Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 649 - Chương 650: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 650: Vô Đề

“Ông nhớ không? Lúc tôi năm tuổi, tôi nhớ kỹ mình có một anh trai, đó là con của mẹ với chồng trước, ở trong căn nhà lớn, rất giàu!”


Lâm Ý cảm giác chiếc nhẫn trên tay giật nhẹ, hiển nhiên bị em trai khác cha nhắc đến mình khiến nỗi lòng của Sở Du có dao động.


Dư Chí Cường và Văn Hân đồng thời run lên, năm con trai năm tuổi Bọn họ vẻ mặt hoảng sợ, đều ý thức được Dư Tiểu Vũ muốn nói cái gì.


"Con trai, con trai. Cha xin lỗi con và mẹ, cha xứng đáng ngồi tù! Cha xin lỗi con, con đừng tức giận, được chứ?” Dư Chí Cường dịu giọng nói.


Văn Hân cũng run rẩy đứng lên: “Đúng vậy, Tiểu Vũ à, mẹ vẫn luôn rất yêu thương con, con đừng dọa mẹ. Chúng ta bỏ qua hết đi, cả gia đình yêu thương nhau mà sống được không con?”


Dư Tiểu Vũ đã không nghe lọt tai những lời này, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ điên cuồng, cười cười: “Như thế nào? Sợ tôi nói ra?!”


Hắn ta tựa hồ rơi vào hồi ức:


“Tôi còn rất thích anh trai kia, mỗi lần đến chỗ anh ấy là tôi có đồ ăn ngon, còn có đồ chơi để chơi. Hôm đó, khi các người bàn bạc cho anh ấy uống thuốc ngủ tạo thành cái chết ngoài ý muốn do bị trộm đột nhập vào nhà thì tôi nghe được hết. Lúc đó còn nhỏ chưa hiểu gì nên giấu trong lòng, sau khi lớn lên đã hiểu, đương nhiên phải bắt chước mấy người rồi!”


Hai cảnh sát ngoài cửa lại liếc nhau một cái, ghê thật, không ngờ lại liên lụy đến một vụ án năm xưa.


Dư Chí Cường bị còng tay không tiện hoạt động, Văn Hân đã quên mất nỗi sợ hãi đối với đứa con trai này, xông lên muốn che miệng hắn ta lại:


“Đồng chí cảnh sát, con trai tôi chẳng qua chịu không nổi đả kích, đầu óc có chút hồ đồ, lời nói của nó không thể coi là thật!”


Dư Tiểu Vũ hất tay Văn Hân ra: “Đừng tưởng rằng tôi cái gì cũng không hiểu! Các người vì tài sản mà có thể giết người, vậy tôi làm tất cả những chuyện này có khác gì với các người? Các người không cảm thấy tôi rất giống các người sao?"


Dư Tiểu Vũ nhếch mép lộ ra nụ cười quái dị.


Chiếc nhẫn trên tay Lâm Ý ngừng rung, không biết Sở Du đang nghĩ gì.


“Là mày!” Tiểu mai bỗng nhiên ngước đầu lên, vọt tới bóp cổ Dư Tiểu Vũ: “Mày hại con trai của tao! Là mày!”


Nguy rồi!


Cố Khanh vội vàng tiến lên, giơ tay chặt vào cổ Tiểu Mai và Dư Tiểu Vũ, đánh xỉu bọn họ.


Cô giải thích:


“Tiểu Mai hẳn là bị kích thích quá lớn, tinh thần rối loạn.”


"Nhưng Dư Tiểu Vũ nhờ vào nửa tờ giấy học được một chút pháp thuật huyền học, trong thời gian ngắn lại liên tục dùng nhiều lần, linh khí toàn thân tán loạn, tinh thần bị hao tổn "


Nói nhiều như vậy, nói tóm lại chính là tình huống của Dư Tiểu Vũ rất nghiêm trọng, tuy rằng không đến mức ảnh hưởng đến tuổi thọ, nhưng đầu óc nhất định là xảy ra vấn đề, cũng không biết có thể khôi phục hay không.


Văn Hân đã ngã quỵ.


Những lời Dư Tiểu Vũ nói lúc trước, cảnh sát nhất định sẽ đi điều tra, hai vợ chồng cũng sẽ bị coi là nghi phạm hình sự mang về cục cảnh sát.


Cho dù chuyện đó đã qua mười năm, Văn Hân hiểu rằng bị đám người có ‘năng lực đặc biệt’ ép hỏi thì bà ta không thể nào ngậm chặt miệng không khai.


Hơn nữa, không tra được chứng cứ lại như thế nào?


Mọi thứ của bà ta đã bị phá hủy.


Chồng vào tù, con trai điên rồi, vợ chồng Dư Chí Hào biết mọi thứ chồng và con trai bà ta làm, họ tuyệt đối sẽ không tiếp tục ở chung hòa thuận với bà ta.


Cho dù không vào tù, cuộc sống sau này của bà ta sẽ ra sao?


Lúc này, không biết có phải do Dư Tiểu Vũ nhắc đến chuyện kia hay không, Văn Hân nhớ lại đứa con trai bị bà ta hại chết.


Văn Hân từng thật lòng yêu thương cậu ta.


Tuy nhiên, Văn Hân yêu chính mình nhiều hơn con trai.


Lúc ấy bà ta nghĩ gì nhỉ? Văn Hân bắt đầu nhớ lại.


À đúng rồi, là Dư Chí Cường nói, rằng bà ta đang là một quý bà giàu có, sau khi gả cho ông ta thì hết được sống sung sướng, cảm thấy có lỗi với bà ta.


Bình Luận (0)
Comment