A Anh gật đầu: “Đúng vậy! Tôi ngẫu nhiên có được nó. Với thứ này thì chúng ta có thể bện một đám cảnh mơ khiến cô gái này thống khổ, mãi cho đến khi tự sát!”
Hơn nữa giấc mộng của một người bình thường chỉ khoảng vài phút trong thời gian hiện thực. Dệt mấy chục giấc mộng thống khổ, Lưu Mạt Mạt không bị tuyệt vọng mới là lạ. Giấc mơ bện bằng kết tinh Mộng Yểm rất chân thật, sẽ làm cho người ta cảm thấy mình trải qua một cuộc đời khác.
Sau khi Lưu Mạt Mạt tỉnh lại, phát hiện tình huống không đúng!
Dường như cô ta xuyên việt?
Lưu Mạt Mạt tỉnh lại trong một căn phòng cổ kính, giường ngủ là loại giường thiên công bát bộ* như thiên kim tiểu thư thời xưa ngủ.
(*) Đơn giản là loại giường khép kín, có vách ngăn rỗng ở ba góc, chừa lại một góc làm đường lên giường, công dụng là để mắc mùng ngủ.
Một cô gái búi tóc đi đến bên giường, gọi cô ta là ‘tiểu thư’.
Lưu Mạt Mạt dù gì đã đọc nhiều tiểu thuyết, biết nhiều lối mòn. Lưu Mạt Mạt dựa vào diễn xuất ngôi sao nhỏ hạng bét của mình thành công dò hỏi nhiều thông tin tức tiểu nha hoàn.
Phụ thân cô ta là tri huyện, trong nhà còn có mấy người đích huynh đích tỷ, thứ huynh thứ tỷ. Lưu Mạt Mạt là thứ xuất, sinh ra đã không có mẹ, được đích mẫu nuôi, cô ta ngoan ngoãn làm công cụ trong tay đích mẫu, sống thật cẩn thận.
Lưu Mạt Mạt có chút buồn bực, đến bây giờ cô ta vẫn không hiểu tại sao mình xuyên việt, hiện giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Tạ Giác và Khương Mặc Ngôn cùng nhau tới đây.
Họ đến thành phố S có hai việc.
Thứ nhất, là bọn họ điều tra được rằng sau khi nhóm A Anh rời khỏi núi Tây tựa hồ đi tới gần thành phố S, chỉ sợ có hành động gì đó.
Thứ hai là ngôi sao nhỏ kỳ lạ Lưu Mạt Mạt trong báo cáo của Lệ Hoan.
Sau khi phán đoán ra năng lực của Lưu Mạt Mạt xuất phát từ một sức mạnh nào đó bên trong cơ thể, Lệ Hoan dẫn cô ta đi kiểm tra toàn thân.
Bây giờ kết quả đã ra: Trong trái tim của Lưu Mạt Mạt dường như có thứ gì đó.
Nghĩ đến năng lực có thể mở rộng cảm xúc tiêu cực của người khác mà Lưu Mạt Mạt sở hữu, sau khi nhóm Tạ Giác nghiên cứu rất nhanh đoán được thứ nằm trong trái tim của cô ta, mảnh vụn Tà Thần.
Tạm thời không bàn về tại sao thứ này nằm trong cơ thể Lưu Mạt Mạt, nhưng bọn họ phán đoán, mục đích của A Anh tới nơi này rất có thể chính là Lưu Mạt Mạt.
Thậm chí, hiện tại Lưu Mạt Mạt rất có thể đang ở trong tay bọn họ!
“Các người làm thế nào mà để mất người?!” Khi Tạ Giác nghiêm túc thì trông rất đáng sợ.
Lệ Hoan có chút tự trách, là cô ấy phái người phụ trách nhìn chằm chằm Lưu Mạt Mạt. Đều là người đã được huấn luyện mà để cho người bình thường chạy thoát như vậy, cô ấy làm người phụ trách, khó thoát khỏi trách nhiệm.
"Tất cả là lỗi của tôi!" Lệ Hoan trực tiếp thừa nhận sai lầm, ngăn cản đám cấp dưới định tiến lên gánh trách nhiệm.
“Tôi sẽ tự mình mang người về!”
Nhìn vẻ mặt kiên định của cục cảnh sát, Cố Khanh có thể tưởng tượng lỡ như Lưu Mạt Mạt xảy ra chuyện gì, chị Lệ Hoan nhất định sẽ ôm hết trách nhiệm vào mình.
Nhưng nhóm A Anh mang Lưu Mạt Mạt đi, mà không phải trực tiếp "lấy ra" mảnh vỡ Tà Thần, phỏng chừng trong này còn cần điều kiện tiên quyết gì, Lưu Mạt Mạt tạm thời không có nguy hiểm quá lớn.
Điều quan trọng nhất bây giờ là tìm được bọn họ càng sớm càng tốt.
Bộ Đặc Dị nhanh chóng ra lệnh, các cục cảnh sát đều có được chân dung nhân vật của A Anh, Bạch Hàng và Lưu Mạt Mạt, bên ngoài nói A Anh và Bạch Hàng là kẻ giết người, Lưu Mạt Mạt là con tin mà bọn họ ngoài ý muốn mang đi.
Lưu Mạt Mạt còn đang cố gắng sống trong giấc mộng được thêu dệt.
những người hiện đại xuyên việt cổ đại đứng trên mọi người, hoặc là thứ nữ nghịch tập gì đó toàn là lừa đảo!