Cuộc Sống Ở Dị Thế Của Mặc Liên

Chương 46

"Mọi người ở phía dưới, vâng, lần này vật phẩm được đem ra bán đấu chình một thượng phẩm! Mời các vị xem!" Túy Lam nhếch môi cười nói, bàn tay tuyết trắng vạch màn che xuống.

Chế tác tinh mỹ, điêu không đơn giản, một thanh chủy thủ chất phác được trưng bày trên kệ, cả người tản ra quang huy màu bạch ngân.

"Các vị, đây là hạ phẩm khí, Bạch Mang chủy thủ!" Túy Lam giới thiệu nói, đơn giản là vài câu mà đã đủ để làm cho lòng người rung động thật sâu!

Khí!

Hóa ra là khí!

Bằng vào nó là có thể tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành!

Trên cơ bản khí có thể xem là đã tuyệt tích ở đại lục Lan Tạp, bởi vì chỉ có vài đại gia tộc có nó, nếu bọn họ có nó, cục diện cân bằng bao nhiêu năm qua trên đại lục Lan Tạp sẽ bị thay đổi.

"Bạch Mang chủy thủ có giá khởi điểm là 100 cực phẩm tinh thạch!" Túy Lam cười mỉm công bố giá tiền, thành công nghe được tiếng hút khí của đám đông!

Cực phẩm tinh thạch!

Cho dù một  đại gia tộc có cực phẩm tinh thạch cũng sẽ dễ dàng lấy ra, bởi vì nó có thể mang đến tai ương diệt tộc, khởi động hộ tộc đại trận trọng yếu nơi phát ra.

Mặc Liên nghiêng đầu nghĩ, thứ mà nàng không thiếu nhất chính là cực phẩm tinh thạch, sàn đại điện ở sâu bên trong Bình Nguyên Tinh Thạch đều là dùng cực phẩm tinh thạch. Ba chủ tớ nhà bọn họ đã phải dành ra rất nhiều thời gian để đào tất cả đống cực phẩm tinh thạch đó.

Nghĩ xong, Mặc Liên dời ánh mắt mình về phía Quang Minh thần điện, Mặc gia và công hội Dược Sư, ngay từ đầu không làm khó bọn họ, không có nghĩa là nàng sẽ để bọn họ yên.

Bạch Mang chủy thủ?

Hừ! Hôm nay nàng sẽ làm cho bọn họ vội vàng vô ích một lần!

"101 cực phẩm tinh thạch!" Hỏa Diểu, Lục Trưởng Lão của Hỏa gia, đầu tiên ra giá, không phải do hắn keo kiệt, mà vì cực phẩm tinh thạch quá mức khan hiếm, không được gia chủ cho phép không được sử dụng lung tung, sau khi gia chủ Hỏa gia, Hỏa Tề, đồng ý hắn mới dám báo giá.

"110 cực phẩm tinh thạch." Mặc gia Mặc Bình Mục tăng giá nói, Mặc gia thân là luyện khí thế gia đúng đầu đại lục, đã rất nhiều năm không luyện chế ra khí, cái chuôi khí này đối với Mặc gia rất trọng yếu.

"120 cực phẩm tinh thạch!" Phó Hội Trưởng của Dong Binh Công Hội cũng không có chút nào yếu thế, cắn răng kêu giá tiền.

"121 cực phẩm tinh thạch!" Ngũ Trưởng Lão của Quang Minh thần điện tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

...

Trong khoảng thời gian ngắn, chiến tranh không có khói thuốc súng bùng nổ, trong không khí tràn ngập bầu không khí dè chừng lẫn nhau, toàn bộ mọi người bê trong đại sảnh đều nín thở nghe người trên lầu ngươi tới ta đi.

"500 cực phẩm tinh thạch!" Đang lúc không khí giằng co tới cao trào nhất, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến, mang theo nét mị hoặc đặc biệt chỉ có ở thiếu niên, khiến tâm thần người ta rung động.

Tất cả ánh mắt đều dừng về phía vị khách quý thần bí khó lường ở phong thứ 8, người thiếu niên này không phải là chỉ có hứng thú với thực vật sao? Vì sao lại thay đổi?

Mặc Bình Mục sửng sốt, cắn răng nói: "Tiểu huynh đệ! Ở trong này kêu giá tiền cùng cần có bản sự! Đừng tưởng rằng người ở phía sau lưng ngươi có thể bảo hộ ngươi cả đời!"

Mặc Bình Mục tất nhiên là thập phần sợ hãi người kia, nhưng mà hắn ta không có xuất hiện ở đây, vì vậy liền cho rằng tên tiểu công tử ở trong phòng kia không trọng yếu như vậy?

Mặc Liên cười lạnh một tiếng, bóng dáng sau tấm màn che như ẩn như hiện, lười nhác tùy ý nói: "Nga, Mặc tiền bối đây là muốn khi dễ một hậu bối sao? Thế nào, quy củ Ám Lâu chẳng lẽ không phải là đồ sẽ thuộc về người trả giá cao nhất?"

"Tất nhiên rồi.” Ánh mắt Túy Lam liền ngưng lại, lạnh lùng nói.

Uy áp nhàn nhạt tản ra trong không khí, làm hô hấp của mọi người hơi chậm lại.

Một giọt mồ hôi lạnh từ gò má Mặc Bình Mục chảy xuống cổ, hắn nuốt nuốt nước miếng nói: "501 cực phẩm tinh thạch!"

"Không ngờ, Bạch Mang chủy thủ này còn có quang thuộc tính! Khó trách được gọi là Bạch Mang!" Mặc Liên giống như bỗng nhiên kinh ngạc nói đến chuyện này, mọi người liền đem toàn bộ lực chú ý đặt trên Bạch Mang chủy thủ.

Ngưng thần là có thể ngay lập tức nhìn thấy, vầng sáng thần thánh kia chính là quang hệ huyễn ảo khí!

Thật sự là quá lợi hại, tuổi còn trẻ mà đã có thể nhìn ra thuộc tính của khí, quả nhiên tương lai tiền đồ rộng mở!

"600 cực phẩm tinh thạch!" Ngũ Trưởng Lão của Quang Minh thần điện nguyên bản đã muốn buông tay, sau khi biết được điểm kia thì tiếp tục ra giá.

"Ngũ Trưởng Lão, ngươi nên nghĩ rõ ràng, không cần vì nhỏ mà mất lớn!" Mặc Bình Mục thật sự sắp bị tức chết, tất cả đều là do tên tiểu tử lắm miệng kia!

"Hừ hừ, Nhị công tử, quang hệ huyễn ảo khí có bao nhiêu khan hiếm, ngươi cũng không phải là không biết, sao lại muốn khó xử Quang Minh thần điện chúng ta?" Ngũ Trưởng Lão cũng không phải là đèn dầu đã cạn, tiếp lời ngay lập tức.

Lúc này Mặc Liên lại đột nhiên ra giá: "Uh, 1000 cực phẩm tinh thạch, hai vị, dựa vào thực lực của hai vị sẽ không buông tha đơn giản như vậy đi!"

"Được lắm, đúng là một tên vãn bối đủ kiêu ngạo!" Một giọng nói hùng hậu từ phòng khách quý số 10 truyền ra, người này từ trước giờ chưa từng kêu giá lần nào, không hiểu sao hắn ta bỗng nhiên có hứng thú mở miệng: “Người kia luôn phóng túng ngươi như vậy sao? Không sợ ngươi đắc tội hết mấy vị tiền bối ở đây, đến lúc đó không còn đường về nhà sao?"

Mặc Liên tự nhiên biết người kia nói đó là vị lão giả mà nàng gặp lúc trước, tuy rằng bản thân mình và hắn không thân cũng chẳng quen, nhưng khi thấy người ta nói về hắn với một giọng điệu như vậy, nàng vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Huống hồ người kia hình rất không khách khí, cả người tảo ra uy áp hùng hậu, dựa vào huyền lực dao động mà phán đoán, người kia có thể là đối thủ một mất một còn của lão đầu kia.

"Lão đầu kia đã từng nói với vãn bối, những người ở đây đều là tiền bối, có thực lực cao thâm, lòng dạ rộng lượng, bán đấu giá là dựa vào tài lực, cạnh tranh công bằng, việc này làm ta rất hưởng thụ, thế nào? Chẳng lẽ các vị tiền bối sẽ bối ghi hận trong lòng với tiểu bối?" Mặc Liên lễ phép nói, trong lời nói làm cho người ta tìm không ra một chút sơ hở để bắt bẻ.

Chòm râu của Ngũ Trưởng Lão rút rút, người ta đã lễ phép giải thích như vậy, hắn có thể nói gì đây?

"Không để ý, không để ý!" Mặc Bình Mục lúng túng nói, tâm hạ quyết định, cắn răng nói: "1001 cực phẩm tinh thạch."

Mặc Bình Mục cảm thấy tim của mình đang nhỏ máu, hơn một ngàn cực phẩm tinh thạch! Nhưng cái giá đó để mua một thanh khí, hắn đã có thể bình ổn lại tâm tình.

Mặc Liên nghe Mặc Bình Mục đau lòng báo một cái giá mới, chậm rãi cười nói: "Uh, 2000 cực phẩm tinh thạch!"

"Ngươi! Ngươi!" Mặc Bình Mục và Ngũ Trưởng Lão cảm thấy như sắp ngất, nhưng không thể làm gì Mặc Liên.

"2001 cực phẩm tinh thạch!" Ngũ Trưởng Lão tức giận thì vẫn tức giận, nhưng cái giá kia vẫn chưa đủ để hắn buông tha cho huyễn ảo khí quang hệ trân quý!

"Nga, Quang Minh thần điện quả nhiên là Đại Thủ Bút nha! Chậc chậc! Hơn hai nghìn cực phẩm tinh thạch đó! Bất quá, bản công tử không có nhiều tinh thạch như vậy, ta chỉ muốn góp vui một chút mà thôi, ha ha!" Sau khi Ngũ Trưởng Lão báo giá xong, Mặc Liên khí nói ra mấy lời nói có thể làm tức chết người, trong giọng nói còn kèm theo một chút vui sướng khi người gặp họa.

Một máu búng phun ra từ trong miệng Ngũ Trưởng Lão, hai mắt hắn ta đỏ bừng, hận không thể ăn sống nuốt tươi Mặc Liên ngay lập tức! Hắn chỉ là một cái trưởng lão làm sao có thể lấy ra được cực phẩm tinh thạch nhiều như vậy! Hi vọng sai khi nói rõ với Thánh Hoàng, hắn ta sẽ không bị người trách tội.

Lúc này Mặc Liên lại ở một bên yên tĩnh xem diễn, cuối cùng Bạch Mang chủy thủ được Quang Minh thần điện lấy đến tay với một mức giá siêu cao, 2560 cực phẩm tinh thạch.

Nếu không có Mặc Liên quấy rối, phỏng chừng thanh chủy thủ nhiều nhất cũng chỉ có mức giá cáo nhất là 1000 cực phẩm tinh thạch. 

Mà mọi người đối với tiểu công tử chuyên quấy rối kia chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải là vì không biết gia thế của hắn ra sao, và vì một phần kiêng kị người kia, phỏng chừng bọn họ đều đã xông lên đánh cho hắn ta một trận từ lâu rồi.
Bình Luận (0)
Comment