Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 54 - Chương 54: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 54: Vô Đề

“Oe oe oe!”


Người vợ ôm con, vừa ngâm nga giọng dịu dàng vừa vỗ nhẹ người em bé, hy vọng em bé yên lặng.


Chiêu này lúc bình thường siêu có hiệu quả vậy mà bây giờ vô dụng!


Người vợ cảm thấy kỳ lạ, bé nhà mình ngày thường siêu ngoan, dù có khóc cũng chỉ rên vài tiếng, được dỗ sẽ yên lặng, bây giờ chỉ là xe xóc nảy làm bé giật mình, không có lý nào cứ khóc mãi như vậy chứ?


Người vợ chuyển ánh mắt cầu trợ giúp sang người chồng ở bên cạnh:


“Chồng ơi”


Người chồng nhận lấy em bé, sờ trán của con, không bị bệnh, anh ấy ôm dỗ một lúc nhưng vẫn vô ích.


Người chồng lấy bình sữa còn ấm ra khỏi ba lô của vợ định cho con bú, em bé đẩy bình sữa rời khỏi bên miệng mình, tiếp tục khóc không ngừng.


Cố Khanh trầm mặc nhìn mọi thứ trước mắt.


Em bé sơ sinh không phải bởi vì xóc nảy hoặc là khó chịu mà khóc.


Mắt của trẻ sơ sinh thuần khiết, có thể nhìn thấy thứ mà rất nhiều người bình thường không thấy được.


Cố Khanh có thể rõ ràng nhìn thấy vừa rồi xóc nảy một lần, tiếp đó một con quỷ què chân bỗng nhiên xuất hiện trên xe.


Nó đứng ở giữa xe, vừa lúc ngay phía trước hai vợ chồng mang theo em bé sơ sinh, trẻ con có thể thấy ‘thứ’ kỳ lạ đột nhiên xuất hiện này, bị dọa nên mới khóc mãi không ngừng.


Nhìn thời gian qua đã lâu mà em bé vẫn cứ khóc, nhiều người trong xe bắt đầu nhỏ giọng oán trách.


Cố Khanh thở dài, nói với người phụ nữ ở phía trước:


“Có lẽ con của cô bị dọa sợ, hãy che mắt của bé lại rồi dỗ thử xem, chắc bé sẽ ngoan ngay.”


Người kia liếc qua Cố Khanh, tuy cảm thấy một cô gái sao mà biết cách dỗ con nít, nhưng bây giờ không có biện pháp nào, cô ta ôm em bé, làm theo cách Cố Khanh chỉ.


Nói cũng kỳ lạ, đơn giản che mắt em bé lại, tiếng khóc lập tức nhỏ đi nhiều, chỉ là còn một chút thút thít.


Hai vợ chồng kinh ngạc nhìn nhau một cái, sau đó tiếp tục dỗ con.


Cố Khanh thừa dịp bọn họ không chú ý, giả vờ bóp tay em bé chơi, rót một luồng linh khí vào tay em bé. Đứa trẻ cảm thấy thoải mái, dần ngừng khóc, mút núm vú cao su lại rơi vào giấc ngủ say.


Nhưng Cố Khanh rót linh khí vào khiến quỷ hồn què chân chú ý.


Bây giờ đã muộn rồi, sắc mặt hơi tối, quỷ hồn nam què chân ước chừng mạnh hơn Vương Thanh Thanh, ít nhất từ khi hắn xuất hiện trong xe đến bây giờ luôn giữ bề ngoài bình thường. Nếu không phải bởi vì thân thể hiện ra bán trong suốt, hơn nữa quanh thân không có ‘sinh khí’ mà chỉ người sống mới có, Cố Khanh đều chưa chắc có thể nhận ra đây là một con quỷ.


Hắn theo linh khí quay đầu, liền phát hiện Cố Khanh ngồi ở ghế sau, hắn mở miệng nói chuyện, bởi vì mang theo âm khí nên nghe có vẻ u ám:


“Ngươi nhìn thấy ta?”


Cố Khanh không quan tâm con quỷ này.


Xe đầy ắp người, nếu Cố Khanh đột nhiên làm hành động khác thường sẽ bị xem là người điên.


Dường như quỷ hồn què chân chỉ tùy tiện hỏi, Cố Khanh không đáp lại thì hắn cũng không phật lòng, tiếp tục xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài xe, dường như chờ xe đến trạm kế tiếp thì sẽ đi xuống như người bình thường.


Sau khi xe đến trạm thành phố H, quỷ hồn biến mất.


Lúc xuống xe, em bé nằm trong ngực hai vợ chồng tỉnh dậy.


Lần này em bé ngủ ngon, cho nên tinh thần rất tốt, luôn há miệng cười, nước miếng chảy ra.


Đặc biệt lúc bé nhìn thấy Cố Khanh, dường như vì được cô rót cho ít linh khí khiến bé ghi nhớ loại hơi thở này, nên cứ cười với cô, còn vươn tay đòi ôm, đáng yêu đến mức khiến cô muốn hét to.


Cố Khanh không ôm em bé, chỉ nắm bàn tay nhỏ chơi với bé một lúc.


Xe bus đi cô nhi viện chạy tới gần Cố Khanh mới phất tay với em bé, lên xe.


Bên kia, Trần Nhất Khả cũng trở về nhà.


Thấy cha mẹ đã thu thập xong đồ đạc bỏ lên xe, chỉ còn chờ cô ấy trở về là xuất phát.


“Chúng ta đi nhà bà nội ngay bây giờ sao?” Trần Nhất Khả nghi hoặc hỏi.


Có phải là quá sốt ruột rồi không?


Nhà họ Trần có thể nói là kết hợp quyền và tiền. Cha Trần Trần Dương Minh vào khoảng thời gian trước thành công gỡ bỏ chữ ‘phó’ gắn trước tên mình, thành thị trưởng của thành phố S. Mẹ Trần Lư Nguyệt là con gái của chủ tịch công ty khoa học kỹ thuật điện tử Bằng Trình, tuy không có quyền kế thừa, nhưng trong tay nắm số lượng cổ phần không nhỏ.


Bình Luận (0)
Comment