Xem bộ dạng thì đối phương là địch không phải bạn.
"Ngươi là ai?" Quỷ Mẫu Uyển Ngọc hỏi.
Một mũi tên liền có thể tìm được điểm yếu của ả, người này rốt cuộc là ai?!
“Hưm.” Đối phương dùng ngón trỏ đặt lên cằm, lộ biểu cảm đáng yêu như thiếu nữ, cười nói: “Ngươi có thể kêu ta là A Anh, là yêu của cây anh đào.”
“Bách Quỷ Lục, nghe cũng thú vị đấy, hay là đưa cho ta chơi đi!”
Trong lúc cười nói thì A Anh lại bắn một mũi tên.
Lần này đối tượng bị nhắm là Lệ Hoan.
Quỷ Mẫu bị bắn trúng chỗ yếu ớt nhất, quỷ hồn trong thân thể vẫn còn đấu đá, không đáng lo.
Hiện tại có tư cách tranh đoạt sở hữu Bách Quỷ Lục chỉ còn Lệ Hoan và người tên A Anh này.
Lệ Hoan né thoát mũi tên trong đường tơ kẽ tóc, cô ấy và A Anh đụng độ, dường như hơi yếu thế hơn A Anh.
Cố Khanh kêu Khương Mặc Ngôn đi giúp Lệ Hoan kéo dài thời gian, cho cô ấy có thời gian tụ tập linh lực sử dụng bùa ngọc gọi ra Phán Quan và quỷ sai.
Bảy hòa thượng đánh với hai con hồ ly. Dường như hồ ly lông đỏ và hồ ly lông trắng bị cái gì khống chế, chỉ có bản năng chiến đấu. Bọn nó không sợ đau cũng không sợ chết, luôn tiêu hao sức mạnh của mình chỉ để chiến thắng đối thủ trước mắt.
Người đàn ông áo đen ở phía sau A Anh có tốc độ rất nhanh, lắc người xông thẳng tới chỗ Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu đang trong trạng thái yếu ớt, không động đậy được. Chỉ cần khống chế được ả thì chắc dễ dàng tìm được vị trí của Bách Quỷ Lục.
Cố Khanh so sánh linh lực của mình phỏng chừng kém hơn người đàn ông áo đen một chút, nhưng vẫn cắn răng xông lên trên.
Tạm câu giờ đã, hy vọng đám đồng nghiệp giới huyền học ở dưới lầu nhanh chóng đi lên.
Nguyện vọng của Cố Khanh rất khó thực hiện.
Nhóm người ở dưới lâu vốn lo ngăn cản các ma quỷ trong Bách Quỷ Lục đi lên trên, bỗng nhiên xung quanh có thêm mấy người giấy sức chiến đấu kinh khủng, tấn công chẳng phân biệt địch hay ta.
Bọn họ cũng đang rơi vào khổ chiến.
Trong mắt người đàn ông áo đen tràn ngập bạo ngược, từng hành động đều dày đặc âm khí hung hăng.
Hắn ta là người, nhưng không phải con người.
Cố Khanh nhớ đến linh hồn bạo ngược từng bị nhét vào thân thể của Hồ Nhất Minh, cách hành động giống hệt nhau.
So với nhóm Cố Khanh thì hiển nhiên Quỷ Mẫu càng ghét A Anh và người đàn ông áo đen xuất hiện sau cùng.
Cho nên, hiện tại là Cố Khanh và Quỷ Mẫu trong trạng thái yếu ớt tạm thời hợp tác, cùng nhau chống cự công kích của người đàn ông áo đen.
Bên kia, Lệ Hoan rốt cuộc tìm được cơ hội khởi động bùa ngọc.
Linh lực trên người Lệ Hoan nhanh chóng bị bùa ngọc hấp thu.
Trên bầu trời trống rỗng xuất hiện một cánh cửa lớn.
Cảm giác uy áp dày đặc phát ra từ bên kia cánh cửa, A Anh trực giác không ổn, nói với người đàn ông áo đen còn đang bị bám giữ:
“Đánh nhanh thắng nhanh!"
Lời này thốt ra, áp lực bên nhóm Cố Khanh bỗng tăng lớn.
Người đàn ông áo đen giống như đột nhiên bùng nổ, cơ bắp cuồn cuộn còn nổi gân xanh:
“Giết!!!”
Một chưởng vỗ qua.
Quỷ Mẫu khống chế bầy quỷ gặm cắn người đàn ông áo đen, nhưng hắn ta giống như không cảm giác được đau đớn vậy, một chưởng rốt cuộc đánh trúng người Quỷ Mẫu.
Quỷ Mẫu bị đánh thủng thân thể, nhanh chóng yếu xuống.
Quỷ Mẫu biết tiếp tục như vậy thì sẽ chết, ả nhìn người đàn ông áo đen, lại nhìn Cố Khanh ở một bên.
Quỷ Mẫu nói:
“Các ngươi muốn lấy Bách Quỷ Lục chứ gì? Ta cho các ngươi!"
Tay Quỷ Mẫu đè không khí, giống như luồn vào một lỗ đen, lúc rút ra thì trên tay có thêm một cuốn sách xỏ bằng sợi chỉ, bìa sách viết ba chữ Bách Quỷ Lục.
Quỷ Mẫu ném sách về phía Cố Khanh.
Cố Khanh biết đây là chiêu họa thủy đông dẫn!
Cô không muốn lấy cuốn sách đó, nhưng nếu để nó rơi vào tay đối phương e rằng sự tình càng tệ.
Vì thế Cố Khanh vươn tay ra, cùng người đàn ông áo đen bắt được Bách Quỷ Lục.
Hai người vỗ chưởng vào nhau, kéo sách về phía mình, mỗi người giữ một nửa.