Cuộc Sống Ở Dị Thế Của Mặc Liên

Chương 47

Túy Lam giống như là lơ đãng nhìn về chỗ Mặc Liên, tiếp theo xuất ra kiện thương phẩm thứ hai.

Một màu lam chói lọi chiếu rọi toàn bộ đại sảnh bán đấu giá, lưu động như nước, mờ mịt như mộng, mà mọi người khi được luồng huyền lực kia bao lấy đều cảm thấy dễ chịu.

Một khối khoáng thạch màu xanh, có kích thước rất vĩ đại, dài khoảng năm thước được đặt sừng sững ở trên đài, bên trên được điêu khắc những đường vân phức tạp, nhưng không có dấu vết bị ai đục khoét, phảng phất như nó được thiên nhiên sinh ra.

"Chủ nhân, chủ nhân! Chính là cái này! Nhất định phải chụp được tới tay! Nó là Thiên Không Điện Thạch!" Giọng nói kích động của Tiểu Tuyết vang lên nơi đáy lòng Mặc Liên, Mặc Liên cảm thấy kỳ quái, liền tính Thiên Không Điện Thạch phi thường trân quý, nhưng vì sao Tiểu Tuyết lại sốt ruột đến trình độ này?

"Chủ nhân, cái này không phải là phổ thông Thiên Không Điện Thạch nha! Nếu không đoán sai, đây chính là Hải Yêu Ôn Sàng, bên trong đang ấp trứng, Hải Yêu Chi Noãn. Hơn nữa chắc không lâu sau, nó có thể sinh ra rồi!" Tiểu Tuyết giải thích nói, hải yêu đó nha, chủng tộc thuộc hệ Thủy có lực công kích phi thường cường đại, như vậy là có thể bù lại lực công kích yếu kém của nó và Linh rồi.

Hải yêu là một loại chủng tộc thần bí, chỉ sinh tồn ở chỗ sâu của những hải dương rộng lớn, có thể hô phong hoán vũ, tạo thành những cơn sóng thần, truyền thuyết có kể lại rằng chúng nó có thể lấy tiếng ca khống chế những chủng tộc khác, là từ trong máu Hải Thần sinh ra Mỹ Lệ Yêu Tinh.

"Thiên Không Điện Thạch, giá khởi điểm la 200 cực phẩm tinh thạch." Túy Lam ra giá nói.

Tuy rằng Thiên Không Điện Thạch rất thưa thớt, nhưng không có nhiều chỗ để dùng, không nói quá chứ nó trên cơ bản là vô dụng.

Mặc Bình Mục nhếch miệng cười, đang muốn mở miệng, lại nghe đến giọng nói làm hắn chán ghét kia: "500 cực phẩm tinh thạch!"

Mọi người sửng sốt, cho rằng tiểu công tử kia lại cố ý quấy rối, toàn bộ đều căng mắt xem trò hay sắp diễn ra.

Mặt Mặc Bình Mục trầm xuống mày, hắn cho rằng tên tiểu tử ở phòng khách quý số 8 căn bản không thể đưa ra chừng đấy cực phẩm tinh thạch, hơn nữa người kia cũng sẽ không thể dung túng hắn ta đến trình độ ấy, chắc hắn ta chỉ muốn nâng giá rồi ngôi xem bọn họ diễn tuồng. Nếu hắn đình chỉ lúc này, hắn ta khẳng định cấp không ra được số tinh thạch kia.

Đến lúc đó, Ám Lâu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn ta.

Nghĩ vây, Mặc Bình Mục liền câm miệng, không báo giá nữa.

Túy Lam thấy thế, thản nhiên nói: "500 cực phẩm tinh thạch lần một, 500 cực phẩm tinh thạch lần hai, 500 cực phẩm tinh thạch lần ba! Thành giao!"

Lúc này từ trong phòng khách quý số 8 truyền ra một giọng nói cao hứng: "Thiên Không Điện Thạch lớn như vậy chỉ cần dùng tới 500 cực phẩm tinh thạch? Lão đầu kia biết nhất định thật vui vẻ, không sai, không sai!"

Mặc Bình Mục thế mới biết bản thân mình đã bị tên tiểu tử lừa gạt, giận dữ công tâm, kém chút nữa phun ra một ngụm máu.

Bản thân hắn năm nay tới tham gia bán đấu giá ở Sa thành là vì Thiên Không Điện Thạch, nhưng mà hắn ngay cả kêu giá cũng chưa kêu, cứ thế bị người lấy đi rồi, hắn có thể bình tĩnh được sao?

Mặc Liên mới mặc kệ trong lòng Mặc Bình Mục cảm thấy như thế nào, vui tươi hớn hở để cho Mặc Linh trả tiền, một tay thu Thiên Không Điện Thạch vào bên trong Hỗn Nguyên giới.

Khi kiện thương phẩm cuối cùng được mang ra ngoài, mọi người đều hơi kinh ngạc, hóa ra là người.

Bất quá, này "người" kia bị vây khốn trong nhà giam được chế tạo từ huyền thiết, một mái tóc dài đen thui vô lực buông xuống, che khuất gương mặt của hắn, trên thân hình tinh tráng chằng chịt đủ loại vết thương, lớn nhỏ, phảng phất uốn lượn như Ngô Công, lại che không được này da thịt sáng bóng oánh nhuận như ngọc của hắn.

Giờ phút này sinh mệnh chi lực của hắn đang dần dần mất đi, chính là uy áp khủng bố bao phủ toàn bộ bán đấu giá đại sảnh từ trên người hắn ta tỏa ra làm cho người ta hít thở không thông.

"Kiện thương phẩm cuối cùng chính là hắn ta, chúng ta đã phải hy sinh một tiểu đội của Ám Lâu mới bắt được loài Ma tộc quý hiếm." Túy Lam lạnh lùng nói.

"Hừ! Nhàm chán! Lão phu mới không muốn tham gia loại bán đấu giá này!" Vị khách quý trong phòng khách quý số 10 hừ lạnh một tiếng, dựa vào dao động của huyền lực thì có thể biết được hắn ta đã ly khai phòng đấu giá.

Sau khi vị khách quý trong phòng số 10 rời đi, các gia chủ và trưởng lão của những đại gia tộc và đại thế lực đều lần lượt rời đi, nếu tham gia loại bán đấu giá dị tộc này sẽ ảnh hưởng đến việc hợp tác sau này của bọn họ với dị tộc.

Túy Lam hơi hành lễ với bọn họ, tỏ vẻ kính trọng.

Nàng lập tức nàng dùng trường bắt hắn ta ngẩng đầu lên, thành công làm lộ ra gương mặt khuynh thành của hắn ta.

Lông mày sắc sảo như trường kiếm, chóp mũi cao thẳng như được đao khắc, đôi mắt phương hẹp dài nhắm chặt lại, hàng lông mi dài rũ xuống, tạp thành một bóng râm mê ly trên gò má, cánh môi mỏng đỏ sẫm diêm dúa lẳng lơ, cần cổ thon dài.

Đủ mỹ lệ!

Chỉ trong một cái nháy mắt, mọi người có cảm giác hô hấp bị ngưng trệ, một cảm xúc vô danh trào lên trong lòng bọn họ, đó chính là dục vọng!

Dục vọng đè hắn ta ở dưới thân mà tra tấn!

Chăm chú nhìn biểu cảm dữ tợn của mọi người ở dưới đài, khóe môi Túy Lam hiện lên một nụ cười lạnh.

Tính huống này đã từng xảy ra, bởi vì nàng chính là người mang theo tiểu đội kia tiến hành nhiệm vụ, khi bọn họ chìm đắm trong dục vọng thì bị tên Ma tộc kia tấn công, trở tay không kịp, đội viên của nàng cơ hồ đều chết hết.

Vốn định giết hắn ta, như vậy mọi chuyện đều kết thúc, nhưng đội viên của nàng không thể không công uổng mạng như vậy được!

Nàng sẽ làm cho hắn ta sống không bằng chết, cho nên nàng đã đánh gãy kinh mạch của hắn, nàng muốn hắn ta nhận hết nhục nhã, kéo dài hơi tàn qua ngày!

"Kiện thương phẩm cuối cùng không có giá quy định, hiện tại bắt đầu bán đấu giá!" Túy Lam thu hồi cảm xúc phẫn nộ, thản nhiên nói.

"500! 500 cực phẩm tinh thạch!" Một nam tử mập mạp khẩn cấp nói, mỹ nhân như thế kia sao hắn ta có thể buông tha, liền tính cả táng gia bại sản, hắn cũng sẽ theo đến cùng!

"1000 cực phẩm tinh thạch!" Một khách quý ở lầu hai giá nói. Nam tử kia chẳng những có bộ dáng mỹ lệ, hơn nữa còn là người của Ma tộc, hắn ta sao có thể buông tha?

Tiếng động báo giá thi nhau nối tiếp nhau, Mặc Liên bình tĩnh chăm chú nhìn hết thảy, không hề bị diện mạo mỹ lệ của nam tử kia mê hoặc.

Bỗng nhiên, nam tử kia chậm rãi mở mắt ra, không khí đột nhiên nóng rực lên, Mặc Liên rõ ràng cảm thấy lòng người xao động.

Mặc Liên khẽ nhíu mày, nhìn về phía nam tử kia, mà thật là trùng hợp bởi vì nam tử kia cũng đang đưa mắt về phía Mặc Liên.

Ánh mắt của hai người bọn họ chạm nhau, đáy mắt kia rất thâm túy, bên trong như chảy xuôi một thứ ánh sáng cực nóng giống như hắc ám, mà cũng giống như lốc xoáy muốn nuốt trọn linh hồn của nàng!

Mặc Liên sửng sốt một chút, đột nhiên ý thức bị rung động, tuy rằng mức độ tinh thần lực này còn đủ để nàng đánh mất bản thân mình, nhưng cũng đủ để nàng khiếp sợ thật lớn, nói như thế nào thì linh hồn của nàng đã được trải qua Hắc Thiên Lôi rèn luyện nha!

Người này đến cùng là ai?

Ánh mắt của nam tử hơi híp lại, không nghĩ tới ở đây còn có thể gặp được một đứa nhỏ thú vị như vậy.

Thôi tạm tha cho hắn ta đi, điều kiện tiên quyết là hắn ta có thể sống sót ở trong trận đấu tranh này!

Khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười nhạt, nhưng cũng đủ để làm cho thiên địa thất sắc, nụ cười kia có thể mị hoặc nhân tâm, ở địa ngục này hắn chính là ác ma, dụ dỗ bọn họ sa đọa.

Mọi người giống như là bị phát điên, điên cuồng tăng giá.

Rốt cục, hoàng thất Duy Nhĩ Sâm lấy mức giá 5000 cực phẩm tinh thạch mua được hắn.

Nhị hoàng tử kích động, lảo đảo đi lên vũ đài, vội vàng tháo xuống huyễn ảo giới xem như là chi trả tinh thạch, vội vàng đoạt lấy chìa khóa trong tay Túy Lam, muốn mở nhà giam ra.

Nhìn những hành động kia của nhị hoàng tử, không hiểu sao Mặc Liên cảm thấy trầm xuống, có một loại dự cảm không tốt lan tràn nơi đáy lòng nàng! Bởi vì nàng tinh tường nhìn được, kinh mạch trên người nam tử thần bí kia đang được chữa trị với tốc độ cực nhanh, mà cấp bậc ma lực cũng liên tiếp được tăng lên!

Đối với cấp bậc ma lực phân chia của Ma tộc, Mặc Liên cũng không rõ ràng lắm, nhưng loại cảm giác như đang đối điện với vực sâu không đáy này, làm cho lòng của nàng không rét mà run, không thể ức chế mà sinh ra sợ hãi.

"Nga, không thể tưởng được ở đây lại có thể gặp được loại Ma tộc cao cấp này~ chậc chậc, nguyên lai là một cao thủ!" Giọng nói đầy cao hứng của Xích Lôi vang lên ở trong lòng Mặc Liên, hắn nói tiếp: "Ngẩn người cái gì? Nếu lực lượng của hắn ta giải phóng hoàn toàn, tất cả mọi người ở đây, trừ ngươi ra, tất cả đều phải chết, nhanh chút đi thôi, rất nhanh nơi này sẽ bị biến thành một mảnh luyện ngục!"

Mặc Liên vừa nghe xong, liếc mắt ra hiệu với Mặc Linh, thối lui ra khỏi phòng, đồng thời nói với Tiểu Tuyết: "Tiểu Tuyết, nhân lúc hỗn loạn trở về bên trong khế linh không gian!"

Tiểu Tuyết tự nhiên đã nhìn ra người ở dưới lầu có điểm bất đồng, nghiêm túc mà nói: "Chủ nhân, ta đã biết!"

Nói thật, người ở nơi này có chết hay không thì có quan hệ gì với nàng chứ, chỉ cần Tiểu Tuyết và Mặc Linh không có việc gì, hết thảy đều tốt!

"Ha ha! Rốt cục bản hoàng tử cũng tìm được ngươi rồi!" Một giọng nói trầm thấp mị hoặc, xen lẫn một loại lực lượng không rõ là gì truyền đến, giống như Ma Thần nỉ non.

Một trận chấn động mãnh liệt, giống như sóng gợn tản ra, lửa đỏ bỗng nhiên xuất hiện bên trên đại sảnh, ti ti quanh quẩn, không gian theo đó mà bị vỡ vụn, cơn gió màu đỏ từ trong khe hở thoát ra ngoài, mang theo một loại hơi thở không thuộc về thế giới này, dần dần bao vây toàn bộ đại sảnh.

Đen tối, huyết tinh, nóng rực, bất an, xao động.

Một đôi bàn tay to, trong suốt thon dài, từ trong ra ngoài nắm lấy cái khe kia, “tê” một tiếng trầm đục, nam tử cả người như được bao bọc bằng lửa đỏ, đạp phá hư không mà đến.

"Hả?...  Là... Ma tộc!" Một nam tử hô to.

Vừa dứt lời, thân hình nam tử kia phantr phất như bị bóc trần, làn da trong nháy mắt bong ra từng lớp từng lớp, ánh mắt nhất thời bạo liệt, huyết nhục mơ hồ, ngay cả ý tứ phản kháng cũng không kịp có, trong chớp mắt đã bị biến thành một vũng máu. 

"Ầm ĩ liền đi chết đi! Con kiến!" Một giọng nói âm nhu quanh quẩn trong không trung.
Bình Luận (0)
Comment