Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 466 - Chương 467: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 467: Vô Đề

Tiểu Quỷ biến mất khỏi thang máy, qua một hồi lâu mới trở về: “Ta đã tạm biệt anh chị chú dì ông nội bà nội rồi, chúng ta đi thôi!"


Tiểu Quỷ nói xong chủ động nhảy vào lá bùa mà Cố Khanh chuẩn bị từ trước, sốt ruột muốn gặp mẹ của mình.


Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn rời đi tòa nhà, hai người đi thật xa vẫn cảm giác được trong tòa nhà có nhiều ‘người’ nhìn theo họ rời đi, chắc là nhóm ‘anh chị’ của Tiểu Quỷ.


Hơn tám trăm quỷ hồn trong thân thể của Quỷ Mẫu dần bị Bộ Đặc Dị, chùa Phạn Âm, chùa Tích Vân, Huyền Diệu Quan siêu độ. Cố Khanh làm người tham dự sự kiện hàng quỷ lần này cũng nhanh chóng tăng lên công đức.


Cô cảm giác điểm giới hạn hấp thu công đức của sách ngọc sắp đến, hơn nửa linh lực trong người cô cũng dần tới điểm giới hạn, sắp đột phá.


Có lẽ cô sẽ sớm vẽ được bùa Khô Mộc Phùng Xuân, chữa khỏi cho cha.


Nghỉ ngơi mấy ngày sau.


Mẹ của Tiểu Quỷ thang máy được linh lực nuôi dưỡng đã phục hồi chút ít thần trí.


Vì tránh cho dọa sợ con của mình, bà ấy ở trong người giấy làm bằng lá bùa tự tay Cố Khanh cắt ra, Tiểu Quỷ thang máy cũng ở trong người giấy do cô cắt, hai mẹ con ‘người giấy tí hon’ nhận nhau.


Vốn nên là cảnh tượng mẹ con gặp nhau ấm áp, bởi vì hai bên đều là thân hình người giấy tí hon nên trông khá buồn cười.


Mà khiến Cố Khanh cảm thấy buồn bực là, Tiểu Quỷ thang máy sau khi hoàn thành chấp niệm gặp mẹ vốn nên mãn nguyện, tiếp đó trở về địa phủ, đầu thai chuyển thế.


Nhưng nó không chịu đi!


Về sau Cố Khanh hỏi, Tiểu Quỷ thang máy tỏ vẻ nó lại có chấp niệm mới, mãi mãi ở bên mẹ.


Ê này! Chấp niệm là thứ có thể tùy tiện sửa như vậy sao?!


Cố Khanh nghe xong không biết nên nói cái gì.


Tiểu Quỷ thang máy thật sự ở lại, nguyện vọng của mẹ nó cũng là ở cùng con mình.


Thế là hai mẹ con lấy trạng thái người giấy tí hon tạm thời ở trong Bộ Đặc Dị.


Còn về hai con hồ ly lông đỏ và lông trắng, chúng nó bị phương pháp không biết tên khống chế, tạm thời vẫn chưa có biện pháp giải trừ, cho nên luôn trong trạng thái hôn mê, cần thời gian từ từ giải trừ.


Cố Khanh có dự cảm, trên người hai con hồ ly này hẳn là mang theo manh mối to lớn!


Chuyện thực tập đã giao hết cho thư ký Lâm hỗ trợ giải quyết, còn lại ngày nghỉ Cố Khanh có thể tha hồ vui chơi. Khương Mặc Ngôn vốn đi theo cô đến công ty, giờ cô trở về thì anh tự nhiên cũng về luôn.


Hơn nữa bởi vì chuyện đá đen nên gần đây Khương Mặc Ngôn luôn bận rộn.


Cố Khanh muốn bung lụa!


Nhưng hiển nhiên, ông trời không cho cô cơ hội để quẩy.


Mới nghỉ ngơi hai ngày Cố Khanh đã nhận được điện thoại cầu cứu của Hách Viện Viện.


“Khanh Khanh, cậu nhất định phải giúp tôi! Em họ của tôi hát cậu mau đến đi!” Trong giọng nói của Hách Viện Viện tràn đầy sốt ruột, nói năng lộn xộn.


“Cậu bình tĩnh lại đã, đừng kích động, từ từ nói." Lời của Cố Khanh giống như có tác dụng bình ổn lòng người.


Nghe giọng nói sốt ruột của Hách Viện Viện thì Cố Khanh biết ngay xảy ra chuyện, vừa trấn an cô bạn thân vừa hỏi rõ vị trí, chuẩn bị đến đó ngay.


Đầu dây bên kia, Hách Viện Viện hít một hơi thật sâu bình ổn tâm trạng:


“Nhà cậu của tôi xảy ra chuyện."


Giống như Cố Khanh, kỳ nghỉ hè này Hách Viện Viện cũng chuẩn bị chuyện thực tập.


Đúng dịp cậu của cô ấy mở một công ty vận chuyển nhỏ, Hách Viện Viện định vào đó kiếm tấm bằng thực tập. Nói là đi làm nhưng trên thực tế cô ấy chỉ muốn chơi cho vui.


Vì nhà của cậu cách nhà mình hơi xa, trong thời gian thực tập Hách Viện Viện sẽ tạm ở nhà cậu vài hôm.


Hách Viện Viện vốn không muốn ở nhà cậu.


Không phải vì cô ấy có quan hệ kém với những thành viên trong nhà cậu, chỉ vì Hách Viện Viện tôn thờ nguyên tắc giữ khoảng cách mới là đẹp nhất.


Quan hệ thân thích tốt đến đâu, ở nhờ trong nhà người ta một khoảng thời gian, đều sẽ bởi vì các loại nguyên nhân mà sản sinh một ít mẫu thuẫn nhỏ.


Bình Luận (0)
Comment