Nào ngờ vài hôm sau, đồng nghiệp kia kéo cậu Lý qua một bên, nói là quen một người tài ba, không chừng có thể tìm ra nguyên nhân hai vợ chồng nhiều năm không có con.
Cậu Lý nghĩ thường ngày đồng nghiệp này cũng tốt với mình, chắc không nói bậy bạ đâu, ông ấy ôm hy vọng mong manh kéo mợ Lý đi gặp người kia.
Đối phương khoảng bốn, năm mươi tuổi, đeo kính râm, để chòm râu dê, trông có khí chất cao nhân.
Không cần nói nhiều, cao nhân kia tính ra hết tình huống nhà bọn họ, muốn cầu chuyện gì.
Hai vợ chồng cho rằng gặp được cao nhân.
Khi cao nhân yêu cầu đi nhà bọn họ nhìn xem phong thủy, hai người đồng ý ngay.
Cao nhân đến nhà bọn họ, xem một vòng xong nói có thể giải quyết, nhưng điều kiện tiên quyết là hai người phải lấy tượng Quan Âm đưa con mà mình thờ nhiều năm làm thù lao của ông ta.
Dù gì đã thờ nhiều năm, mợ Lý có tình cảm, đôi khi cảm thấy lạy bà Quan Âm trong lòng mình cũng bình tĩnh hơn.
Nhưng dù không nỡ thì vì có đứa con, hai vợ chồng đồng ý.
Cao nhân lấy ngày sinh tháng đẻ của hai người, cho họ ba mươi lá bùa, nói mỗi buổi sáng thức dậy đốt một lá bùa bỏ vào nước rồi uống, kiên trì làm ba mươi ngày sẽ có tin tức tốt.
Thù lao là tượng Quan Âm, nhưng tiền bùa tính giá khác, một lá là một nghìn, ba mươi lá là ba mươi nghìn.
Bọn họ thật sự kiên trì suốt một tháng.
Sau một tháng, mợ Lý xuất hiện tình trạng bệnh như dợn ói, nôn khan.
Đi bệnh viện khám thì mợ Lý thật sự mang thai!
Quê bọn họ có quy củ là ba tháng đầu mang thai không thể tuyên dương lung tung, cộng thêm mợ Lý là bà bầu lớn tuổi cho nên càng cẩn thận. Chuyện này trừ bác sĩ ra, chỉ có hai vợ chồng biết.
Châu Chân Chân ở bên cạnh nghe cũng thoáng nhớ lại. Sáu năm trước vừa lúc là cô ấy sắp tốt nghiệp đại học, cần viết luận văn tốt nghiệp và tìm việc làm, gần như hao phí toàn bộ tâm huyết của cô ấy.
Tuy khoảng thời gian đó Châu Chân Chân phát hiện cậu mợ dường như đặc biệt vui vẻ, nhưng cô ấy không đoán được là do mợ có bầu.
Nhưng đứa nhỏ đâu?
Nhớ lại chuyện năm đó vẫn khiến mợ Lý cảm thấy đau buồn giận dữ.
Mặc dù bọn họ vô cùng cẩn thận nhưng lúc cái thai hình thành được hai tháng, mợ Lý phát hiện mình có trạng huống ra máu.
Đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói đứa nhỏ quá yếu, không giữ được, kiến nghị làm sẩy thai.
Hai vợ chồng sắp phát điên!
Vốn không ôm hy vọng, cứ như vậy mà sống cũng không sao, nhưng khó khăn lắm mới có con rồi bị mất đi thì càng thống khổ.
Sau cùng vẫn làm sẩy thai, em bé không có dấu hiệu sự sống ở trong bụng mẹ lâu một ngày là tăng một phần nguy hiểm cho mẹ.
Nhưng tại sao sẽ như vậy?
Cậu Lý tìm đồng nghiệp kia, muốn bắt lấy cao nhân đòi cho ra lẽ.
Nhưng ông ấy phát hiện hai người đã sớm biến mất.
Trong lòng có dự cảm không lành, cậu Lý mang theo mợ Lý đi ngôi chùa lúc trước xin Quan Âm đưa con để cầu giúp đỡ.
Ngôi chùa đó có cao nhân.
Đối phương chỉ nhìn là biết hai vợ chồng mất con, thầm nhủ họ không có duyên phận với con.
Thì ra đứa bé kia đã đến vì mợ Lý mấy năm như một ngày lạy bà Quan Âm.
Nào ngờ vừa có con thì hai vợ chồng đã tặng tượng Quan Âm cho người khác, vậy thì tự nhiên không được bà Quan Âm che chở.
Những bùa chú đó chẳng những không mang lại chỗ tốt gì, còn khiến đứa nhỏ trong bụng không thể sống sót.
Hiện tại hai vợ chồng lần lượt bị bệnh, xem ra là cao nhân lúc trước lấy ngày sinh tháng đẻ của bọn họ còn đang quấy phá.
Tuy rằng đã biết nguyên nhân, nhưng đối phương hiển nhiên là dùng ngày sinh tháng đẻ của cậu mợ Lý làm phép, muốn bạo lực bài trừ chẳng những khiến kẻ dùng phép bị cắn ngược, thân thể yếu ớt của cậu Lý có lẽ không chịu nổi.
May mắn có chút manh mối.
Ngọn nguồn khói đen trên người cậu mợ Lý chắc là chỗ của kẻ dùng phép.
Xem tình huống thì có vẻ như đối phương cách nơi này cũng không quá xa.
Cậu Lý bệnh nặng không đi được, mợ Lý thì tỏ vẻ nhất định phải đi theo.