“Có từ trước khi ta trở thành quỷ hồn.” Tiểu Quỷ nói nhỏ: “Ta nghe chị Tiểu Ngọc nói dường như hang quỷ ở đây từng bị cao nhân phong ấn, có lẽ xây tòa nhà đã phá hủy phong ấn một chút, mới cho lệ quỷ ở bên trong có cơ hội đi ra trong một ngày."
Thời gian xuất hiện không giống như địa phủ giả ở thành phố An.
Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn vốn đoán có khi nào chuyện này liên quan đến Tà Thần? Nhưng nghe Tiểu Quỷ nói thời gian xuất hiện thì có lẽ không liên quan gì.
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nếu bên này có một hang quỷ không biết tồn tại vì nguyên nhân gì, vừa lúc làm công tác thanh lý thay địa phủ.
Khoan!
Nếu yêu ma quỷ quái trong hang quỷ ăn tạp cả người lẫn quỷ, có khi nào mẹ của Tiểu Quỷ
Cố Khanh nhìn thoáng qua Tiểu Quỷ, tạm thời không nói ra.
Cô tìm thời gian báo cáo tình huống cho Lệ Hoan, cô ấy ý thức được vấn đề có lẽ hơi lớn, vội tập hợp nhiều người, cũng báo cho chú út biết, chỉ còn chờ ngày mười tháng bảy đến. Là một xí nghiệp lớn, công ty lập quy củ là, mỗi ngày giờ làm việc từ tám giờ rưỡi sáng đến năm giờ chiều.
Nhưng công ty lớn như vậy, từ tầng trệt đến tầng cao nhất có nhiều bộ môn, bình thường có nhiều người cần ở lại tăng ca.
Bởi vì được Tiểu Quỷ trong thang máy cho biết về hang quỷ, Cố Khanh nói với thư ký Lâm tìm cách thông báo tất cả nhân viên công tác vào ngày ngày mười tháng bảy, sau năm giờ tối cần phải đúng giờ tan tầm, không được ở lại tòa nhà.
Thư ký Lâm nghe yêu cầu của Cố Khanh thì trầm ngâm một lúc, gọi chủ tịch Lộ, nói mấy câu rồi cúp điện thoại.
"Chủ tịch nói có thể đồng ý yêu cầu của cô, nhưng tại sao phải làm như vậy?” Thư ký Lâm chẳng những muốn hỏi rõ nguyên nhân thay cho chủ tịch Lộ, bản thân anh ta cũng tò mò.
Cố Khanh nghe hỏi thì cười bí hiểm với thư ký Lâm:
“Chẳng phải thư ký Lâm cũng đoán được một ít à? Dù sao, mấy ngày gần đây không thấy anh đi thang máy.”
Đúng vậy, kể từ ngày Cố Khanh đến, thư ký Lâm lên xuống lầu không bằng thang máy nữa mà đi thang bộ.
Cũng vất vả cho anh ta, đi lên đi xuống từ tầng trệt đến tầng cao nhất mà kiên trì được nhiều ngày như vậy.
Cố Khanh không cố ý chú ý chuyện này, chẳng qua mỗi ngày cô lên xuống thang máy, Tiểu Quỷ lảm nhảm kể cho cô nghe một ít chuyện mới lạ phát sinh trong công ty gần đây.
Lúc nó kể chuyện cố ý nhắc một câu, thư ký Lâm đã vài ngày không đi thang máy, làm nó muốn trêu cợt anh ta nhưng không tìm được người.
Lúc ấy Cố Khanh cảm thấy buồn cười hỏi:
“Ngươi đã tính thời gian làm quỷ thì cũng mười tuổi rồi, mỗi ngày có nhiều người đi qua đi lại mà sao chỉ thích ghẹo thư ký Lâm thôi vậy?”
Tiểu Quỷ và thư ký Lâm, nói sao nhỉ, muốn nói không có thù thì tại sao nó chỉ theo dõi thư ký Lâm? Nhưng nói có thù thì chỉ thấy nó làm mấy trò đùa dai.
Về câu hỏi này, Tiểu Quỷ tỏ vẻ đều là lỗi của thư ký Lâm!
Năm xưa Tiểu Quỷ mới trở thành quỷ hồn, không thể rời khỏi thang máy đi, cứ quanh quẩn trong buồng thang máy nho nhỏ này.
Lúc ấy thư ký Lâm tuổi còn trẻ, mới vừa trở thành trợ lý thư ký chủ tịch.
Đúng vậy, anh ta cũng từ trợ lý thăng lên làm thư ký Lâm như hiện tại.
Tiểu Quỷ mới trở thành quỷ hồn, mơ màng không hiểu nhiều chuyện, đói bụng thì muốn ăn, khát thì muốn uống, nhưng thức ăn nước uống trong hiện thực đã không có tác dụng với nó. Xuất hiện tình huống đói khát trừ nguyên nhân nó mới trở thành quỷ còn chưa thích ứng, cũng là biểu hiện sức mạnh quỷ không đủ.
Ngày đó là hết kỷ nghỉ Thanh Minh, bởi vì nhiều người về quê tảo mộ cha mẹ, trên người đầy mùi nhang nến.
Thơm quá, làm Tiểu Quỷ thèm.
Tiểu Quỷ không biết rằng những nhang nến này là cúng cho người khác, nó không ăn được, nó tùy ý chọn một người để bám vào, định bụng hút mùi một chút đỡ thèm là đủ rồi.