Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 469: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 469: Vô Đề

Đây là con trai của họ, lẽ nào họ không biết? Dù thằng bé sợ hãi bị cha mắng giả vờ ngoan ngoãn cùng lắm vài ngày thôi, lần này làm bé ngoan lâu như vậy, không giống con trai của họ chút nào!


Khiến cậu mợ xác nhận là vì tối hôm đó, mợ thức dậy lúc nửa đêm, nghe được tiếng động trong phòng con trai nên bà ta lén mở hé cửa dòm vào trong.


Bà ta thấy con trai ngồi trên giường, đang ca hát.


“Búp bê và gấu con nhảy múa, nhảy lại nhảy một hai một, bọn họ múa vòng tròn, nhảy lại nhảy một hai một”


Mợ toát mồ hôi lạnh, nhưng cố kìm nén không thét chói tai, quay về phòng ngủ chính gọi dậy cậu còn đang ngủ say.


Hai vợ chồng nửa đêm còn thức nhìn qua khe cửa, thấy con trai út như mộng du ngồi bên giường hát.


Hôm sau Hách Viện Viện và con gái của họ cùng đến nói cho hai vợ chồng biết con trai họ có gì đó không ổn.


Nghe cậu mợ nói em họ hát, còn là bài ‘búp bê và gấu nhỏ nhảy múa’, phản ứng đầu tiên của Hách Viện Viện là: Ôi mợ, nhà trẻ bây giờ còn dạy bài hát này à?


Phản ứng thứ hai là: Quả nhiên kỳ lạ, em họ ghét hát nhất, bởi vì bị lạc giọng.


Kết luận, năm người ở chung một mái nhà đã có bốn người cảm thấy đứa nhỏ có vấn đề.


Phản ứng đầu tiên của cậu là con bị bệnh, có thể là mộng du, phải đưa con đi bệnh viện khám.


Mợ thì cảm thấy có thể khiến con mình thay đổi lớn như vậy trong thời gian ngắn không chừng do bị trúng tà.


Chị họ từ nhỏ nhận giới trị quan chủ nghĩa khoa học theo phe cha mình. Hách Viện Viện bị Cố Khanh đập nát tam quan rồi dán lại thì biểu thị lần này theo phe mợ.


Đoàn người đi bệnh viện một vòng, không kiểm tra ra cái gì, bác sĩ kết luận là, dường như đứa nhỏ bị kích thích lớn nào đó dẫn đến hành vi lạ thường và một số bệnh trạng như mộng du.


Trừ bị cậu chửi ra, bọn họ có thể xác định em họ không bị kích thích nào khác.


Đối với em họ thì đừng nói chửi một trận, bị đánh đòn đều là cơm thường, bị đánh xong nó vẫn quậy phá, không thể nào bị kích thích vì ăn mắng.


Mợ khăng khăng con thật sự bị trúng tà, đòi về quê tìm thần bà nổi tiếng trong thôn xem giúp. Cậu không đồng ý, cảm thấy đó đều là mê tín giả dối.


“Cha mẹ đang cãi nhau chuyện gì vậy? Con bị bệnh ạ?”


Em họ mơ màng đứng ở một bên, tuy rằng gần đây hành vi thói quen, phương thức nói chuyện đều thay đổi, nhưng từ ý thức thì dường như nó vẫn là em trai họ của Hách Viện Viện.


Hách Viện Viện chợt nhớ Cố Khanh từng cho cô ấy một lá bùa hộ mệnh để mang theo bên người.


Hách Viện Viện thầm nghĩ có thể dùng thứ này đầu tiên xác nhận em họ có bị trúng tà không đã. Cô ấy cống hiến ra bùa hộ mệnh, nói là cho em họ đeo thử.


Khi bùa hộ mệnh do Cố Khanh tự tay vẽ treo lên cổ em họ của Hách Viện Viện, em trai họ đang đứng đột nhiên hôn mê bất tỉnh.


“Tiểu Kỳ, Tiểu Kỳ, con làm sao vậy?!” Mợ nhanh chóng đỡ lấy em họ ngã xuống.


Bà ta tức giận nhìn Hách Viện Viện: “Viện Viện, bùa hộ mệnh của con là thứ gì vậy? Tại sao Tiểu Kỳ nhà chúng tôi ngất xỉu?”


Con của mình gặp chuyện, mợ liền trách móc Hách Viện Viện.


Hách Viện Viện cũng có chút hoảng loạn:


“Cái đó đây là bùa hộ mệnh do bạn tốt tặng cho con, rất có hiệu quả con cũng không biết chuyện này là sao nữa.”


Tuy cậu cũng nôn nóng vì con trai ngất xỉu, nhưng ông ta biết cháu gái của mình chắc chắn sẽ không hại Tiểu Kỳ, bèn nói:


“Thôi thôi, xem tình huống của Tiểu Kỳ đã.”


Cậu muốn tháo bùa hộ mệnh xuống, chợt thay đổi sắc mặt hỏi:


“Tại sao không tháo ra được?”


Hai vợ chồng nhìn về hướng Hách Viện Viện: “Viện Viện, thứ này rốt cuộc là cái gì? Thật sự là bùa hộ mệnh?”


Hách Viện Viện còn muốn giải thích, bỗng nhiên cảm giác được xung quanh có chút không đúng.


Bình Luận (0)
Comment