Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 84 - Chương 84: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 84: Vô Đề

Lưu Di trốn trong ổ chăn lặng lẽ khóc nửa buổi tối, cô ta nhận được tin nhắn chia tay của Chu Châu, dùng từ rất khó nghe, gần như chỉ trích Lưu Di đừng đến dây dưa gã nữa.


Con người của Lưu Di tuy hơi hoa sen trắng, giả thánh mẫu, nhưng thật sự thích Chu Châu. Tuy Chu Châu không nói rõ, nhưng Lưu Di biết chia tay là vì gã thay lòng. Tuy nhiên, Nam Nguyên đã nói rõ không thích Chu Châu rồi, gã đang ở bên ai?


Trương Mộng Hinh nửa đêm cầu xin dì quản ký túc xá mới được cho vào cửa, khi cô ta trở về thì trong phòng ngủ đã tắt đèn.


Cho nên ba người trong phòng ngủ đều không phát hiện cặp môi đỏ chót của Trương Mộng Hinh, sắc mặt hồng hào rõ ràng vừa được ‘tưới’, khóe mắt cũng đầy vẻ quyến rũ.


Ở trong mắt Trương Mộng Hinh thì ba người cùng phòng đều là ngu xuẩn!


Một người đã xấu còn suốt ngày trang điểm, thích lép bép nói xấu người khác, cho rằng mọi người đều là đồ ngốc.


Một người chỉ lo nhìn chằm chằm một người đàn ông không chịu buông, hoàn toàn không biết bạn trai của cô ta là loại hàng gì! Trương Mộng Hinh đã từng câu Chu Châu, chẳng qua đối phương ở bên cô ta vài ngày thì càng mê Nam Nguyên xinh đẹp hơn.


Người ngốc nhất là Nam Nguyên, có khuôn mặt đẹp tuyệt trần, không thoa phấn mà đã xinh như thế, vậy mà không biết lợi dụng tốt, đi làm nhân viên phục vụ, ngu không thuốc chữa!


Cố Khanh không ngờ trên đường về đại học gặp phải Nam Nguyên, tiện thể anh hùng cứu mỹ nhân.


Chờ khi cô về ký túc xá thì Hách Viện Viện đang kể về chuyện của Nam Nguyên.


“Tôi nói cho các cậu nghe, nhân viên phục vụ hôm gặp trong nhà hàng hải sản, người đẹp tên Nam Nguyên ấy, còn nhớ không? Đó là hoa khôi trường của đại học Truyền Thông kế bên!”


Hách Viện Viện nhìn thấy Cố Khanh tiến vào, cô ấy đang ngứa miệng, vẫy tay ra hiệu cho Cố Khanh mau lại đây nghe kể chuyện mà cô ấy hóng được.


Thật ra việc này cũng nằm trong dự đoán, bốn người trong phòng ngủ bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều hơi mê cái đẹp. Hách Viện Viện vừa mê cái đẹp vừa ham hóng chuyện khi phát hiện ra người đẹp như tiên, còn nghe một bụng tin đồn không rõ ràng, sao có thể không nhanh chân đi nghe ngóng kỹ hơn!


“Nam Nguyên, học sinh năm ba khoa Múa của đại học Truyền Thông, hoa khôi trường được trường học công nhận, tính cách lạnh lùng, cơ hồ không có bạn. Hơn nữa đánh giá trong trường học nửa tốt nửa xấu.”


Hách Viện Viện lộ ánh mắt vô cùng thê thảm nói:


“Đánh giá xấu gần như đều đến từ các cô gái, dường như bọn họ cực kỳ ghét Nam Nguyên, trong bạn học đồn nhiều phiên bản về Nam Nguyên, nội dung đều rất quá đáng.”


Trần Nhất Khả cắn trái táo, nói:


“Ồ, lòng ghen tỵ của phụ nữ thật đáng sợ.”


“Đúng đúng!” Hách Viện Viện gật đầu đồng ý: “Mấy cậu không biết đâu, tôi chỉ ngẫu nhiên hỏi một câu về Nam Nguyên với một cô gái không quen thân ở đại học Truyền Thông, cô ta trực tiếp phổ cập mấy phiên bản về Nam Nguyên, không biết là ai đồn nữa.”


Thẩm Thần nói ra cảm giác của mình:


“Phỏng chừng có liên quan ba cô gái trong nhà hàng hải sản, nhưng trong đám con gái toàn là bình luận kém ngược lại khiến người cảm thấy không đáng tin lắm.”


Hách Viện Viện cùng Trần Nhất Khả gật đầu đồng ý.


Đàn chị xinh đẹp, mắt trong suốt như vậy không giống như cô gái xấu xa trong lời đồn của bọn họ.


“Cậu thấy sao hả Khanh Khanh?” Ba người cùng quay đầu, muốn hỏi ý kiến của ‘đại sư’ Cố Khanh.


Cố đại sư giả vờ bấm đốt ngón tay, chờ ba người đều lộ vẻ mặt khẩn trương mới nói:


“Tôi cảm thấy chúng ta sắp đến muộn môn học tự chọn rồi!”


Chớp chớp mắt, một giây, hai giây xem giờ trên điện thoại di động, ba cô gái lập tức nhảy vọt lên, thay quần áo, thu thập đồ đạc, dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành tất cả công tác để chạy ngay đến phòng học.


Hách Viện Viện vừa thay đồ vừa la làng:


“Ôi, tiêu đời, tàn đời rồi! Giáo viên môn tự chọn của tôi dữ lắm, hơn nữa vừa vào lớp đã điểm danh!”


“Ha ha, giáo viên của cậu cũng tạm được đi. Còn tôi lần đầu chọn môn đều không có chỗ trống, lần thứ hai chọn đại môn còn sót lại thì toàn là mấy thứ lung tung, đi kêu tôi học toán! Tiêu rồi, tôi để bài tập môn toán lần trước ở đâu nhỉ?” Trần Nhất Khả cũng đang bận rộn.


Bình Luận (0)
Comment