Chủ nhân của căn biệt thự này, La Văn Sinh nằm trên giường, đang treo bình nước biển.
Trong khoảng thời gian "bị quỷ hồn của vợ quấn quýt", tinh khí của ông ta nhanh chóng tiêu hao, cần được chữa bệnh.
Đừng nhìn xung quanh đều là thiết bị y tế, trên thực tế, dựa vào ánh mắt của Tạ Giác cùng Cố Khanh có thể cảm giác được chung quanh giường bệnh La Văn Sinh có một lớp khí tràng vô hình, dùng để ngăn cản quỷ hồn tới gần.
Tuy nhiên, điều đáng nói là nó chỉ đơn giản là ngăn chặn các quỷ hồn đến gần, nhưng không có thứ gì để trục xuất hoặc làm tổn thương quỷ hồn.
Phỏng chừng ông La Văn Sinh này có lẽ không muốn làm tổn thương vợ mình.
Đợi đến khi những người xung quanh rời khỏi, chỉ để lại con trai của La Văn Sinh là La Lai ở bên cạnh, Tạ Giác mới mở miệng hỏi thăm:
“Ông La, chúng tôi muốn hỏi tình huống lúc ông nhìn thấy vợ mình.
La Văn Sinh đỡ hơn tình huống của Uông Thần Thần mà Cố Khanh từng nhìn thấy, ông ta chậm rãi nói về "trải nghiệm gặp quỷ" của mình.
La Văn Sinh đã kết hôn với hai người vợ.
Người vợ đầu tiên cùng ông ta gây dựng sự nghiệp, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cũng là mẹ ruột của La Lai.
Nhưng người vợ đầu tiên của ông ta không tốt số, khi công ty của ông ta vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, bắt đầu phát triển nhanh chóng, bà vợ vì những năm trước mệt nhọc quá độ đã mắc bệnh nặng.
Bà ấy không sống sung sướng được vài ngày đã khuất.
“Lúc ấy tôi thật sự muốn chết.” La Văn Sinh nói: “Tôi cảm thấy đời này sẽ không cưới người thứ hai nữa!”
Đây là những gì La Văn Sinh từng nói với người vợ bệnh nặng, ông ta nói sẽ không tái hôn, sẽ giao hết tất cả cho con trai của họ.
Tuy nhiên, có lẽ thời gian thực sự có thể làm nhạt tất cả mọi thứ.
Vài năm sau, La Văn Sinh phá vỡ lời hứa, cưới người vợ thứ hai, Ngô Vận.
Ngô Vận không phải là một phụ nữ trẻ, nhưng bà ta rất xinh đẹp.
Bà ta bằng tuổi La Văn Sinh.
Cả hai từng là bạn cùng trường đại học.
Thời trẻ hai người có thiện cảm với nhau, nhưng vì đủ loại nguyên nhân mà không ở bên nhau, sau khi tốt nghiệp, hai người không còn liên lạc.
Lúc ở tuổi trung niên hai người gặp lại nhau, một người mất vợ một người góa chồng, cộng thêm thiện cảm năm xưa làm nền móng, rất nhanh đến giai đoạn cưới hỏi.
Người vợ thứ hai, Ngô Vận không có con, cũng biểu thị sẽ không sinh con. La Văn Sinh nói ý định muốn tái hôn với La Lai, anh ta tỏ vẻ không có ý kiến gì.
Vì vậy, ông ta đã tái hôn.
Lúc nói đến chuyện này, trên mặt La Văn Sinh rõ ràng đầy áy náy:
“Tôi biết mình đã làm trái với lời hứa, nhưng đời người dài như vậy, tôi cũng sẽ cảm thấy cô đơn, muốn tìm một người nào đó để sống với nhau suốt đời.”
Lúc La Văn Sinh nói lời này, La Lai ở bên cạnh mặt không chút thay đổi.
Không biết có phải vì số La Văn Sinh xui, người vợ thứ hai Ngô Vận vào năm thứ bốn sau khi họ kết hôn cũng mắc căn bệnh không thể chữa khỏi, ở trên giường bệnh giãy giụa thật lâu sau thì qua đời.
Lúc ấy La Văn Sinh suy nghĩ phải chăng mình có số khắc vợ.
Qua đầu thất của Ngô Vận thì bắt đầu có việc lạ.
"Lúc đầu, tôi chỉ cho rằng mình quá đau buồn nên sinh ra ảo giác. Có đôi khi ở nhà, cảm thấy Ngô Vận đứng ở nơi đó nhìn tôi. Nhưng nhìn kỹ lại thì không thấy bóng người.”
“Sau đó cảm giác trong góc luôn có thứ gì đó đang nhìn mình, luôn nhìn chằm chằm.”
“Vô luận tôi đang làm gì, trong lúc làm việc, ăn cơm, tắm rửa, ngủ, đều cảm thấy ai đó đang nhìn tôi!” Nhớ tới đoạn thời gian đó, La Văn Sinh đều cảm thấy sởn tóc gáy.
Khiến La Văn Sinh suy đoán quỷ hồn của Ngô Vận thật sự đi theo mình là vì một chuyện ngoài ý muốn.
Thư ký bên cạnh La Văn Sinh là một nam giới, ông ta muốn cho vợ yên lòng nên cố ý chọn người như vậy, đã đi theo ông ta một thời gian dài.
Tuy nhiên, công việc của thư ký rất nhiều, có vài trợ lý dưới tay giúp đỡ, trong đó có nam cũng có nữ.