Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 103 - Chương 103 - Xem Nhà - 1

Chương 103 - Xem nhà - 1
Chương 103 - Xem nhà - 1

Vì Hàn Tuệ Mẫn và Điền Tam Thải đều đã nấu cơm xong nên hai người cũng không ở bên ngoài lâu mà là trở về nhà ăn cơm, trên đường về Sở Từ hỏi: “Chuyện của Tôn Kiệt Siêu là do anh đứng ở phía sau thêm củi quạt gió sao?”

Lục Cảnh Hành nhìn về phía ngoài cửa sổ, ngón tay gõ lên đùi hai cái mới mở miệng nói: “Đúng vậy.”

“Tôi biết ngay mà.” Dừng một chút Sở Từ mới nói: “Tôn Kiệt Siêu cũng không phải là người tốt, nhưng tôi xem qua tướng mạo của gã ta, thời vận đã qua, gã rất nhanh sẽ nghênh đón hết phiền toái này đến phiền toái khác.”

Lục Cảnh Hành cười khẽ, tiếng cười có vẻ vô cùng sung sướng: “Ừ, anh sẽ dạy cho gã ta biết cách làm người.”

Sở Từ nghẹn một chút, không hiểu vì sao lúc này Lục Cảnh Hành nhìn qua tuy có vẻ ôn hòa nhưng lại khiến Sở Từ cảm thấy có loại cảm giác rất đáng sợ, cô không hề nghi ngờ chuyện của Tôn Kiệt Siêu là do Lục Cảnh Hành ở phía sau một tay thao tác, phải biết rằng ngay từ lần đầu tiên gặp Tôn Kiệt Siêu, nhìn thấy tướng mạo của gã là Sở Từ đã biết đây không phải là người tốt, cũng biết cuối cùng gã sẽ bị quả báo cho những chuyện mình đã gây ra, nhưng quả báo cũng đã là chuyện của mấy năm sau, trong thời gian này gã vẫn sẽ làm mọi chuyện xấu, tai họa thêm rất nhiều người. Nhưng lần này gặp lại Sở Từ lại thấy tướng mạo của gã có biến đổi rất lớn, rất nhanh gã sẽ trả giá lớn cho những chuyện mà mình làm. Trong thời gian ngắn ngủi mà có thể làm đến như vậy quả không hổ là Lục Cảnh Hành.

Tới nhà, hai người tách ra, Điền Tam Thải thấy Sở Từ trở về liền nghi hoặc nói: “Con không ăn cơm ở ngoài rồi mới về sao?”

“Dạ không.” Sở Từ vừa vào nhà bếp vừa trả lời mẹ.

“Này, lần sau con nhớ ở ngoài ăn cơm xong rồi hãy về, đỡ mất công mẹ lại phải làm nhiều thêm một phần ăn.”

“…” Sở Từ bật cười, cô còn không có lấy chồng mà đã bị ghét bỏ là chuyện gì nha? Hay là do Điền Tam Thải thích cô cùng Lục Cảnh Hành ở bên nhau?

Sáng sớm hôm sau, Lục Cảnh Hành lại đến tìm Sở Từ, Sở Từ sửa soạn xong xuôi đang định ra ngoài, cô đeo một cái cặp chéo, thấy Lục Cảnh Hành đến liền ngừng lại: “Hôm nay tôi định ra ngoài một chút.”

“Em đi đâu thế?”

Sở Từ đem chuyện đi xem phòng ở để thành lập phòng làm việc nói cho anh, Lục Cảnh Hành trầm giọng nói: “Để anh lái xe đưa em đi.”

“Được nha.” Có người lái xe đưa cô còn đỡ mất công ngồi xe bus, Sở Từ càng mừng, cô lập tức mở cửa xe ra, ai ngờ còn không có kịp ngồi vào liền thấy Sở Châu từ trên lầu đi xuống.

“Sở Từ, em đi đâu thế?” Thanh âm của Sở Châu thấp thấp khiến Sở Từ theo bản năng đề phòng như gặp phải kẻ địch.

“Em đi ra ngoài bàn bạc chút chuyện nhỏ.” Sở Từ cảnh giác trả lời.

Sở Châu nhìn về phía Lục Cảnh Hành, trầm giọng nói: “Xem ra gần đây Lục tiên sinh không có việc gì bận rộn cả.”

Lục Cảnh Hành trả lời trôi chảy: “Cho dù bận đến mức nào thì dành thời gian gặp Sở Từ vẫn là phải có.”

Sở Châu nhanh chóng nói: “Lục tiên sinh cứ nghênh ngang mà mang em gái của tôi ra ngoài như vậy sao? Anh không sợ bị người khác chụp đến khiến fan của anh công kích em gái tôi sao?”

Lục Cảnh Hành nhanh chóng trả lời: “Tôi sẽ bảo vệ cô ấy thật tốt.”

“Bảo vệ như thế nào? Fan điên cuồng đến cỡ nào anh cũng biết rồi đấy, nếu fan của anh không thích em gái tôi, vẫn luôn công kích em ấy, đến trường học tìm em ấy, gây phiền toái thậm chí là vũ nhục em ấy thì anh nên giải quyết như thế nào?” Sở Châu ép sát từng bước, nói: “Tôi hy vọng anh hiểu rõ, Sở gia chúng tôi chỉ có một người con gái như thế này, người cả nhà đều thương em ấy cưng em ấy, em của tôi hồi nhỏ cũng sống rất là vất vả, tôi không hy vọng em ấy trưởng thành rồi còn phải chịu người khác thương tổn.”

Tính tình của Sở Châu thuộc loại thâm trầm lại nội liễm, Sở Từ luôn hiểu hắn, cô không ngờ hắn sẽ nói ra một phen lời nói như vậy. Cô nghe mà cảm thấy lòng mình chua xót, tình yêu của người nhà khiến cô cho dù ở dị thế cũng có thể cảm giác được ấm áp, khiến cho cô biết cảm giác được người yêu được người đau và cưng chiều là như thế nào, đây là phúc báo của cả cô lẫn của tiểu Sở Từ.

Lục Cảnh Hành biết cả nhà Sở gia yêu thương Sở Từ đến mức nào, lời nói của Sở Châu không những không khiến anh cảm thấy bị mạo phạm mà trái lại còn khiến anh cảm thấy được sự coi trọng của người Sở gia đối với Sở Từ, đúng vậy, nếu là gia trưởng bình thường mà biết con của mình yêu đương cùng với minh tinh thì đều nên có tâm tính như vậy, sợ con của mình chịu thương tổn, nhưng thân là một người đàn ông, anh sở dĩ sẽ dốc sức tranh đấu trong cái vòng này, khiến cho bản thân mình cường đại hơn, khiến mình trở thành người đứng cao hơn những người khác không chỉ là vì danh lợi mà còn là vì để sau này nếu đối mặt với người con gái mà mình yêu thì anh cũng có thể không màng tất cả mà đứng ra, lấy lực lượng của mình để bảo vệ cô ấy.

Lục Cảnh Hành nói: “Nếu tôi thật sự yêu đương tôi sẽ không che che dấu dấu, khiến Sở Từ đứng ở phía sau lưng của mình, nhưng cùng lúc đó tôi cũng sẽ thử đối thoại cùng các fan, khiến cho mọi người biết Sở Từ tốt như thế nào, lại nói bản thân của Sở Từ cũng cực kì ưu tú, vì sao anh lại cho rằng các fan của tôi nhất định sẽ không thích cô ấy? Nói không chừng mọi người không chỉ sẽ không phản đối mà còn sẽ thích phải Sở Từ nữa, anh không thể không thừa nhận là em gái của anh rất có nhân cách mị lực.”

Việc này Sở Châu cũng phải thừa nhận, đứa nhỏ này tuy rằng tuổi không lớn nhưng làm người lại lão thành, tính cách lại vững chắc, có đôi khi lời nói cử chỉ khiến cho người khác cảm thấy mình đang nói chuyện với người trưởng thành vậy, rất đáng tin.

Nhưng mà…

Thấy Sở Châu còn muốn nói gì, Lục Cảnh Hành lại mỉm cười nói: “Nghe nói anh mở công ty quảng cáo đúng không?”

Sở Châu nhướn mày, Lục Cảnh Hành lại nói tiếp: “Nếu anh không chê thì hôm nào tôi rủ bạn của tôi ra mọi người tụ tập với nhau làm quen một chút nhé?”

Lục Cảnh Hành là người trong vòng giải trí, mà giới giải trí mỗi năm có bao nhiêu quảng cáo sinh ra, đây là Sở Châu không thể đo lường được, điện thoại, trang phục, buổi biểu diễn…. Tất cả đều có thể trở thành khách hàng tiềm năng của hắn, mà gia đình của Lục Cảnh Hành cũng không tồi, bạn bè của anh ta tự nhiên cũng đều là người thừa kế của những công ty lớn, nếu nhận thức cũng sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Tuy thế nhưng trên mặt Sở Châu lại hoàn toàn không thấy được sự vui mừng, biểu tình vẫn đạm mạc như thường.

“Cảm ơn, nhưng Lục tiên sinh vẫn còn chưa phải em rể của tôi.”

Ý là, cho dù anh có muốn biểu hiện thì cũng không có lập trường để mà biểu hiện, tôi sẽ không cho anh có cơ hội này. Lục Cảnh Hành cũng không thoái nhượng, anh trả lời bằng ngữ khí cường thế: “Sớm muộn gì cũng là người một nhà, chuyện sớm hay muộn gì mà thôi.”

Sở Châu lại nhướn mày lần nữa. Nói thật, tính cách của Lục Cảnh Hành khiến hắn cảm thấy rất thưởng thức, đây quả là chuyện khó được, hắn nhìn thẳng vào mắt của Lục Cảnh Hành, trong đôi mắt của anh là sự nghiêm túc xưa nay chưa từng có, thân là một người đàn ông, Sở Châu hiểu rõ, ít nhất là vào thời điểm hiện tại thì người đàn ông này có ý định nghiêm túc với Sở Từ.

Thấy hai người bọn họ trình diễn một màn quyết đấu đặc sắc, Sở Từ đành phải cười nói: “Anh, em chỉ là ra ngoài bàn bạc chút chuyện mà thôi, anh nghĩ nhiều rồi.”

Sở Châu liếc nhìn cô một cái, hừ lạnh một tiếng: “Đi sớm về sớm.” Nói xong liền xoay người bỏ đi.

Trên đường, Sở Từ nói: “Chuyện đó…Anh của tôi không có ý gì đâu, anh đừng để trong lòng.”

Lục Cảnh Hành đang lái xe, nghe vậy quay đầu lại nhìn cô: “Sở Từ.”

“Sao thế?”

“Anh hy vọng em có thể biết, vì có thể ở bên em thì theo ý anh, những chuyện này đều không đáng giá nhắc tới.”

Sở Từ cong khóe môi, cuối cùng cũng nở nụ cười.

………………

Tới chỗ hẹn, Lục Cảnh Hành đi tìm chỗ đậu xe, Sở Từ thì xuống dưới tìm người trước. Một cô gái ăn mặc tươi trẻ đang đứng ở ven đường, cô ấy trông không quá cao nhưng có một làn da thật trắng, nhìn qua vừa xinh đẹp lại vừa đáng yêu, nhìn qua như một tiểu tiên nữ. Sở Từ cười đi qua chào hỏi: “Xin chào, cô là tác giả 'Mắt to manh' sao?”

Người kia ngẩn ra, sau đó lập tức kinh ngạc hỏi lại: “Làm sao mà cô biết được?”

Chỗ hai người hẹn là quán cà phê Starbucks ngay dưới tầng trệt của tòa cao ốc này, 'Mắt to manh' xuống xe xong thấy thời gian còn sớm nên định đứng ở ngoài phơi nắng rồi chờ Sở Sở luôn chứ không vào quán, làm sao mà Sở Từ có thể liếc mắt một cái là có thể nhận ra cô? Cô cũng không có đăng hình lên mạng nha! 'Mắt to manh' thiệt tình cảm thấy kinh ngạc.

Sở Từ cười cười: “Tướng mạo của cô nói cho tôi biết, cô là người dựa vào ngòi bút ăn cơm, tôi không cho rằng tỉ lệ đi trên đường dạo dạo là có thể gặp được tác giả nổi tiếng cao như vậy, hơn nữa một tác giả nhìn nhuyễn manh xinh đẹp thoạt nhìn rất phù hợp với định vị của Tấn Giang nha.”

Sắc mặt của 'Mắt to manh' đỏ lên, cũng không phải là vì Sở Từ khen cô, vốn cô chính là tiểu tiên nữ, Sở Từ khen cũng là đúng. Nhưng nếu là bị một người xinh đẹp hơn mình khen mình xinh đẹp thì thật là cảm thấy xấu hổ nha. Sở Từ trước mắt cô có vẻ ngoài thật sự rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức mỗi cái góc độ đều có thể làm thành áp phích HD treo lên tường, tùy tay chụp một cái là có thể làm hình nền điện thoại, xinh đẹp đến có thể dùng vẻ ngoài hoành hành ngang ngược được luôn! Hơn nữa vẻ đẹp của Sở Từ lại là thuộc loại không khiến cho nữ sinh chán ghét, rất dễ vòng fan nữ.

Sắc mặt của 'Mắt to manh' lập tức đỏ bừng: “Sở Sở đại đại, cô đừng khen tôi như vậy, cô cũng rất là xinh đẹp nha. Hơn nữa tôi chỉ là một nhà văn nhỏ trên Internet, cô đừng nói quá lên như thế.” Cô thật sự không ngờ tới Sở Từ lại xinh đẹp như vậy.

Diện mạo như thế hoàn toàn có thể trực tiếp xuất đạo đi làm minh tinh được rồi ấy chứ! 'Mắt to manh' bị mỹ nhan kinh đến, tim đập bịch bịch, suýt nữa thì trở thành một fan não tàn vì nhan sắc của Sở Từ. Sở Từ bật cười, tuy rằng đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt nhưng vì thường xuyên nói chuyện trên mạng nên cả hai cũng không cảm thấy xa lạ. Hai người chỉ nói chuyện vài câu rồi cùng nhau đi vào trong, tới cửa thang máy thì có một người đàn ông đeo khẩu trang và đội mũ đen cùng vào chung với hai người bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment