Hiện trường lưu lại dấu vết tương đối nhiều, thoạt nhìn khả năng đột nhiên nảy sinh ý định giết người càng cao hơn chút.
Còn về tình huống khác thì cần các tổ viên của Lâm Ý đến điều tra sâu hơn.
Nhóm Cố Khanh trước đó đã phong tỏa cung cấp chút thuận tiện cho vụ án này, rất có thể hung thủ vẫn còn ở chỗ này!
Sau khi các thành viên đội cảnh sát hình sự đến, họ vội vàng bắt đầu công tác điều tra.
Ngoài ra cúc áo đó cũng là một manh mối, dường như là loại cúc áo bán số lượng giới hạn của một nhãn hiệu nào đó.
Cố Khanh cùng Lệ Hoan lúc này đã mang Dao Dao đi, nên không nhìn thấy hiện trường vụ án mạng này.
Vụ án giết người bốc đồng này để lại rất nhiều chứng cứ, không quá khó khăn cho đội cảnh sát hình sự.
Trong lúc phá án Lâm Ý còn đang nghĩ: Nếu có năng lực đặc biệt như nhóm Cố Khanh, nhìn thấy quỷ để phá án thì phải chăng có phải chỉ cần tìm được quỷ hồn của nạn nhân hỏi một câu là giải quyết xong vụ án?
Rất nhanh tìm được hung thủ.
Lúc bị tìm thấy thì hung thủ đang ung dung uống cà phê trong một quán cà phê trong trung tâm mua sắm.
Hung thủ mua quần áo mới, cái cũ trực tiếp ném vào thùng rác.
Lúc này phải cảm ơn camera ở khắp mọi nơi, chụp được hình ảnh hung thủ vứt quần áo.
Chứng cứ vô cùng xác thực, hung thủ cũng thú nhận bộc trực.
Khi được hỏi tại sao đột nhiên muốn giết nạn nhân, cũng chính là đối tác của mình, hung thủ vẻ mặt hoảng hốt: “Thật ra tôi cũng không biết tại sao, lúc ấy cảm thấy ông ta thật đáng ghét! Mượn sự tiện lợi của hợp tác không biết đã lừa tôi bao nhiêu tiền, tôi liền muốn giết ông ta. Làm xong cũng hối hận, nhưng ông ta đã chết.”
Nhớ đến quảng trường Vạn Hòa hỗn loạn, Lâm Ý cũng đoán được hung thủ khác thường khẳng định có liên quan đến chuyện này.
Hung thủ này có lẽ chỉ là trong lòng có ác ý, âm thầm chán ghét đối tác của mình, chưa chắc sẽ giết người.
Lại bởi vì những thứ huyền học này ảnh hưởng dẫn đến vụ án này phát sinh.
Đưa hung thủ về đồn cảnh sát, Lâm Ý trở lại văn phòng, vẻ mặt mệt mỏi.
Lâm Ý ngồi xuống ghế, thò tay vào túi sờ, ủa? Còn sót đồ vật!
Chiếc cúc áo trong tay nạn nhân, vốn còn muốn dùng để điều tra hung thủ, không ngờ trực tiếp bắt được hung thủ trong quán cà phê, chiếc cúc áo này cũng bị Lâm Ý bỏ vào túi rồi quên luôn.
Lâm Ý ném nó lên bàn, sau đó nằm sấp trên mặt bàn, định chợp mắt nghỉ tạm, lát nữa sẽ đưa cúc áo về.
Không bao lâu sau, Lâm Ý liền rơi vào giấc ngủ.
Cúc áo nằm trong túi vật chứng trong suốt lẳng lặng để trên bàn, ngọc bích khảm trên đó lóe tia sáng xinh đẹp.
Có một bóng dáng mông lung chậm rãi từ trong cúc áo bay ra.
Nếu Lâm Ý bây giờ tỉnh lại, hơn nữa còn có thể nhìn thấy quỷ hồn thì sẽ phát hiện, cái bóng mơ hồ trước mắt rõ ràng chính là người chết hôm nay.
Vừa mới trở thành quỷ hồn không lâu, biểu cảm trên mặt còn có chút mờ mịt.
Nhưng dựa vào bản năng, quỷ hồn đến gần Lâm Ý, muốn bám lên người anh ấy hút dương khí.
Quỷ hồn mới chạm vào Lâm Ý thì từ người anh ấy bắn ra một luồng sáng vàng đánh quỷ hồn thành tro tàn.
Cùng một lúc.
Trong một phòng thẩm vấn nào đó của cục cảnh sát, một người đàn ông nghênh ngang nhìn nội dung thẩm vấn còn đang không ngừng bình luận, thoạt nhìn là quỷ khoảng mười bốn, lăm tuổi.
Cảm giác được tình huống trong văn phòng của Lâm Ý, nam quỷ lộ ra một nụ cười: “Thú vị!”
Sau đó nam quỷ bay đến phòng làm việc của Lâm Ý, bám vào cúc áo ngọc bích, rồi điều khiển cúc áo chui vào túi của anh ấy.
Lâm Ý không hay biết gì quay đầu ngủ tiếp.
Lúc Sở Du chết, mới được mười lăm tuổi.
Cậu ta bị hại chết, nhưng cảnh sát vô dụng phán định cái chết của cậu ta là một vụ đột nhập vào nhà cướp bóc, chết ngoài ý muốn. Sở Du oán hận thế là hóa thân thành lệ quỷ.
Sở Du là lệ quỷ hiếm hoi có thể hoạt động trong đồn cảnh sát mà không bị chính khí trong cục cảnh sát tổn thương.