“Ta có thể nói tất cả những gì mình biết cho các ngươi, nhưng các ngươi phải giúp ta một việc."
Chậc chậc, còn nhỏ mà đã học được cách bàn điều kiện?!
Cố Khanh cười hỏi: “Nói đi, muốn chúng ta giúp cái gì?”
Có giúp được hay không, giúp tới mức độ nào thì tùy vào cho biết bọn họ giúp cái gì đã.
Tiểu Quỷ nghe lời này thì thả lỏng khuôn mặt căng thẳng:
“Chắc chắn các ngươi giúp được.”
Nó chỉ hướng Khương Mặc Ngôn đứng một bên:
“Hắn, ta nhìn liền biết hắn rất lợi hại! Ta đã từng thấy quỷ sai, hơi thở trên người hắn giống như quỷ sai, còn mạnh hơn quỷ sai nhiều, khẳng định là một nhân vật lớn!"
"Ta muốn các người hỗ trợ tìm xem mẹ của ta rốt cuộc đi đâu!”
Đây là chấp niệm của Tiểu Quỷ, bởi vì không biết mẹ đi đâu rồi, nó muốn gặp lại mẹ lần nữa nên mãi không chịu đi địa phủ đầu thai.
Giúp đỡ tìm ra mẹ là cách duy nhất hoàn thành chấp niệm của nó.
Khương Mặc Ngôn không lập tức đồng ý, mà là lấy điện thoại ra, không biết anh gõ gì, chắc đang hỏi nhóm Phán Quan một ít tình huống.
Sau khi xem tư liệu, Khương Mặc Ngôn mới ngẩng đầu nói:
“Ngươi nên biết, quỷ hồn của mẹ ngươi sau khi chết không đi vào địa phủ, hiện tại cũng không biết ở đâu. Chúng ta có thể đồng ý tìm giúp, nhưng có thể tìm ra hay không, khi nào tìm được thì đều chưa biết.”
Tiểu Quỷ gật đầu như gà con mổ thóc:
“Ta biết, chỉ cần các người cố gắng giúp ta tìm là được.”
Tiểu Quỷ biết chuyện tìm mẹ không thể sốt ruột, nó nói cho nhóm Cố Khanh biết ngày mười tháng bảy sẽ phát sinh chuyện gì.
“Trong công ty này có một hang quỷ, bên trong đều là lệ quỷ rất mạnh. Mỗi năm vào ngày mười tháng bảy hang quỷ mới mở ra, thời gian cũng chỉ có ngày đó. Vào ngày đó, tất cả lệ quỷ trong hang quỷ đều sẽ từ bên trong đi ra, mở tiệc vui chơi trong phạm vi tòa nhà.”
Nghe lời này thì hoàn toàn không liên quan đến nhân viên nghiên cứu sản phẩm tự sát.
“Vui chơi?” Ngữ khí của Cố Khanh chất chứa nghi hoặc.
“Đúng rồi, giống như một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngay thì bọn họ ở yên trong hang quỷ hết ba trăm sáu mươi bốn ngày, có thể xem như là một loại giam cầm. Chỉ có ngày mười tháng bảy là bọn họ được cho phép ra ngoài đổi gió.”
“Hôm đó bọn họ có thể tự do hút tinh khí của loài người qua lại, có thể chọc phá, thậm chí có thể hại người ăn quỷ. Nhưng không cách nào đi ra tòa cao ốc này."
“Đến mười hai giờ tối ngày mười tháng bảy bọn họ sẽ quay về hang quỷ. Sau khi hang quỷ đóng kín thì không ai tìm được hang quỷ ở đâu, cũng không có biện pháp mở ra, chỉ có thể chờ đúng ngày này năm sau mới lại mở ra được. Như vậy thì dù có người hoặc là có quỷ sai phát hiện lạ thường cũng không tìm được vấn đề ở đâu.”
“Vậy những hòa thượng, đạo sĩ từng đến đây không có ai tìm các ngươi và hỏi chuyện sao?” Dễ dàng tìm được một con quỷ hỏi rõ tình huống, Cố Khanh cảm thấy vượt ải hơi dễ.
Không ngờ Tiểu Quỷ cười khẩy nói:
“Hừm hừm, đám hòa thượng đạo sĩ đó nhìn thấy chúng ta liền muốn thu hoặc là diệt, chúng ta không thèm nói mấy chuyện này cho họ! Vừa thấy bọn họ là chúng ta bỏ chạy rồi.”
Hơn nữa trong hang quỷ có đủ các loại yêu ma quỷ quái, đám quỷ hồn bình thường không dám chọc vào. Nếu không phải vì chấp niệm tìm mẹ, lại phát hiện Khương Mặc Ngôn có lẽ giữ chức vị cao trong địa phủ thì Tiểu Quỷ cũng sẽ không nói ra.
“Hang quỷ.” Cố Khanh sờ cằm, rơi vào trầm tư.
Chuyện này diễn ra thời gian dài, ngày mười tháng bảy hàng năm đều sẽ phát sinh, nhưng chưa từng dẫn đến khủng hoảng xã hội lớn và sự chú ý của Bộ Đặc Dị, vậy thì vào ngày mười tháng bảy hang quỷ mở chắc chắn có thứ như kết giới, bảo đảm ma quỷ trong đó không chạy ra phạm vi tòa nhà.
Khương Mặc Ngôn mở miệng hỏi:
“Hang quỷ xuất hiện sử dụng ngươi trở thành quỷ hồn hay sớm có?”
Cố Khanh vừa nghe biết ngay anh đang nghĩ cái gì.