Đúng vậy, muốn hỏi nguyên nhân họ ghét nhau thì phải ngược dòng trở về huấn luyện quân sự ở năm nhất.
Từ Bảo Châu, tên này thoáng nghe thì châu quang bảo khí, hơi tục. Nhưng cô ta ở trong nhà thật sự là ‘bảo châu’, từ nhỏ đã được người trong nhà yêu chiều đến lớn.
Gia đình cô ta làm nghề kinh doanh châu báu, nên cha mới đặt tên cho cô ta là Bảo Châu.
Huấn luyện quân sự năm nhất, Từ Bảo Châu yếu ớt trùng hợp đứng giữa Thẩm Thần và Cố Khanh, ba người tiếp xúc với nhau.
Từ Bảo Châu khinh thường Cố Khanh, khi ấy cô mới từ trong cô nhi viện đi ra thi lên đại học, là cô bé lọ lem cần liên tục làm thêm kiếm học phí.
Hoặc nên nói sau khi Từ Bảo Châu nhìn quanh một vòng, phân tích kỹ từ cách ăn mặc và các vật dụng thường ngày, cảm thấy gia thế của mọi người trong lớp đều kém hơn mình, cô ta khinh thường tất cả mọi người.
Trên thực tế, các bạn học cùng lớp vì không gây chú ý nên không dùng xa xỉ phẩm.
Đương nhiên, cho dù xem thường, Từ Bảo Châu cao ngạo cũng không định ăn hiếp ‘cô bé lọ lem’ Cố Khanh.
Nguyên nhân cô ta và phòng ngủ nhóm Cố Khanh ghét nhau nằm ở Thẩm Thần.
Trong mắt Từ Bảo Châu thì đối thủ lớn nhất của cô ta chính là Thẩm Thần. Bởi vì Thẩm Thần tuy rằng gia thế bình thường (không phải) nhưng mặt người ta đẹp.
Sau khi nhập học, từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Thẩm Thần là Từ Bảo Châu đã ghét rồi.
Tất nhiên, rất nhiều người lúc làm quen đều tùy vào hợp mắt. Ấn tượng đầu tiên không thích, rất có thể đời này đều sẽ không cùng đối phương trở thành bạn.
Việc này cũng là bình thường.
Nhưng lúc huấn luyện quân sự đứng chung với nhau, có thể nói làm tăng thêm mâu thuẫn giữa hai bên.
Trước đó đã nói, Từ Bảo Châu lớn lên trong sự yêu chiều, tính cách đỏng đảnh còn đặc biệt thích làm tiêu điểm trong đám người.
Trong thời gian huấn luyện quân sự, huấn luyện viên đã cho cô ta làm tiêu điểm một thời gian dài, nhưng không phải chuyện vui gì, cô ta còn khóc rất lâu.
Bởi vì động tác của cô ta không chuẩn, huấn luyện viên sửa chữa cho cô ta, nhưng Từ Bảo Châu chỉ muốn ra vẻ đáng yêu mong huấn luyện viên buông tha cho mình.
Tiếc rằng Từ Bảo Châu gặp phải người mặt đen, làm nũng vô dụng, đối phương còn cố ý gọi cô ta đứng ra, luyện tập ở trước mắt bao người cho tới khi nào làm động tác đúng chuẩn mới được về hàng.
Khác với Từ Bảo Châu làm mẫu sai lầm, Thẩm Thần bởi vì trong nhà có quân nhân, nên cô ấy đã từng đi quân đội huấn luyện một khoảng thời gian, lúc đó cô ấy là khuôn mẫu trong mắt huấn luyện viên!
Mỗi lần huấn luyện viên cảm thấy bọn họ làm không tốt thì sẽ gọi Thẩm Thần đi lên làm mẫu cho mọi người.
Rõ ràng việc này kéo thù hận, Từ Bảo Châu càng chán ghét Thẩm Thần.
Nhưng mọi người đều là người trưởng thành, không thích một người cùng lắm là làm lơ, không trao đổi, thấy đối phương sống không thuận lợi thì vui sướng khi người gặp họa, bỏ đá xuống giếng một phen.
Tóm lại không có thù lớn gì, chẳng qua là hai cô gái gai mắt ghét nhau thôi.
Tiện thể bởi vì bốn cô gái trong phòng ngủ của Cố Khanh thân thiết với nhau nên Từ Bảo Châu ghét lây.
Thẩm Thần luôn phớt lờ sự ghét bỏ của Từ Bảo Châu, không thù không oán, qua bốn năm đại học thì nói không chừng cả đời cũng sẽ không gặp lại, cần gì ghim trong lòng?
Nhưng Từ Bảo Châu nói chuyện có đôi khi thật khiến người thấy khó chịu, xúc động muốn cho ăn đòn.
Không biết đám con gái luôn vây quanh tâng bốc cô ta làm sao chịu đựng được?
Lúc này vừa trở về trường học liền nhìn thấy Từ Bảo Châu, Cố Khanh nhịn không được nhíu mày.
Cố Khanh từng thấy khí tràng của Từ Bảo Châu, nhưng sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?!
Tài vận rất mạnh, đồng tiền màu vàng tràn đầy vòng quanh khí tràng của cô ta sắp phủ kín người.
Cố Khanh thậm chí cảm thấy, nếu bây giờ cô ta đi mua vé số sẽ trúng giải ngay!
Nhưng trừ tài vận đột nhiên siêu tốt ra, các mặt khác của Từ Bảo Châu không có gì không ổn, Cố Khanh nghi hoặc nhìn cô ta vài cái rồi thôi.