Sau khi phát hiện Lưu Mạt Mạt bỏ chạy, dẫn người đi tìm thì bọn họ không phát hiện được tung tích của cô ta trong toàn bộ thành phố S.
Thông tin họ có thể tìm thấy là một số video giám sát.
Đoạn video cho thấy, sau khi Lưu Mạt Mạt cải trang rời khỏi nhà thì trước tiên là cùng một người bạn đi ăn cơm, hát karaoke.
Phỏng chừng Lưu Mạt Mạt đã được phổ cập khoa học, cũng hiểu ‘sức mạnh’ giọng nói của mình nên không hát. Quán Karaoke đó không xảy ra chuyện gì.
Sau khi thấy Lưu Mạt Mạt ra khỏi quán, tạm biệt bạn bè, dường như định về nhà.
Nhưng qua một góc đường, ở góc chết của camera giám sát, Lưu Mạt Mạt biến mất.
Cho đến nay vẫn chưa tìm ra cô ta ở đâu.
À, còn về điều tra tình huống của Lưu Mạt Mạt, bọn họ phát hiện năng lực của cô ta dường như bắt nguồn từ trong thân thể cô ta, có thứ gì ‘cộng sinh’ với cô ta.
‘Năng lực’ đó nói chính xác ra không phải của Lưu Mạt Mạt, mà là thứ trong thân thể cô ta có được.
Xét thấy nếu Lưu Mạt Mạt rơi vào tay một số tội phạm sẽ tạo thành nguy hiểm rất lớn cho xã hội, Lệ Hoan báo cáo chuyện này lên.
Điều này cũng có nghĩa là, anh trai Tạ Giác sẽ đến.
Lưu Mạt Mạt cũng không biết tại sao sự tình lại biến thành như vậy.
Cô ta chỉ cảm thấy mình đã bị theo dõi trong một thời gian dài rất bức bối, muốn lẻn ra ngoài ăn tối với bạn bè, quẩy một bước rồi quay về.
Dù sao Lưu Mạt Mạt biết vấn đề trên người mình vẫn phải dựa vào những người ở Bộ Đặc Dị hỗ trợ giải quyết.
Nhưng sau khi ra khỏi KTV, vừa chuẩn bị trở về thì trước mặt cô ta đột nhiên xuất hiện một nam một nữ.
Lưu Mạt Mạt giữ cảnh giác.
Hai người này xuất hiện đột ngột mà không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào. Sau khi biết Bộ Đặc Dị gồm những người nào, Lưu Mạt Mạt luôn giữ cảnh giác với loài người có thể tùy tiện giải quyết mình.
Người phụ nữ rất đẹp, mặc một chiếc váy màu đỏ, giống như một cây anh túc nở rộ.
Người đàn ông đi theo phía sau, khuôn mặt thanh tú, trông giống như tay sai của người phụ nữ.
“Các các người là ai?!" Cảm giác được nguy hiểm, Lưu Mạt Mạt nắm chặt túi xách của mình, nhìn bốn phía, cư nhiên một bóng người cũng không nhìn thấy!
Người phụ nữ, cũng chính là A Anh mỉm cười, đến gần hai bước: “Em gái, đừng sợ, chúng tôi chỉ muốn mượn một thứ của em.”
A Anh vừa dứt lời, trước mắt Lưu Mạt Mạt xuất hiện một làn khói đỏ, sau đó trước mắt tối sầm không còn hay biết gì nữa.
Lưu Mạt Mạt bị A Anh đưa vào một biệt thự.
Đây là một loài người bị A Anh mê hoặc tặng biệt thự cho cô ta ở, A Anh khá vừa lòng với chuyện này.
Lưu Mạt Mạt bị ném lên giường, Bạch Hàng nhìn cô ta, hỏi:
“Mảnh nhỏ đá đen ở trong tay cô ta?”
Bạch Hàng nghi hoặc, toàn thân Lưu Mạt Mạt này đều không có dấu vết tồn tại của mảnh vụn đá đen.
A Anh nở nụ cười, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra: “Phải nói là mảnh vụn ở bên trong thân thể chứ không phải trong tay cô ta.”
Bạch Hàng đã hiểu:
“Vậy có phải là chúng ta chỉ cần lấy mảnh vỡ trong cơ thể cô ta ra là coi như hoàn thành nhiệm vụ?!”
Ngón trỏ của A Anh đặt lên môi:
“Đâu có đơn giản như vậy?! Bởi vì bị phong ấn trong thân thể cô gái này đã lâu, ảnh vụn hơi dung hợp với cô ta, nếu trực tiếp lấy ra sẽ phá hư mảnh nhỏ!”
Lời này vừa nói ra, Bạch Hàng liền mất tinh thần: “Vậy bắt cô ta có ích lợi gì?!”
Bắt người bị Bộ Đặc Dị chú ý về sẽ chỉ đánh rắn động cỏ!
A Anh lộ ra nụ cười thần bí: “Muốn thuận lợi lấy ra mảnh vụn đá đen thì trước hết hãy để cô gái này tuyệt vọng! Chỉ khi cô ấy tuyệt vọng, tự sát mà chết, mới có thể hoàn toàn xóa bỏ liên hệ giữa cô ta và mảnh nhỏ đá đen.
"Muốn làm được điểm này, chúng ta có thể dùng cái này!" A Anh xòe tay ra, lộ ra một viên trân châu đen to bằng ngón tay cái trong lòng bàn tay.
"Đây là kết tinh của thú Mộng Yểm?” Bạch Hàng thức tỉnh huyết mạch của Ngoa thú, được truyền thừa một số kiến thức.