Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 656 - Chương 647: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 647: Vô Đề

Lưu Mạt Mạt thừa dịp đêm khuya đóng gói hành lý ôm con trai ra khỏi thôn. Cô ta quyết định đi tìm cha của thằng bé, tính ra thì hắn ta sắp tốt nghiệp, tìm công việc thì hẳn là không đến mức nuôi không nổi hai mẹ con.


Trong bốn năm đọc sách, thời gian trở lại của chồng có hạn, cô ta bận rộn công việc nhà nên không tiếp xúc nhiều với chồng, dẫn đến có nhận thức sai lầm về chồng.


Có cha mẹ như thế, chồng cô ta thật sự hoàn toàn không biết gì sao?


Lưu Mạt Mạt mang theo đứa con trải qua muôn vàn khó khăn rốt cuộc tìm được chồng.


Lúc ấy Lưu Mạt Mạt tay dắt con, lưng cõng hành trang, một lớn một nhỏ quần áo tả tơi, giống như hai kẻ ăn mày.


Chồng cô ta thì đang dìu một người phụ nữ trẻ ưỡn bụng to đi vào nhà hàng Tây bên kia đường.


Lưu Mạt Mạt không còn ký ức kiếp trước thì chỉ là một bà nhà quê bình thường. Cô ta bất chấp nhân viên phục vụ ngăn trở, dẫn con xông thẳng vào.


Lưu Mạt Mạt chưa bao giờ ngờ rằng mình gả cho một người khốn nạn như vậy.


Hắn ta từ chối thừa nhận mối quan hệ của họ, nói cô ta đến để lừa tiền, đòi kêu bảo vệ tới đuổi cô ta và con ra.


Trong lúc xô đẩy thì đứa bé bị ngã, đúng dịp đụng trúng bụng bà bầu.


Lưu Mạt Mạt còn chưa kịp thở ra thì thấy chồng thay đổi sắc mặt, đẩy con ra, sau đó ôm bà bầu kia hỏi han ân cần, không thèm nhìn đứa con ngã dưới đất khóc toáng lên.


Số tiền còn lại quá ít ỏi, hai mẹ con ở trong nhà trọ xập xệ.


Lưu Mạt Mạt nghe ngóng được hắn ta lại kết hôn, đối phương là bạn học đại học. là một cô gái nhà giàu.


À, hắn ta không dính tội tùng hôn, bởi vì năm đó lúc mang thai cô ta chưa đến tuổi, căn bản là không có giấy chứng nhận kết hôn.


Lưu Mạt Mạt lại đi tìm hắn ta.


Chồng lén lút tránh đi người vợ hiện tại, đưa cho Lưu Mạt Mạt một số tiền:


“Tôi xin cô, đừng đến để làm phiền cuộc sống của tôi nữa! Thứ tôi muốn chỉ có gia đình vợ tôi mới cho được! Số tiền này xem như bồi thường cho cô, cô hãy tìm người khác kết hôn đi!”


Lưu Mạt Mạt không kiềm được nước mắt, uất nghẹn hỏi:


“Vậy còn con? Anh cũng không cần?”


Người đàn ông bản năng nhớ tới mấy ngày trước nhìn thấy bộ dạng như ăn xin của con, trong lòng đột nhiên dâng lên ghét bỏ: “Còn nói nữa?! Con của tôi đang yên lành mắc mớ gì cô mang nó ra? Đưa về cho cha mẹ tôi, họ sẽ chăm sóc nó!”


Hắn ta nghĩ rằng Lưu Mạt Mạt gả cho người khác, đưa con trai cho anh của hắn ta nhận nuôi, chuyện này coi như chưa từng xảy ra. Hắn ta có thể cùng người vợ thành phố của mình sống bình yên.


Lưu Mạt Mạt mất hồn mất vía rời đi.


Không đi chứ ở lại làm gì?


Một phụ nữ nông thôn, mang theo đứa con, không có đường ỷ lại, không tìm được việc làm


Lưu Mạt Mạt chỉ có thể lựa chọn trở lại trong thôn.


Vốn cho rằng trong thôn còn có chỗ cho cô ta.


Không ngờ mới ngắn ngủi nửa tháng, hết thảy đều thay đổi.


Sau khi Lưu Mạt Mạt mang theo con trai rời khỏi nhà tìm cha đứa nhỏ, nhà chồng lấy danh nghĩa con dâu bỏ trốn còn bắt cóc cháu trai đến nhà mẹ đẻ cô ta làm ầm ĩ, đòi bồi thường.


Cha mẹ đều bị bệnh vì tức giận, bọn họ biết con gái sống không tốt, nhưng chỉ cần cô ta về nhà chịu thua, người một nhà làm gì có chuyện thù dai qua một đêm?


Thế nhưng con gái một câu cũng không nói mang theo con mình bỏ trốn, để lại cục diện rối rắm cho nhà mẹ đẻ.


Ông Lưu tức giận nói thẳng cắt đứt quan hệ với con gái.


Lưu Mạt Mạt vừa về thôn liền có người thông báo cho nhà chồng cô ta.


Nhà chồng kỳ thật đã sớm biết chuyện con trai út ở trong thành một lần nữa tìm được con dâu, sợ Lưu Mạt Mạt nói lung tung, trực tiếp kéo cô ta và con trai đi.


Bọn họ cảm thấy Lưu Mạt Mạt ở lại trong thôn vẫn quá nguy hiểm, liền nghĩ ra chủ ý xấu xa


Bình Luận (0)
Comment