A Long đang định túm cổ áo của Dư Tiểu Lương hung hăng đe dọa:
“Mày dám ghẹo bạn gái của tao còn không chịu đền tiền hả? Chán sống rồi phải không?”
Dư Tiểu Lương sợ hãi né qua, nhưng bởi vì dáng người mập mạp nên hoạt động không quá nhanh nhẹn.
Dư Tiểu Lương bị trật chân ngã tới trước, vì thế sờ trúng ngực của người ta.
Yên lặng vài giây, streamer nữ phát ra tiếng hét muốn xé rách bầu trời.
Xung quanh yên lặng vài giây rồi vỡ òa tiếng cười, những người qua đường bị chen ngang vốn bất mãn với nhóm A Long, bây giờ nhìn thấy bọn họ chịu thiệt trong tay Dư Tiểu Lương, bạn gái thật sự bị ăn bớt thì đều vui sướng khi người gặp họa.
Người tên A Long hiển nhiên là xã hội đen khu này, vợ bị người sờ, nếu chỉ là ăn vạ thì kiếm ít tiền là đủ, nhưng nếu thật sự bị người ta sờ mó ở trước mắt bao người, còn bị người cười thì quá mất mặt!
Vì thế A Long kêu đám đàn em ở phía sau lên, chỉ hướng Dư Tiểu Lương:
“Đập nó cho tao!”
Sau đó phát sinh chuyện Dư Tiểu Lương chạy trốn tới quán đồ nướng bên cạnh, bị Trần Chí Hào nhìn thấy.
Cố Khanh hỏi:
“Vậy cái chết của ngươi có liên quan mấy người xã hội đen đó không?”
“Thế thì không.” Dư Tiểu Lương nói sự thực.
Hôm ấy tuy Dư Tiểu Lương bị thương nặng nhưng đám người xã hội đen xuống tay chừng mực, dù sao bị thương người và giết người có tính chất khác nhau.
Nhưng cái chết của Dư Tiểu Lương cũng liên quan đôi chút với bọn họ.
Hôm ấy có quần chúng vây xem báo cảnh sát.
Nghe cảnh sát sắp đến, mấy tên xã hội đen nhanh chóng bỏ chạy.
Dư Tiểu Lương bị cảnh sát dẫn đi ghi lại khẩu cung đơn giản, lại đi bệnh viện băng bó vết thương.
Lúc trở về Dư Tiểu Lương còn hậm hực vì trận đòn này, hùng hổ rủa thầm mấy người đó sinh con không có lỗ.
Hắn đi mà không xem đường, bị xe đụng.
Lúc chết hắn còn nghĩ lỗ to, nếu biết trước thì đã tìm bạn gái, bây giờ tới chết vẫn là con cún FA, thê sờ thảm.
Dư Tiểu Lương không biết tại sao sau khi chết linh hồn thành tàn hồn, và tàn hồn biến thành ‘kẻ quấy rối’.
Nhưng không thể nói Dư Tiểu Lương hoàn toàn vô tội trong vụ ‘kẻ quấy rối trên xe giao thông công cộng’, tàn hồn làm ra loại chuyện này thì ít nhất tiềm thức của hắn có ý tưởng đó.
Cố Khanh được thỏa mãn lòng tò mò, Khương Mặc Ngôn mở ra đường địa phủ, ném quỷ hồn của Dư Tiểu Lương vào.
Lúc hai người đi ra, bộ trưởng La của chi nhánh thành phố Trường An nghênh đón, nói:
“Hai vị, thành phố Vị vừa truyền đến một tin tức."
Thành phố Vị?
Nhìn bộ dạng của bộ trưởng La, anh và cô liếc nhau, bọn họ có dự cảm không may.
Quả nhiên, bộ trưởng La nói:
“Ông Cốc hôm nay đã qua đời.”
“Không thể nào!”
Cố Khanh không phản ứng lại, tuy ông Cốc không còn sống được lâu nhưng cũng không đến mức nhanh vậy đã
Khương Mặc Ngôn phát hiện khác lạ, nếu đã tới số, tử vong tự nhiên thì bộ trưởng La sẽ không ngập ngừng muốn nói.
“Ông ấy làm cái gì?”
Môi bộ trưởng La mấp máy:
“Ông ta chém bỏ một sợi xích khóa hồn.”
Không tin nổi!
Tuy thông qua chìa khóa khống chế xích khóa hồn khiến ông Cốc bước nửa chân vào ngưỡng cửa huyền học, nhưng từ xưa đến nay không ai làm được chỉ dựa vào một con dao nhỏ không phải pháp khí có thể cứa đứt xích khóa hồn.
Ông Cốc cầu xin người của Bộ Đặc Dị cho mình gặp con gái lần cuối.
Suy xét đến Cốc Vũ nằm trong sự khống chế của họ, ông Cốc càng là tay trói gà không chặt, vì thế họ đồng ý.
Chờ tới khi nghe thấy trong nhà phát ra một tiếng hét của nữ, bọn họ xông vào nhìn thì thấy ông Cốc ngã dưới đất, tay cầm một con dao nhỏ, đã tắt thở.
Cốc Vũ trong trạng thái quỷ hồn bởi vì đứt một sợi xích khóa hồn nên phát ra tiếng hét thê lương.
Có năm sợi xích khóa hồn, thiếu mất một sợi thì không thể tiếp tục bồi dưỡng lệ quỷ.
Cốc Vũ khôi phục ý thức, nhưng còn bốn sợi xích khóa hồn, cô ta vừa không còn là lệ quỷ không chút ý thức, vừa không thể hoàn toàn thoát khỏi xích khóa hồn để đi đầu thai, mắc kẹt ở giữa.