Úc Vi từng nghĩ có nên tìm đại sư xem giùm, nhưng hơi luyến tiếc.
Trong khoảng thời gian này, ‘diễn xuất’ của cô ta rất đáng khen, được đạo diễn khen ngợi nhiều lần. Những người vốn cảm thấy Úc Vi chỉ là một diễn viên web drama, hiện tại gặp cô ta sẽ gọi ‘cô Úc’. Nếu bắt thứ bám trên người thì cô ta biết đóng phim như thế nào đây?
Vì thế Úc Vi cứ kéo dài, định bụng đóng xong bộ phim này rồi tính tiếp. Bởi vì thời gian dài bị bám vào người, dù Úc Vi không tổn thương ai nhưng bởi vì bị âm khí ăn mòn mà ngày càng gầy yếu.
Khi bộ phim truyền hình quay được hơn một nửa, biên kịch của đoàn làm phim, thầy Vu Cảnh hơi thay đổi.
Vu Cảnh bắt đầu thích ngây người, ngẫu nhiên đột nhiên bật cười. Lúc Vu Cảnh ngồi một mình thì bầu không khí đượm hồng.
Vu Cảnh đang yêu.
Lúc Vu Cảnh hơn hai mươi tuổi từng yêu một lần, khắc cốt ghi tâm, lúc ấy còn thiếu chút nữa cầu hôn với đối phương.
Nhưng gặp nguyên nhân thực tế. Khi đó Vu Cảnh còn là một nhân viên văn phòng quèn, còn chưa viết ra cuốn sách đầu tiên. Bạn gái không chịu nổi áp lực từ thực tế, thế là chia tay với Vu Cảnh, chớp mắt yêu đương với trai giàu.
Vu Cảnh không trách bạn gái, sẽ lựa chọn như vậy là chuyện thường tình của con người. Hơn nữa, sau khi chia tay bạn gái mới nhận sự theo đuổi của trai giàu, xem như có nguyên tắc.
Cũng vì điều này mà mấy năm sau đó Vu Cảnh tập trung viết lách, chuẩn bị lập nghiệp trước rồi mới lập gia đình, không yêu đương nữa.
Nhưng lần này, hắn ta cảm thấy gặp đúng người.
Trong lúc Vu Cảnh đi dạo thành phố điện ảnh ngẫu nhiên gặp cô gái, chỉ khuôn mặt đã khiến hắn ta sản sinh thiện cảm.
Không phải cô gái đó đẹp như tiên, mà là đặc biệt phù hợp với thẩm mỹ cá nhân của Vu Cảnh, khiến hắn ta nhìn sao cũng thấy thích.
Đối phương ăn cơm trong thành phố điện ảnh, phát hiện quên mang theo tiền, Vu Cảnh đứng ra hỗ trợ trả tiền. Sau đó cô gái tìm hắn ta trả lại tiền, hai người qua lại tự nhiên quen biết.
Sau đó Vu Cảnh được biết đối phương làm hướng dẫn viên du lịch, thường xuyên đến thành phố điện ảnh, hai người thỉnh thoảng hẹn ăn cơm gì đó.
Nửa tháng sau, Vu Cơ chính thức rời hội FA.
Vu Cảnh cảm thấy bạn gái là ông trời ban bầu bạn linh hồn cho hắn ta! Từ ngoại hình đến tính cách đến mọi khía cạnh đều thỏa mãn ảo tưởng của Vu Cơ về bạn gái.
Ngoài ra, bạn gái của Vu Cảnh có một cái tên rất dễ nghe, tên là A Anh.
Cố Khanh vốn không định tới chỗ Nam Nguyên.
Nếu chỉ là có chút hoài nghi, hơn nữa cũng không chết người thì chắc không phải việc lớn gì. Chỉ cần Cố Khanh nói một tiếng với Bộ Đặc Dị địa phương, sai người đi qua điều tra một chút là được, không cần cô tự mình đến.
Hơn nữa lần này sắp nghỉ đông, cha và anh trai đều tới thành phố S, Cố Khanh càng không muốn động đậy.
Tuy nhiên, có một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Nhóm người Hách Viện Viện, Thẩm Thần nói còn một học kỳ là mọi người tốt nghiệp, muốn thừa dịp nghỉ đông cùng nhau đi ra ngoài chơi một chuyến, lần trước lớp tổ chức đi biển hơi đông người, chơi chưa đã ghiền.
Cố Khanh ngẫm lại thấy cũng đúng.
Sắp tốt nghiệp rồi, về sau nói không chừng mỗi người một phương, thời gian lâu chưa chắc có thể gặp lại một lần. Trước đây cô bởi vì bước vào lĩnh vực huyền học, có rất nhiều chuyện phải xử lý, thời gian ở chung với bạn không nhiều như kiếp trước.
Đúng dịp trong phương án chọn nơi đi có thành phố Hoành, Cố Khanh nhìn lâu chút đã khiến cho Thẩm Thần chú ý.
Thẩm Thần hỏi:
“Khanh Khanh muốn đi thành phố Hoành chơi hả?”
Cố Khanh không giấu diếm: “Các người còn nhớ rõ Nam Nguyên không?”
Hách Viện Viện tiếp lời:
“Sao mà quên được, siêu hoa hậu mà! Bây giờ người ta là một trong bốn nữ ngôi sao thế hệ mới, nổi tiếng lắm.”
Cố Khanh gật đầu, nói tiếp: “Cô ấy nói một nữ diễn viên trong đoàn làm phim của họ, tên là Úc Vi thì phải, hình như có gì không bình thường.”