Trong tay không có tiền, chờ lúc cô ta ra nghề có thể tự mình kiếm!
Dù thế nào đi nữa vẫn tốt hơn là không ngừng đi trong bóng đêm, không biết rốt cuộc ở nơi nào.
Lưu Mạt Mạt bỗng nghe thấy ai đó gọi tên mình.
Là Cảnh Húc!
Lưu Mạt Mạt vui mừng muốn đáp lại, để Cảnh Húc tới tìm mình.
Từ thanh âm của Cảnh Húc, trước mắt cô ta xuất hiện một luồng sáng, dường như có con đường trong ánh sáng.
Theo bản năng bước lên, cô ta có thể cảm thấy được đó là đường về nhà.
Lưu Mạt Mạt tắm trong ánh sáng cứ thế tiến lên.
Lại mở mắt ra, Lưu Mạt Mạt nhìn thấy chủ tịch công ty giải trí Thịnh Thiên - Cảnh Diệu, bạn trai cũ Cảnh Húc và hai cô gái xa lạ.
Có ba người nhìn cô ta không chớp mắt, khiến Lưu Mạt Mạt cảm thấy gai người.
Một người còn lại thì ung dung cắn táo.
"Là các người cứu tôi đúng không? Các người tìm được tôi ở đâu vậy? Có ai bắt cóc tôi sao?”
Dường như Lưu Mạt Mạt không biết lúc trước hồn phách của mình đã lìa xác.
Cảnh Diệu hỏi:
“Trước đó cô đã trải qua cái gì?"
Lưu Mạt Mạt kể lại những gì mình trải qua cho đám người vẻ mặt quái lạ nghe.
Cảnh Diệu dò hỏi tiếp:
“Cô nói là sau khi muốn quen lại với Cảnh Húc nhưng không thành công, đang đi thì trước mắt tối sầm lại, khi tỉnh dậy không biết mình đã đến nơi nào. Thế trước khi đó cô có gặp người hoặc chuyện gì kỳ lạ không?”
Lưu Mạt Mạt mờ mịt lắc đầu, thoạt nhìn cô ta thật sự cái gì cũng không biết.
Cảnh Diệu có chút thất vọng, anh ấy còn tưởng rằng có thể thông qua Lưu Mạt Mạt biết bàn tay đen sau màn hại công ty giải trí Thịnh Thiên!
Nhưng tìm được Lưu Mạt Mạt và khiến cô ta tỉnh lại, ít nhất có thể giải quyết chuyện cha mẹ Lưu Mạt Mạt quấy rối.
Lưu Mạt Mạt tỉnh lại, tựa hồ không còn tình cảm đặc biệt gì với Cảnh Húc, chỉ cảm ơn giọng nói của cậu ta đã cứu mình.
Cảnh Húc cũng nói ra chuyện cha mẹ của Lưu Mạt Mạt xuất hiện, còn đòi tố cáo Cảnh Húc và công ty giải trí Thịnh Thiên.
Không ngờ Lưu Mạt Mạt nghe xong lập tức thay đổi sắc mặt:
“Cái gì? Làm sao họ tìm được đến đây?”
Trông vẻ mặt của Lưu Mạt Mạt dường như không chờ mong thân nhân của mình đến.
Thì ra quan hệ giữa Lưu Mạt Mạt và gia đình cũng không tốt.
Gia đình đến từ nông thôn, trong nhà còn có một chị gái và một em trai.
Trong nhà trọng nam khinh nữ, em trai cô là ưu tiên số một trong ba đứa con.
Chị gái thì bởi vì là đứa con đầu lòng, chiếm được tình thương ít ỏi sót lại của cha mẹ nhà họ Lưu.
Lưu Mạt Mạt xếp ở giữa, lại là con gái, nên cha không yêu mẹ không thương.
May mắn cô ta không bị hoàn cảnh gia đình đả kích mất đi tất cả tự tin.
Lưu Mạt Mạt dựa vào thành tích học tập chăm chỉ thi đậu rời khỏi thôn núi, nhờ vẻ ngoài ưa nhìn lọt vào mắt người săn ngôi sao, mới được gia nhập công ty giải trí Thịnh Thiên làm thực tập sinh.
Sau khi Lưu Mạt Mạt làm thực tập sinh, bởi vì có trợ cấp nên không bao giờ đòi tiền trong nhà nữa. Cô ta nói với gia đình là mình làm việc ngoài giờ, người trong nhà căn bản không biết cô ta làm thực tập sinh ở công ty giải trí Thịnh Thiên!
Cho nên, dùng ngón chân nghĩ Lưu Mạt Mạt đều có thể xác định, mình tựa hồ bị cuốn vào một âm mưu.
Cô ta hôn mê, cha mẹ xuất hiện, tựa hồ đều là tính toán trước, huống hồ, Lưu Mạt Mạt cũng không cảm thấy cha mẹ mình cẩn thận nhát gan sợ đụng chuyện vậy mà học được cách kiện tụng đòi bồi thường.
"Cảnh tổng!" Lưu Mạt Mạt nhìn về phía Cảnh Diệu: “Tôi sẽ ra mặt thanh minh tất cả mọi chuyện. Kính xin Cảnh tổng Đừng so đo với cha mẹ tôi.”
Cảnh Diệu gật đầu: “Chỉ cần bọn họ kịp thời thu tay lại, tốt nhất có thể nói ra là ai ở sau lưng chỉ điểm bọn họ thì tôi sẽ không so đo.”
Lưu Mạt Mạt cảm kích biểu thị nhất định sẽ thuyết phục cha mẹ.
Lưu Mạt Mạt xem như gặp họa được phúc.
Lúc này hồn phách lìa xác khiến Lưu Mạt Mạt thoát khỏi trạng thái bay bổng lên mây.