Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 553 - Chương 554: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 554: Vô Đề

Bà ta muốn nhìn xem phải là lòng dạ độc ác cỡ nào mà đối đãi hai vợ chồng họ như thế. Châu Chân Chân tự nhiên đi cùng mợ.


Mợ Lý đi theo có một tiện lợi là bà ta cũng là người bị hại, trên người có khói đen tụ tập. Nhìn từ một góc độ khác thì bà ta hoàn toàn là GPRS hình người.


Trong lúc bốn người tiến lên, Châu Chân Chân không kiềm được nghi hoặc hỏi:


“Đại sư, lúc trước hai người thắp nhang gọi ra là Thổ Địa gia thật là? Có phải giống như trong câu chuyện thần thoại không?”


Cố Khanh nhìn Châu Chân Chân, giải thích đại khái:


“Đó đúng là Thổ Thần, nhưng lúc trước bọn họ cũng chỉ là quỷ hồn hoặc sơn tinh bình thường, thông qua tu luyện và tích lũy đủ công đức, lại thi đậu kiểm tra của địa phủ mới có cơ hội trở thành Thổ Địa của một vùng.”


Cố Khanh giải thích xong lại nhìn mợ Lý đi theo phía sau không chú ý tình huống bên này:


“Còn tình huống của cô thì nên tìm thời gian đi Bộ Đặc Dị khu vực này tìm hiểu đi.”


Châu Chân Chân cũng biết vấn đề của mình không thể giấu mãi, nếu có cơ cấu đặc biệt có thể trợ giúp người giống như cô ấy cũng tốt.


Châu Chân Chân nhận lấy danh thiếp của bộ trưởng La mà Cố Khanh đưa qua, cô ấy gật đầu nói:


“Tôi sẽ đi.”


Chốc lát đã đến nơi.


Là một khu chung cư, cách rất gần, chỉ cách khoảng hai con đường với nhà Châu Chân Chân.


Nghĩ đến kẻ hại gia đình họ nhiều năm qua đang ở trên chung cư thì mợ Lý bước đi nhanh hơn.


Đoàn người lên lầu, phòng số 802 tầng tám là nơi bọn họ muốn tìm.


Gõ cửa vài cái.


Một giọng đàn ông không kiên nhẫn vọng ra:


“Ai vậy?”


Mợ Lý như bị tiêm thuốc kích thích, muốn nhào tới chửi ầm lên.


Nghe âm thanh này dù đối phương thành quỷ thì bà ta cũng nhận ra, là giọng của ‘cao nhân’ năm xưa!


Mợ Lý bị Châu Chân Chân ở bên cạnh nhanh tay kéo lại, lúc này xông tới sẽ gây rắc rối cho hai vị đại sư.


Cố Khanh tiến lên, mặt không đổi sắc nói:


“Xin chào, tôi là hộ gia đình ở tầng dưới, nhà của tôi bị thấm nước, nên muốn lên xem có phải nhà ông bị bể ống nước hay không.”


Mợ Lý và Châu Chân Chân tránh ở một bên, nên nhìn qua mắt mèo chỉ thấy hai người trẻ tuổi xa lạ.


Ông ta nghĩ có lẽ là người mới dọn tới, rốt cuộc vẫn mở cửa ra.


“Ống nước nhà tôi có chỗ nào bị bể đâu?” Đối phương lầu bầu mở cửa.


Vừa nhìn thấy Cố Khanh, ánh mắt ông ta không tự chủ được sáng rực, vuốt râu dê hỏi:


“Hai vị mới dọn đến đây à?”


Ông ta vừa nói xong đã bị ăn đạp.


Cố Khanh đá ông ta một cái, anh và cô đi vào, hai mợ cháu cũng vào theo.


Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc này, mợ Lý nghiến răng nghiến lợi, rất muốn nhào lên xé một miếng thịt của đối phương xuống.


Chỗ này xem như căn hộ độc thân xa hoa, thoải mái hơn căn phòng nhỏ mà ba người mợ Lý ở nhiều.


Nhìn sơ thì không thấy có thứ gì liên quan huyền học.


Nhưng họ có GPRS hình người!


Dù vào trong phòng này, khói đen trên người mợ Lý vẫn từ từ tăng thêm.


Ngọn nguồn khói đen đến từ một phòng bí mật bị tìm thấy sau khi mở cửa tủ quần áo trong phòng ngủ.


Khoảnh khắc ‘cao nhân’ nhìn thấy mợ Lý liền nhận ra đây là ai, muốn giãy giụa, lại bị Cố Khanh nhanh tay dán bùa lên, tạm thời không động đậy được.


Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn đi điều tra bên trong phòng bí mật.


Mợ Lý hỏi hai người, biết chỉ cần lá bùa còn dán trên trán đối phương thì bà ta muốn làm gì cũng được, thế là bà ta hào hứng xoa tay.


Hai vợ chồng mợ Lý bị đối phương hại thảm như vậy, muốn báo thù đánh đối phương một bữa cũng dễ hiểu.


Vì thế Cố Khanh bỏ lại một câu ‘phía sau người này có lẽ còn bàn tay đen sau màn, đừng đánh chết’, sau đó cô mặc kệ trong phòng khách vang lên tiếng hét.


“Cứu mạng! Đánh người! Giết người!”


Trong phòng khách vang lên vài tiếng la rồi ngừng bặt, sau đó nghe được chút ít tiếng kêu rên, ước chừng hai người phụ nữ ở bên ngoài tìm vật gì nhét vào miệng ông ta.


Mợ Lý đánh từng cú đấm, cẩn thận tránh bùa dán trên trán đối phương.


Bình Luận (0)
Comment