Đây là ông chủ của công ty bất động sản lớn nhất thành phố Trường An, Hoàng Kiến Trung.
Người phụ nữ bên cạnh ông ta bởi vì bảo dưỡng tốt, thân hình đường cong rõ ràng, da mịn màng, chỉ có vết chân chim mờ nơi khóe mắt biểu lộ tuổi tác.
Còn có cậu bé năm, sáu tuổi cầm xe lửa nhỏ chạy nhanh trong phòng khách.
Gia đình hòa thuận vui vẻ.
Bỗng có một đoàn khói đen mắt trần không nhìn thấy bay vào cửa, tách làm hai chui vào thân thể người đàn ông và người phụ nữ.
Di động bỗng reo chuông.
Hoàng Kiến Trung xem màn hình, thay đổi sắc mặt cẩn thận bắt máy:
“Alo? Vợ hả. Tôi? Thì ở công ty chứ đâu, đang họp!”
Hoàng Kiến Trung cẩn thận dỗ vợ, không dám để vợ biết mình có tình nhân và cả con trai.
Gia đình nhà vợ ông ta làm chính khách, trợ giúp rất lớn cho ông ta về mặt sự nghiệp. Năm xưa cũng vì điều này mà Hoàng Kiến Trung cố ý theo đuổi, cưới người vợ hiện tại.
Nhưng Hoàng Kiến Trung không ngờ cưới vào con gà mái không đẻ trứng!
Chờ khi lớn tuổi, vợ mãi không đậu thai, đã qua lứa tuổi sinh dục tốt nhất, Hoàng Kiến Trung ôm tâm tư truyền dòng giống, lén bao nuôi tình nhân này.
Nhưng cũng không biết là chọc giận thần tiên phương nào, rõ ràng Hoàng Kiến Trung có vợ, có tình nhân, cũng đưa đi kiểm tra sức khỏe rồi, hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng mãi không có thai.
Về sau ngẫu nhiên quen Ngô Uy, Hoàng Kiến Trung mới nghe nói có biện pháp ‘cướp con’.
Hoàng Kiến Trung cũng đã suy xét dùng ngày sinh tháng đẻ của mình và vợ để sinh ra đứa con trong giá thú.
Nhưng một là vì vợ lớn tuổi, sinh con dễ có vấn đề. Thứ hai là Ngô Uy bói toán, tính ra vợ ông ta vượng gia đình nhưng khắc con!
Hoàng Kiến Trung không còn cách nào khác, ông ta dùng ngày sinh tháng đẻ của tình nhân, nói sao thì ông ta cũng phải có một đứa con!
Hoàng Kiến Trung cố ý chọn ra nhà họ Lý trong đám công nhân dưới tay, không ngờ chỉ một lần đã thành công, sau mười tháng mang thai, ông ta liền có con trai!
Nhưng có con trai rồi Hoàng Kiến Trung vẫn không ly hôn cưới tình nhân, dù sao vợ của ông ta vượng gia đình. Hơn nữa nếu vợ biết ông ta có con riêng hoặc muốn ly hôn với ông ta, không nói thứ khác, công ty bất động của ông ta sẽ bị ngành thuế chăm sóc đặc biệt.
Nhưng bây giờ thì chuyện này dường như không giấu được nữa.
Người phụ nữ ở đầu dây bên kia cong lên khóe môi:
“Vậy sao? Ông nói đang ở công ty? Vậy bây giờ hãy quay đầu lại, nhìn xem là ai đứng trước cửa biệt thự ông tự ý mua?”
Hoàng Kiến Trung chậm rãi xoay người, nhìn thấy vợ của mình, sau lưng còn có cậu em vợ, mấy cô mấy thím đáo để.
“Lợi hại, giấu nhiều năm như vậy." Vợ của Hoàng Kiến Trung mỉm cười nói: “Vừa lúc, tôi chán mặt của ông lắm rời, chờ ông đưa phần tài sản nên thuộc về tôi rồi gia đình ba người cứ tình thương mến thương với nhau!”
“Vợ ơi, vợ, hãy nghe tôi giải thích”
Nửa tháng sau, sức khỏe của cậu mợ Lý đã tốt hơn nhiều, hai người xem tin tức trên báo đăng là công ty bất động sản lớn nhất vùng bởi vì bị tố giác có hiện tượng trốn thuế lậu thuế, trải qua kiểm chứng, công ty bị cưỡng chế nộp tiền trốn thuế hơn mười triệu, cộng với tiền phạt năm triệu tám trăm nghìn.
Đây mới chỉ là vấn đề mặt ngoài. Dòng tiền vốn đứt đoạn, công ty bất động sản khác rình rập, rồi còn gia đình vợ trước dùng quan hệ áp chế.
Có thể tưởng tượng, ông lớn Hoàng Kiến Trung hao phí vô số tâm huyết kiếm con nối dòng, muốn giao công ty cho con trai ruột giờ đây sứt đầu mẻ trán cỡ nào.
Không lâu sau, công ty mà ông ta một tay gây dựng nên sẽ từng chút một suy tàn.
Đả kích đó còn chưa lớn.
Tình nhân của ông ta phát hiện cái gọi là ông lớn sau khi ly hôn với vợ trước bị chia đi nhiều tài sản, lại công ty gặp nguy cơ, chẳng còn lại bao nhiêu tiền.
Một tối nọ, Hoàng Kiến Trung chạy vay cả ngày quay về nhà, phát hiện tình nhân cuỗm đi tiền trong két sắt của ông ta, dắt con bỏ trốn.