Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 89 - Chương 89: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 89: Vô Đề

Mẹ Hướng nghe vậy bật cười.


Cha Hướng không vui:


“Bà còn cười? Bà biết gậy của cha đánh đau cỡ nào không? Cú đập cuối cùng đánh trúng chân tôi này, đau thấu trời, làm tôi giật mình tỉnh dậy.”


Cha Hướng nói xong giở chăn lên nhìn xem, cảm thấy sau khi tỉnh lại đùi còn hơi đau.


Vừa vén chăn, cha mẹ họ Hướng cùng ngẩn ngơ.


Trên đùi cha Hướng có một vết bầm màu xanh, dài giống như hình gậy đánh.


Lách cách lách cách!


Răng của cha Hướng va lập cập.


Mẹ Hướng vốn cũng hơi sợ, nhưng thấy bộ dạng đó của cha Hướng thì không sợ nữa, đánh cánh tay của ông:


“Đó là cha của ông đó, sợ cái gì?!"


Lời này thốt ra, cha Hướng bình tĩnh hơn, chẳng qua sau đó hai vợ chồng thao thức.


Sáng sớm hôm sau, Hướng Vi tinh thần phơi phới thức dậy, xuống lầu liền trông thấy cha mình với cặp mắt thâm quầng.


Cha chạy tới trước mặt cô ta, cười nịnh hỏi:


“Vi Vi, nói cho cha biết, mấy đồ cúng tiền giấy của con mua ở đâu thế?”


Hướng Vi đã hiểu, nhoẻn miệng cười.


Cô ta nhìn cha Hướng, nói:


“Là cửa hàng pháp khí không có biển hiệu ở đối diện Thụy Phúc Trai, bạn học của con đặc biệt đề cử."


Ăn sáng xong, Hướng Vi về trường đi học.


Ngày hôm sau của Tiết Hàn Y, buổi chiều không có môn học.


Nhóm Cố Khanh ở trong phòng ngủ, ăn đồ ăn vặt, uống trà nóng, câu được câu không tán gẫu.


Tiếp đó chợt nghe Hách Viện Viện mang theo tin bom tấn hùng hổ xông vào, uống một ly nước to mới bình tĩnh lại.


“Các chị em, nghe tin gì chưa? Trường kế bên, đại học Truyền Thông ra chuyện lớn rồi!” Hách Viện Viện thở hổn hển công bố tin mình nghe ngóng được.


Gì?


Mấy người Cố Khanh nghe nói là đại học kế bên thì nổi hứng thú.


Đại học S và đại học Truyền Thông là láng giềng, cách nhau khá gần, chỉ cách một con sông, đôi khi ở bờ bên này có thể thấy bóng dáng học sinh đại học Truyền Thông đi tới đi lui bên kia sông.


Về bảng xếp hạng trường học thì đương nhiên là trường cũ trăm năm như đại học S có nội tình văn hóa hơn, lực lượng giáo viên hùng hậu hơn.


Nhưng đại học Truyền Thông có nhiều trai đẹp gái xinh!


Khác với sinh viên đại học S càng chú trọng nghiên cứu học thuật, dù có một vài nhân vật nổi tiếng ở lĩnh vực nào đó, người bình thường có lẽ hoàn toàn chưa từng nghe qua.


Đại học Truyền Thông thì khác, đám học sinh đều là trai đẹp gái xinh, người nổi tiếng hoặc là MC hoặc là ngôi sao lớn, là những quảng cáo sống cho đại học Truyền Thông.


Bởi vì sát bên nhau, hai trường học đều quen biết, thường ngày thân thiện, trên thực tế lén so kè.


Nghe nói trong vụ án giết người ở hồ Tình Nhân trong trường học, phó hiệu trưởng của đại học Truyền Thông cố ý tìm hiệu trưởng Mễ của đại học S cùng nhau đi uống trà, hơn nữa khắc sâu thảo luận vấn đề chú trọng sức khỏe tâm lý và thành quả học hành của học sinh, khiến hiệu trưởng Mễ trở về tức giận ăn không ngon vài hôm.


Hiệu trưởng Mễ trắng trẻo mập mạp dường như gầy đi một vòng trong khoảng thời gian đó.


Bây giờ nghe nói đại học Truyền Thông xảy ra chuyện, mấy người Cố Khanh hào hứng hóng chuyện.


Hách Viện Viện rất vừa lòng với ba người nghe, hắng giọng, nói: "Hôm nay, tôi nổi hứng đi cửa hàng bán đồ ăn sáng ở phía nam trường mua bánh rán trái cây, nghe hai sinh viên nam của đại học Truyền Thông nói hôm qua hình như trường học của bọn họ bị quỷ phá!”


A!


"Thật hay giả vậy?” Trần Nhất Khả nhanh mồm hỏi một câu.


Thẩm Thần ngồi chính giữa túm lấy Cố Khanh ngồi kế bên, hiển nhiên vẫn hơi sợ mấy chuyện quỷ quái.


Đầu ngón tay Cố Khanh nhích nhẹ, nghĩ đến ngày hôm qua là Tiết Hàn Y, nếu đại học Truyền Thông xảy ra sự kiện linh dị gì thì cũng có thể lắm.


Cố Khanh nhớ lại ngày hôm qua cứu tế cô hồn dã quỷ.


Nói cũng kỳ lạ, rõ ràng là cô và Tiền Đồ cùng gấp tiền giấy, cùng đốt cho cô hồn dã quỷ, nhưng không hiểu sao hôm qua cô hồn dã quỷ đến cửa tiệm của Tiền Đồ cướp tiền giấy đặc biệt nhiều, toàn chọn tiền giấy của Cố Khanh mà cướp.


Ngẫm lại cũng biết, cô hồn dã quỷ không được thờ cúng, rậm rạp, nhiều quỷ giữ trạng thái khi chết, rất là chói mắt, Cố Khanh lại có đôi mắt thấy rõ tất cả quỷ quái.


Lúc ấy mặt Cố Khanh xanh mét.


Bình Luận (0)
Comment