Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 748 - Chương 749: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 749: Vô Đề

Ba người khác đều đã bị cha mẹ của mình mang về, chỉ còn lại Từ Ngạn, cha không đến đón cậu ấy, bản thân không muốn trở về, thế là bám lấy Khương Mặc Ngôn không chịu đi.


Cố Khanh nhìn thấy Tiểu Linh trong đám người nghênh đón thì cô rất kinh ngạc, không ngờ gặp cô ấy ở chỗ này.


Tiểu Linh không biết mình và Cố Khanh từng gặp nhau trong quán lẩu, lúc này trong lòng cô ấy đang thấp thỏm.


Mấy người trước mắt là loại người giống mình? Trong lòng Tiểu Linh có chút chờ mong.


Tiểu Linh sau khi phát hiện mình có thể nghe được thi thể nói chuyện vẫn không dám bại lộ, sợ giống như tiểu thuyết đã đọc, người như cô ấy sẽ bị bắt vào phòng thí nghiệm làm nghiên cứu.


Nhưng với tình huống hiện tại, những người như cô ấy hóa ra đã có quốc gia thành lập tổ chức thu nạp.


Đưa nhóm người Cố Khanh vào phòng họp, chỉ có Tiểu Linh, pháp y Lý, đội trưởng Vệ ở lại, giải thích vụ việc cho Cố Khanh.


Cố Khanh lúc này mới biết được, thì ra Tiểu Linh này còn có năng lực có thể nghe thấy quỷ hồn nói chuyện.


Nếu báo chuyện này lên trên, phỏng chừng Tiểu Linh lại là một thành viên của Bộ Đặc Dị cần thu nạp.


Nhưng chuyện này không vội. Cố Khanh nói: “Chúng ta nên đi xem thi thể Lạc Văn Văn trước đi!”


Dứt lời, từ pháp y Lý dẫn đường, đoàn người đi vào phòng giải phẫu.


Trên đường đi, Từ Ngạn nhìn Tiểu Linh, vẻ mặt tò mò, cậu ấy nhịn không được lại gần hỏi cô ấy:


“Này, cô thực sự có thể nghe thấy âm thanh của quỷ hả? Sao làm được vậy?”


Lúc Từ Ngạn trong nhà ma gặp một con mèo khổng lồ do lệ quỷ sai khiến, bùa hộ mệnh đỡ cho một lần, cậu ấy nhanh chân bỏ chạy nên chưa thấy quỷ bao giờ. Lúc này nghe nói Tiểu Linh có năng lực thần kỳ như vậy, nhịn không được lại gần hỏi.


Tiểu Linh vẻ mặt kỳ lạ, ba người này không phải đi cùng nhau sao? Tại sao hai người đi đằng trước thoạt nhìn rất lợi hại, còn người này có vẻ như không hiểu gì cả?


Tiểu Linh hỏi ngược lại:


“Anh chưa thấy quỷ bao giờ?”


Từ Ngạn vừa nghe liền biết Tiểu Linh hiểu lầm.”Tôi không phải là. . . chậc! Tôi là một người bình thường, đi theo tới đây để mở rộng kiến thức! Tôi nói cô nghe, mặc dù tôi là một người bình thường, nhưng tôi từng đi nhà ma đó! Lúc ấy”


Này này, cậu bạn Từ Ngạn, có phải cậu đã quên đàn chị Lâm Thư Ngọc rồi không?


Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn ở phía trước nghe Từ Ngạn khoác lác mình giỏi giang dũng cảm cỡ nào với Tiểu Linh, hai người lộ vẻ mặt câm nín.


Trong lúc nói chuyện, bọn họ đã đến phòng giải phẫu.


Pháp y Lý từ lần trước cùng Tiểu Linh đi ra thì không bước chân vào phòng giải phẫu nữa, dù là ai khi biết có một quỷ hồn tùy thời sẽ trở thành lệ quỷ trong chỗ làm việc của mình thì đều không dám tới gần.


Nhóm Cố Khanh không có loại băn khoăn đó.


Đẩy cửa phòng giải phẫu ra, đoàn người trong nháy mắt cảm thấy nhiệt độ xung quanh thấp hơn nhiều.


Từ Ngạn mới rồi còn hào hứng ba hoa bỗng chốc trong lòng run rẩy, vội vàng ngậm miệng, tay sờ lên bùa hộ mệnh treo trên cổ, trong lòng thầm niệm thần phật đầy trời phù hộ.


Mọi người đồng loạt nhìn về phía vị trí thi thể La Văn Văn, nhưng có thể nhìn thấy quỷ hồn của La Văn Văn cũng chỉ có Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn.


Tiểu Linh có thể nghe thấy âm thanh. Nhưng lúc này oán khí trên người Lạc Văn Văn càng ngày càng nặng, trong lòng bị thù hận lấp đầy, phát ra tiếng khóc cũng tràn ngập sức mạnh tối tăm oán hận, khiến Tiểu Linh nghe xong cảm thấy đầu óc đau đớn.


Từ Ngạn đứng một bên thấy thế vội lấy một bùa hộ mệnh ra khỏi túi áo nhét vào trong tay Tiểu Linh, mới làm cho Tiểu Linh thở phào nhẹ nhõm.


“Có oan khuất oán hận gì, cứ nói đi!” Cố Khanh nhìn nữ quỷ trước mắt: “Nơi này có người của cảnh sát và bộ môn đặc biệt, có thể giúp ngươi tìm được hung thủ báo thù. Nếu không thì chờ ngươi thành lệ quỷ, không khống chế được chính mình, muốn đầu thai chuyển thế cũng khó!”


Bình Luận (0)
Comment