Cố Khanh cũng không muốn giải thích nhiều với Úc Vi, đơn giản nói:
“Đây là quỷ nhập vào người cô, hiện tại đã bị tôi khống chế được, tôi sẽ nhanh chóng mang quỷ đi. Nhưng vấn đề hiện tại chính là, cô Úc Vi, cô có thể diễn nổi nhân vật này không?”
Lời này của Cố Khanh không phải là nghi vấn, thật sự chỉ là hỏi.
Úc Vi lại bị lời này tức giận đến đỏ bừng mặt.
Diễn xuất thua cả quỷ, cần nhờ quỷ nhập mới diễn được, còn bị người phát hiện, Úc Vi cảm thấy mình đủ mất mặt rồi.
Tuy nhiên, Úc Vi buộc phải suy nghĩ cho kỹ vấn đề thực tế.
Nếu như cô gái trước mắt bắt quỷ, Úc Vi có thể tưởng tượng trong khoảng thời gian dài sắp tới sẽ phải hứng chịu lửa giận của đạo diễn như thế nào. Không chừng bị đuổi khỏi đoàn phim luôn.
Nghĩ như vậy, cô ta vội vàng nói:
“Cô không thể bắt cô ta được! Ít nhất phải chờ tôi đóng xong bộ phim này thì cô mới được bắt!”
Ý tứ này là Úc Vi muốn tiếp tục bị quỷ nhập vào người?
Cố Khanh nhắc nhở một câu:
“Chắc cô cũng cảm thụ được, sau khi bị quỷ nhập, cho dù quỷ không chủ động hại người, tinh lực của cơ thể con người đều sẽ hao tổn ở một mức độ nhất định. Tình huống cô bây giờ là qua một đoạn thời gian nữa phỏng chừng sẽ hao tổn tuổi thọ "
Úc Vi nghe vậy hoảng hồn, sẽ hao tổn tuổi thọ? Cô ta không ngờ sẽ nghiêm trọng như vậy.
Nhưng nghĩ lại, cô ta đang là một trong bốn ngôi sao nữ mới nổi của giới giải trí, nhưng diễn xuất vẫn bị người ta chỉ trích. Bây giờ có cơ hội diễn một nhân vật khiến người ghi nhớ cả đời, cho cô ta được lợi suốt đời.
Nếu chỉ là vài năm tuổi thọ thì cô ta có thể chấp nhận!
“Tôi cần cô ta giúp tôi hoàn thành bộ phim này." Úc Vi gằn từng chữ nói: “Đây là tôi tự nguyện, tôi đồng ý hao tổn tuổi thọ của mình đổi lại cô ta trợ giúp.”
Úc Vi lúc này dường như không hề sợ hãi.
Thanh Uyển mừng rỡ nhìn về phía Cố Khanh, nếu hai bên tự nguyện thì cô không thể nhúng tay vào.
Cố Khanh lắc đầu, vì thành danh mà hao phí tuổi thọ của mình, không biết tới khi Úc Vi bảy mươi, tám mươi tuổi thì có hối hận quyết định hiện tại của mình hay không?
Nếu Thanh Uyển phải ở lại chỗ này quay xong bộ phim, Cố Khanh cũng không nói nhiều, trực tiếp báo tin này với Bộ Đặc Dị địa phương, khiến bọn họ có thời gian thì đến trông chừng một chút, đừng khiến quỷ này hấp thu quá nhiều tinh khí hại chết người.
Sau khi Cố Khanh trở về có nói cho Nam Nguyên biết về chuyện này.
Nam Nguyên nghe xong vẻ mặt kinh ngạc: “Không ngờ một con quỷ vì nhân vật trong một bộ phim mà làm đến mức này "
Sự lựa chọn của Úc Vi cũng khiến Nam Nguyên có chút khó tiếp nhận.
Trong mắt Nam Nguyên thì không có thứ gì quan trọng bằng mạng sống, sức khỏe của mình. Úc Vi dùng tuổi thọ đổi lấy một hơi nổi tiếng qua bộ phim này, thật là một người làm liều, ác với bản thân. Nam Nguyên bản năng tránh xa loại người này.
Đương nhiên, lần này đi thành phố Hoành tuy không giải quyết được quỷ nhập vào người Úc Vi, nhưng Cố Khanh không phải hoàn toàn không có thu hoạch.
Cố Khanh đã cho Tạ Giác biết thông tin về Văn Anh.
Tạ Giác cũng đã điều tra.
Quả thật có một người tên Văn Anh, nhưng người này đã mất tích một thời gian.
Hơn nữa, Văn Anh trong tư liệu tra được so với người mà Cố Khanh nhìn thấy trong đoàn phim từ bề ngoài đến tính cách, nghề nghiệp hoàn toàn không giống nhau!
Rất hiển nhiên, Văn Anh này có vấn đề!
Nhưng cô ta có khi nào là ‘A Anh’ không? Mục đích của cô ta ở đây là gì?!
Tạ Giác và Khương Mặc Ngôn đã nhanh chóng chạy tới bên này.
Tâm trạng hôm nay của A Anh không được tốt lắm.
Cô ta không ngờ hóa thành một người bình thường tới tìm "hắn", cư nhiên chạm mặt với người của Bộ Đặc Dị!
May mắn là cô ta đã chuẩn bị đầy đủ từ trước. A Anh tự tin, cho dù người của Bộ Đặc Dị có hoài nghi cũng tuyệt đối không thể nào nhìn thấu hóa thân của cô ta.