Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 627 - Chương 628: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 628: Vô Đề

Hôm sau thức dậy.


Lâm Ý rời giường ăn cơm, cục trưởng Lâm vừa nhìn liền phát hiện sắc mặt con trai không tốt lắm.


Ông ấy giũ tờ báo trong tay, hỏi:


“Sao vậy? Hôm qua không ngủ ngon à? Hoặc là cơ thể không khỏe?”


Lâm Ý nhanh chóng ăn xong bữa sáng trên bàn, nốc một hơi hết ly cà phê:


“Không có chuyện gì, con vội đi làm, đi đây.”


Lâm Ý nói xong vội vàng rời khỏi nhà.


Trong túi của Lâm Ý chứa cúc áo mà ngày hôm qua bị nhét vào ngăn kéo.


Nhìn bóng lưng con trai, cục trưởng Lâm mẫn tuệ cảm thấy có chút không thích hợp.


Ông ấy đi tới cửa, phát hiện bùa An Trạch dán sau cánh cửa không biết khi nào một góc biến thành màu đen.


Lâm Nghiệp Cần trầm ngâm, ăn sáng xong khép cửa lại, đi hướng biệt thự của Tạ Vọng Sóc, xem ra phải nhờ bạn cũ giúp đỡ.


Lúc cục trưởng Lâm đến trùng hợp Tạ Vọng Sóc và Cố Khanh đều ở nhà.


Thấy Lâm Nghiệp Cần đến chơi, Tạ Vọng Sóc liền nghênh đón:


“Không phải nói gần đây trong cục rất bận rộn à? Sao anh có thời gian rảnh đến chơi cờ với tôi?”


Tạ Vọng Sóc nói xong cẩn thận quan sát Lâm Nghiệp Cần:


“Anh đi chỗ nào mà sao trên người dính một tia âm khí?!”


Cục trưởng Lâm vừa nghe lời này, vẻ mặt càng lúc càng tối tăm.


Lâm Nghiệp Cần khẽ thở dài:


“Không phải tôi bị dính, sợ là con trai của tôi, không biết nó dính vào cái gì!”


“Thế là sao ạ?” Cố Khanh cũng tiến lại gần: “Mấy ngày trước khi con gặp anh Lâm Ý thì anh ấy còn khỏe mà?”


Cục trưởng Lâm không biết pháp thuật, nhưng bởi vì năm xưa quen biết người bạn Tạ Vọng Sóc, cũng chứng kiến nhiều chuyện người bình thường không được nhìn thấy, cho nên hết lòng tin theo huyền học.


Lâm Nghiệp Cần luôn mang theo bùa bình an, trong nhà dán bùa An Trạch, còn thờ Thổ Địa gia, bình thường đi công tác bên ngoài, rảnh rỗi đều sẽ đến chùa, đạo quan nổi tiếng địa phương mà vái lạy.


Nhiều năm qua, ông ấy và con trai vẫn bình an.


"Sáng sớm hôm nay tôi thấy sắc mặt Lâm Ý không tốt, còn phát hiện bùa An Trạch dán sau cửa bị đen một góc. Anh nói xem, đây không phải là dính vào quỷ quái thì là cái gì?!”


Bùa An Trạch mà cục trưởng Lâm dán trong nhà đương nhiên không phải vật bình thường, ông ấy tự mình đi núi Tích Vân xin phương trượng Từ Vân.


Nghe lời này, Cố Khanh cũng cảm thấy có chút khó giải quyết.


Cô biết phương trượng Từ Vân, hiểu rõ trình độ bùa chú của phương trượng.


Nếu bùa An Trạch do phương trượng Từ Vân tự tay vẽ ra, vậy quỷ bình thường không có cả cơ hội vào cửa. Dẫn đến lá bùa biến thành màu đen thì chỉ có thể là lệ quỷ.


Nhưng nếu như là lệ quỷ, chỉ làm bùa bị đen một góc chứng minh đối phương đang thu lại âm sát khí của bản thân, lệ quỷ này có mục đích là gì?


“Anh Lâm Ý không nói gì sao? Anh ta không thấy có gì sai sao?” Cố Khanh hỏi.


Bác Lâm có chút ngượng ngùng:


“Tại bác sợ thằng đó tự mình mạo hiểm. Hai người cũng biết từ khi Lâm Ý biết sự tồn tại của huyền học thì chỉ muốn nhờ vào sức mạnh này nâng cao hiệu suất phá án. Bác sợ nó bị mê hoặc.”


Cố Khanh ngẫm nghĩ cảm thấy cũng có thể, cô còn nhớ thái độ kiên quyết của Lâm Ý khi đến Bộ Đặc Dị.


Cố Khanh hỏi:


“Vậy bác Lâm định làm thế nào?"


Bác Lâm ngượng ngùng xoa tay:


“Thế này, đêm nay bác mời hai cha con đến nhà ăn cơm, bác sẽ tự mình xuống bếp! Các người xem giúp Lâm Ý rốt cuộc có phải là xảy ra vấn đề gì hay không.”


Cố Khanh cùng Tạ Vọng Sóc liếc nhau một cái, đều gật đầu đồng ý.


Lâm Ý không biết cha mình mời bạn cũ và cháu gái đến nhà ăn cơm, chỉ chờ anh ấy về nhà sẽ ‘trừ tà’ giúp.


Bởi vì hôm qua trong vòng một ngày đã phá được một vụ án, áp lực của đội cảnh sát hình sự đột nhiên giảm bớt không ít, tuy rằng vẫn có vụ án mới đưa tới, nhưng cũng không vội vàng như trước.


Lâm Ý vừa đến cục cảnh sát liền chui vào trong phòng lưu trữ tìm đồ.


Bình Luận (0)
Comment