Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 533 - Chương 534: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 534: Vô Đề

Cố Khanh cau mày, thứ vừa nhìn thấy


Cô nhìn sang Khương Mặc Ngôn:


“Anh có phát hiện không?”


Khương Mặc Ngôn gật đầu:


“Cô ta bị khống chế.”


Chủ nhiệm giáo dục hói đầu là một người bình thường, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy nên còn trong trạng thái hoảng sợ, không phát hiện là bình thường.


Nhưng Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn lại nhìn thấy, ánh mắt trước khi rời khỏi đây của Cốc Vũ bao hàm thống khổ cùng tuyệt vọng, khóe mắt ướt giọt huyết lệ.


Cộng thêm năm sợi xích trên cổ và tứ chi của Cốc Vũ, hiển nhiên đó là xích khóa hồn. Lúc trước người phụ nữ trung niên nói giở trò trong quan tài rất có thể là thứ này.


Dùng xích khóa hồn trói lại tứ chi và cổ của xác chết tương đương khóa hình dạng linh hồn của lệ quỷ, bị trói trong xác chết, ngày qua ngày đau đớn vì bị xích khóa hồn nung cháy.


Thứ này mặt ngoài nói là dùng để trấn áp lệ quỷ, nhưng trên thực tế là công cụ tốt dùng để bồi dưỡng lệ quỷ.


Sau khi nuôi thành công lệ quỷ, đầu tiên lệ quỷ sẽ báo thù cho bản thân, báo thù xong rồi thì dù muốn hay không đều sẽ mất đi ý thức bị chủ nhân của xích khóa hồn sai khiến.


Hiển nhiên cái gọi là thầy phong thủy đó có vấn đề!


Có nhiều phương pháp trấn áp lệ quỷ, người đó cố tình chọn xích khóa hồn có thể nuôi ra lệ quỷ dữ nhất.


Khương Mặc Ngôn nói:


“Nhưng xem bộ dạng thì chưa nuôi lệ quỷ thành công.”


Cố Khanh gật đầu, Khương Mặc Ngôn nói không sai.


Nếu như là lệ quỷ đã hoàn toàn dưỡng thành hiện tại đã sớm bị ý thức báo thù nuốt sống, sao có thể cố ý đến nơi mình chết, tái hiện lại cảnh tượng lúc mình chết, trong con mắt còn có giãy giụa.


Chủ nhiệm giáo dục đầu hói nuốt nước miếng hỏi:


“Hai hai vị, nếu đã xem xong rồi thì chúng ta đi được chưa?”


Hôm nay ông ấy được tăng thêm kiến thức, thì ra trên thế giới này thật sự có quỷ. Nhưng nếu có thể lựa chọn thì ông ấy thà rằng giống như trước kia, hoàn toàn không biết gì.


Hiện tại ông ấy chỉ muốn nhanh chóng về nhà, ôm bà vợ già ngủ một giấc thật ngon, quên sạch những gì nhìn thấy hôm nay!


Anh và cô mới phản ứng lại ở đây còn có một người bình thường.


Phòng chứa đồ đã trở lại như cũ.


Sách vở cũ nát, bàn ghế hỏng hóc, giống như trong ấn tượng của chủ nhiệm giáo dục.


Cố Khanh lấy một lá bùa ra, dùng linh lực đốt cháy, phất tay ném ra, lá bùa bay một vòng trong phòng chứa đồ rắc tro tàn ở khắp nơi.


Cố Khanh nói:


"Nơi này vốn đã hơi không sạch sẽ, tôi vừa dùng một lá bùa tinh lọc, gần đây tốt nhất đừng để ai tiến vào. Ước chừng một tuần sau có thể sử dụng bình thường.”


“Được được, tôi nhớ rồi, tuyệt đối sẽ không để ai lung tung xông vào.” Chủ nhiệm giáo dục gật đầu như gà con mổ thóc, chỉ thiếu giơ tay lên trời thề.


Đừng nói một tuần lễ, cho dù một tháng, một năm, ông ấy cũng cảm thấy không đủ. Hay là dứt khoát vĩnh viễn khóa chỗ này lại luôn?


Vừa ra cổng trường thì điện thoại của Cố Khanh đã reo vang.


Là mẹ của Lưu Nhất Minh, người phụ nữ trung niên gọi điện thoại:


“Mau mau đến giùm! Lệ quỷ kia ả ả ả ả tới rồi!”


Vì quá căng thẳng nên người phụ nữ luôn giữ hình tượng phu nhân quyền quý này lạc cả giọng, gần như hét lên trong điện thoại.


"Đến rồi?" Cố Khanh thong thả từ tốn hỏi.


“Đúng, đúng vậy.” Hiện tại người phụ nữ trung niên này hoàn toàn phục hai người trẻ tuổi, nếu không phải lá bùa Cố Khanh để lại tỏa ra một luồng sáng vàng ngăn trở lệ quỷ, vừa rồi gia đình họ đều tiêu đời.


Cố Khanh hỏi tiếp:


“Đi rồi?”


Nếu là lệ quỷ thành công nuôi dưỡng ra thì mặc dù lá bùa của Cố Khanh có thể ngăn cản một lúc, nhưng không cách nào đuổi lệ quỷ đi.


Nếu dã biết lệ quỷ chưa được nuôi thành công, vậy lá bùa đó của Cố Khanh hẳn là có thể khiến lệ quỷ bị thương, hốt hoảng rời đi.


Quả nhiên, người phụ nữ trung niên run run trả lời:


“Sau khi bùa sáng lên thì cháy thành tro tàn, tiếp đó không có động tĩnh gì.”


Bình Luận (0)
Comment