Rơi vào đường cùng, Lâm Ý chỉ có thể ra lệnh điều tra trong đám bạn bè thân thích của Ngô Cảnh.
Nếu như là bắt chước phạm tội thì người kia nhất định là vô cùng tôn sùng Ngô Cảnh. Trước sự ra đi của Ngô Cảnh, rất có thể kẻ đó sẽ tiếp cận gia đình Ngô Cảnh để tưởng nhớ "thần tượng" của mình.
“Bà má nó! Kỳ lạ quá!” Giọng của Sở Du bỗng vang bên tai.
Lâm Ý vội vàng lấy điện thoại di động ra, đi ra ngoài, làm bộ đang gọi điện thoại: “Thế nào? Có quỷ hồn trong pho tượng không? Có hỏi ra cái gì không?”
Giọng nói của Sở Du hơi ủ rũ:
“Không có gì hết, dùng thủ đoạn giết người tàn nhẫn như vậy, niêm phong người vào pho tượng, cuối cùng chẳng có một bóng quỷ, ngươi nói xem có phải là kỳ lạ không?”
Sở Du không thể hiểu nổi tình huống này.
Nếu là cậu ta, bị thủ đoạn tàn nhẫn như vậy hại chết, những người bị hại kia hẳn là ai nấy đều thành lệ quỷ mới đúng!
Nhưng nghĩ lại, nếu quỷ hồn không đi theo thi thể, vậy rất có thể còn theo bên người hung thủ!
Sở Du có ý tưởng, nói bên tai Lâm Ý:
“Ngươi chờ một chút, ta đi tìm người hỗ trợ!”
Sở Du nói xong bay đi xa.
Chờ khi cậu ta trở về mới giải thích với Lâm Ý: Giữa quỷ và quỷ cũng có đường thông tin, vừa rồi cậu ta tìm mấy con lệ quỷ tồn tại khá lâu ở quanh đây, hỏi xem có phát hiện người nào bị nhiều lệ quỷ bám theo không.
“Chờ có tin tức, bọn họ sẽ lập tức phái Tiểu Quỷ tới thông báo cho chúng ta." Sở Du nói.
"Để cảm ơn bọn họ đã giúp đỡ, hôm nào ngươi hãy mua nhiều nhang nến và tiền giấy cho bọn họ, biết không?!" Đây là điều kiện trao đổi mà Sở Du đưa ra để có được manh mối.
“Được.” Lâm Ý đồng ý ngay.
Anh ấy không biết rằng khi mua nguyên một xe hương nến tiền giấy, đốt suốt một ngày thì hối hận cỡ nào lúc này mình đồng ý quá nhanh!
Mặc dù muốn dùng tốc độ nhanh nhất bắt được hung thủ, nhưng dưới tình huống thông tin thiếu thốn như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể tiếp tục điều tra và chờ đợi.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
Vụ án rơi vào thế bí.
Lần lượt tìm được manh mối, truy tra thì phát hiện chỉ là ngõ cụt.
Đám quỷ già mà Sở Du nhờ vả cũng không có tìm được tin tức của hung thủ.
Hung thủ của vụ án bắt chước pho tượng không tìm được, dựa vào mấy quỷ già ‘báo án’ ngược lại thuận lợi phá được mấy vụ án cũ của cảnh sát, khiến người hơi bất ngờ.
Bên Cố Khanh và cục trưởng Lâm thì tiến hành rất thuận lợi.
Bọn họ đã tra ra, mẹ và cha dượng của Sở Du mười năm trước sau khi bán biệt thự thì dắt con quay về quê của ông ta.
Bây giờ họ mở một du lịch nông thôn, cuộc sống sung túc, dường như họ đã lãng quên Sở Du.
Còn về vụ án năm đó, vì qua rất lâu rồi nên không tìm được manh mối có lợi gì.
Lâm Ý mang theo Sở Du về nhà, vừa nghe được tin tức này, cậu ta muốn đi tìm mẹ và cha dượng ngay.
Nhưng Lâm Ý không thể lập tức đi, vụ án trong tay anh ấy mới là ưu tiên hàng đầu hiện tại! Ngày nào chưa giải quyết thì ngày đó anh ấy chưa đi được.
Lúc ăn cơm, Lâm Ý nói ra vụ án khiến người và quỷ đều cảm thấy hóc búa.
Cục trưởng Lâm ăn cơm, vẻ mặt kinh ngạc: “Vụ án trong tay con khó giải quyết như vậy sao không sớm nói?! Để chú Tạ bói giúp con, tuy rằng không thể thoáng chốc tìm ra hung thủ, có thể bói ra cát hung.”
Năm xưa cục trưởng Lâm làm như vậy, đi ra ngoài thôi cũng nhờ Tạ Vọng Sóc xem tướng mạo cho mình.
Lâm Ý vừa nghe lời này, biểu cảm càng thêm kinh ngạc: “Huyền học có thể dùng theo cách này à?”
Hai người huyền học và một con quỷ cùng liếc qua, có vẻ như dù Lâm Ý đã cố gắng tìm hiểu nhưng còn chưa biết rõ sức mạnh của huyền học.
Ăn cơm tối xong, dưới ánh mắt nghi hoặc của Lâm Ý, Tạ Vọng Sóc bói ngay tại chỗ.
Quẻ tượng biểu hiện là liễu ám hoa minh, là cát.
Tạ Vọng Sóc nói với Lâm Ý:
“Ngày mai cháu đi điều tra hãy chọn hướng tây nam, hẳn là sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.”