Bọn họ bán Lưu Mạt Mạt, bán vào trong núi sâu. Sau đó nói dối Lưu Mạt Mạt đánh bị thương mẹ chồng rồi trốn chạy nữa.
Cứ như thế, Lưu Mạt Mạt bị bán vào trong núi.
Lưu Mạt Mạt ở trong núi sâu nhiều năm, cho đến khi sinh con cho người đàn ông đã mua cô ta. Người đàn ông buông lỏng cảnh giác với Lưu Mạt Mạt, cô ta tìm một cơ hội chạy về.
Nhưng khi Lưu Mạt Mạt về thôn thì mọi thứ đã khác biệt.
Cha mẹ bởi vì thiếu chữa bệnh và thuốc mà chết bệnh.
Nhà chồng mấy năm trước được tên cặn bã kia đón đi, nói lên thành phố sinh sống.
Con trai cô ta nghe nói là bởi vì ham chơi đã chết đuối dưới sông của thôn.
Anh trai cô ta bởi vì nghi ngờ lời nói của nhà chồng, muốn giúp cô ta đòi công bằng, cuối cùng không biết bị ai cắt đứt một chân, cho đến nay vẫn còn là một người độc thân.
Lưu Mạt Mạt Cô ấy hoàn toàn tuyệt vọng!
Nếu không có những ngày hạnh phúc trước đó, nỗi đau sẽ không rõ ràng như vậy. Tất cả thống khổ này còn là do một tay cô ta gây ra.
Lưu Mạt Mạt quên mất bản thân vốn là ai, lựa chọn treo cổ trong nhà tổ của gia đình chồng, cô ta muốn hóa thành lệ quỷ, đời đời kiếp kiếp khiến gia đình họ không chết tử tế được!
A Anh và Bạch Hàng nở nụ cười: Cuối cùng cũng thành công.
Trên người Lưu Mạt Mạt bốc lên khói đen cuồn cuộn, nhưng cả người vẫn đang ngủ say.
A Anh lấy ra một con dao nhỏ, rạch ngực cô ta.
Thình thịch thình thịch!
Lưu Mạt Mạt không hề hay biết, trái tim cô ta vẫn đang đập theo quy luật.
Dùng mũi dao hất lên, một viên đá đen cỡ móng tay cái rơi ra, kỳ lạ là trái tim không bị tổn thương.
Bạch Hàng thấy đã lấy được thứ mình muốn, vội vàng nói: “Chúng ta đi thôi!”
Ý tứ là để mặc Lưu Mạt Mạt bị xé mở ngực lại đây.
Bạch Hàng vội vàng rời đi là bởi vì thêu dệt giấc mơ làm lãng phí quá nhiều thời gian, trong lòng hắn có loại dự cảm không tốt.
Huyết mạch Ngoa thú dù gì là yêu thú, có đôi khi rất mẫn cảm với nguy hiểm.
A Anh lại không muốn từ bỏ.
Tay cô ta chậm rãi xẹt qua khuôn mặt Lưu Mạt Mạt, tuy rằng chỉ là ngôi sao hạng bét, nhưng Lưu Mạt Mạt vẫn rất đẹp.
“Bỏ cô ta lại đây quá lãng phí, dù sao cũng sắp chết, không bằng tăng thêm vài phần vẻ đẹp cho tôi.”
Lòng A Anh rạo rực, chỉ cần dâng viên đá đen cho chủ nhân là có thể biết tung tích của hắn! Trước đó tranh thủ lấy lại chút sắc đẹp cũng tốt.
A Anh cúi người, đang chuẩn bị môi chạm môi hút ra hồn phách của Lưu Mạt Mạt thì đột nhiên!
Bên ngoài có tiếng động.
A Anh buộc phải dừng lại, bực bội nói:
“Ghét thật, đến nhanh quá!”
A Anh kéo Bạch Hàng nhanh chóng chạy trốn khỏi đây.
Tạ Giác mang theo mọi người tiến vào biệt thự.
Cảm ứng được hai người A Anh mới vừa đi, Khương Mặc Ngôn dẫn người đuổi theo.
Những người còn lại vội vàng tìm được Lưu Mạt Mạt. Lệ Hoan đi trước, trước tiên đã tìm được Lưu Mạt Mạt ở trong phòng.
Cô ta chưa chết.
Nhưng cũng sắp, tuy trái tim không có bị thương, nhưng sau khi bị xẻ ngực thì không ngừng chảy máu.
Nhìn thấy trên giường có một người bị xẻ ngực mà chưa chết, vẫn đang mê man thì khá kỳ dị.
"Chúng ta đến trễ." Tạ Giác nói.
Phần trái tim của Lưu Mạt Mạt đã không còn gì khác thường, đồ vật bị lấy đi.
Lệ Hoan sốt ruột nói:
“Còn cứu được mà, chúng ta cứu người quan trọng hơn!”
Là Lệ Hoan trông chừng Lưu Mạt Mạt, lại đánh mất cô ta, Lệ Hoan không muốn cõng một mạng người.
Tạ Giác cầm lấy tay Lưu Mạt Mạt bắt mạch, tìm một viên đan dược nhét vào miệng cô ta.
Đan dược này tuy rằng có thể trong thời gian nhất định khôi phục sinh cơ của Lưu Mạt Mạt, ngực bị xé ra thì làm thế nào?
Họ không có bác sĩ ở đây, không giải quyết được gì. Nếu đưa đi bệnh viện, nâng người trên đường đi liên tục đổ máu, chưa tới bệnh viện đã chết rồi.
Cố Khanh lục tìm thứ mình có, bùa chú dạng phục hồi thường chủ yếu là tẩm bổ, không giải quyết được loại vết thương này.