Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 723 - Chương 724: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 724: Vô Đề

Tiểu đạo đồng đã khóc nên mắt còn hơi đỏ, nghe vậy lộ ra một chút ngượng ngùng:


“Lúc trước có một lần tôi cùng Thanh Quang đi sau núi, vì định bắt gà rừng ăn”


Nói đến đây, mấy người Cố Khanh bao gồm thiếu quan chủ đều lộ ra ý cười hiểu rõ.


Thái Thanh Quan không ăn chay, nhưng vì tu luyện càng giỏi, thức ăn của các đệ tử chủ yếu thanh đạm.


Những tiểu đạo đồng này nhịn không được đi sau núi tự mình bắt chút con mồi để ăn cũng không hiếm thấy.


Thiếu quan chủ nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, bỏ qua chuyện này, nhắc nhở tiểu đạo đồng: “Nói trọng điểm!”


Tiểu đạo đồng nghe vậy, vội vàng lược qua đoạn này:


“Hôm đó lúc chúng tôi tắt lửa định rời đi bỗng nghe tiếng xào xạc, sau đó liền thấy đạo trưởng Xích Tùng lên núi.”


"Tôi và Thanh Quang cảm thấy tò mò nên vụng trộm đi theo ông ta, thấy ông ta đi vào một cái hốc cây sau núi, lấy ra một pho tượng."


"Và sau đó? Là tượng gì?” Thiếu quan chủ nghe đến đây cũng trở nên nghiêm túc.


Vốn từ chuyện Xích Tùng biến mất khiến thiếu quan chủ ý thức được, Xích Tùng có thể là đã làm một ít chuyện không tốt.


Bây giờ nghe tiểu đạo đồng kể chuyện thì Xích Tùng lén thờ tượng thần khác ngay trên địa bàn của Thái Thanh Quan bọn họ?


Quả thực không thể nhịn được!


Thiếu quan chủ âm thầm cắn răng.


Cách làm của Xích Tùng quả thực chính là ăn uống ở nhà bạn, còn đâm dao bạn.


Tiểu đạo đồng cắn ngón tay suy nghĩ thật lâu: “Tôi cảm thấy. . . hình như là tượng Nguyệt Lão, nhưng hơi khác với tượng tôi từng thấy.”


Được rồi, câu này là đủ rồi.


Tạ Giác vội vàng hỏi:


“Cậu còn nhìn thấy cái gì?”


Tiểu đạo đồng tiếp tục nói:


“Tôi thấy ông ta vái lạy tượng thần kia, sau đó có một đoàn khí màu đỏ đi vào trong thân thể ông ta. Tuy rằng không biết là cái gì, nhưng khi đó đạo trưởng Xích Tùng thoạt nhìn khiến tôi cảm thấy rất không thoải mái, cảm thấy rất khủng bố.”


"Tôi và Thanh Quang không dám lên tiếng, đợi đến khi đạo trưởng Xích Tùng đi xa chúng tôi mới xuống núi."


"Với thực lực của hai người lẽ nào không bị ông ta phát hiện?” Thiếu quan chủ vẻ mặt hoài nghi.


Tiểu đạo đồng giơ tay nhỏ mũm mĩm chọt ngón tay với nhau:


“Tôi tôi và Thanh Quang lúc ấy cho rằng có sư huynh tới bắt chúng tôi nên dùng một lá bùa Ẩn Hơi Thở mà lần trước sư phụ cho.”


Tiểu đạo đồng nói xong liền đáng thương nhìn thiếu quan chủ, thỉnh cầu anh ta tuyệt đối đừng nói cho sư phụ biết chuyện này.


Thiếu quan chủ bất đắc dĩ lắc đầu, bùa Ẩn Hơi Thở rõ ràng là cho đệ tử môn hạ học tập, lúc gặp nguy hiểm thì dùng để giữ mạng, không ngờ ma xui quỷ khiến sử dụng.


“Bây giờ cậu hãy đi kêu Thanh Quang tới, sau đó dẫn chúng tôi đi xem hốc cây kia.” Thiếu quan chủ nói.


Mặc dù biết Xích Tùng mất tích khẳng định sẽ mang theo tượng thần kia, nhưng đi xem hiện trường không chừng có thể tìm được cái gì.


Tạ Giác suy nghĩ một chút, để Khương Mặc Ngôn đi phòng Xích Tùng tìm manh mối, chính mình thì mang theo Cố Khanh đi sau núi.


Thanh Quang nhanh chóng bị đưa đến, biết chuyện mình cùng sư đệ lên núi ăn vụng đã bị phát hiện, sợ đến mức mặt mũi trắng bệch.


May mà không bắt tội hai người, chỉ nói:


“Đưa chúng tôi đi chỗ Xích Tùng giấu vật ở sau núi mà hai người nhìn thấy trước đã.”


“Dạ!” Hai đứa nhỏ vì lấy công chuộc tội nên tương đối tích cực dẫn đường ở phía trước.


Chốc lát sau đã đến mục tiêu, chỗ một cổ thụ.


Cổ thụ này phát triển rất lớn, có lẽ cần hai người ôm mới hết.


Thế nhưng rất kỳ lạ, rõ ràng lá cây phía trên vẫn màu xanh biếc, nơi này cũng linh khí sung túc, trên thân cây này lại mơ hồ toát ra tử khí.


"Sinh cơ của cây này đã hoàn toàn bị cướp đi.” Tay thiếu quan chủ ấn trên cây trong chốc lát, nói.


Mặt thiếu quan chủ hơi đen, trên núi phía sau nhà mình xuất hiện tà vật như vậy, thiếu quan chủ như anh ta lại không hề hay biết, quả thực là thất trách.


Lại nhìn vào hốc cây, quả nhiên đã trống rỗng.


“Cái đó cái đó” Mũi chân Thanh Quang ma sát trên mặt đất, tựa hồ có chuyện gì muốn nói.


Bình Luận (0)
Comment