Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 108 - Chương 108 - Thi Du

Chương 108 - Thi du
Chương 108 - Thi du

Người đàn ông kia mặc một bộ tây trang, bộ tịch có vẻ rất tinh anh, thấy người nữ kia gã không kiên nhẫn nói: “Có chuyện gì thì nói nhanh lên!”

Người nữ kia lập tức hoảng loạn một lát, không đúng nha, Đại sư đã nói qua là chỉ cần cô dùng loại nước hoa này rồi tới tìm nam nhân nói muốn hợp lại thì nam nhân nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý, còn nói nam nhân trong thiên hạ không có ai có thể chạy thoát được mùi hương này cơ mà.

Bây giờ như thế này là sao? Thái độ của chồng cô vẫn là y hệt như trước đó không có chút thay đổi nào.

Cô ta nóng nảy, bỗng nhiên nghĩ đến Đại sư có nói nếu thật sự không linh thì lấy chút nước hoa chấm vào giữa trán, cô nhanh chóng quẹt một ít nước hoa vào giữa trán rồi mới cầu xin nói: “Chồng à, anh về nhà với em đi! Em và con đều cần anh, nữ nhân bên ngoài làm sao có thể so sánh được với một gia đình hạnh phúc chứ?”

Người đàn ông mặc tây trang lập tức khinh thường nói: “Cô có nói cái gì tôi cũng sẽ không trở về đâu, tôi đã quyết định muốn ly hôn với cô rồi, cô và con lập tức dọn ra ngoài cho tôi, Lisa rất thích căn hộ kia, cô ấy muốn dùng nó để làm phòng kết hôn của chúng tôi.”

Người phụ nữ kia liền la lên: “Dọn đi ra ngoài thì em và con phải sống ở đâu bây giờ? Hơn nữa, lúc trước mua căn nhà này là để cho con mình đi học cơ mà, chẳng lẽ ngay cả con mình mà anh cũng mặc kệ sao?”

Trên mặt người đàn ông kia hiện lên một tia không kiên nhẫn: “Tôi nói thật cho cô biết đi, Lisa đã mang thai rồi, hơn nữa còn là con trai.” Nói xong liền yên lặng, hiển nhiên là không muốn nhiều lời thêm câu nào với người vợ của mình nữa.

Nước mắt của người phụ nữ kia lập tức xông lên, lúc trước cô quả thật là mắt mù mới không nghe lời người nhà khuyên bảo, một hai đều phải cùng với người đàn ông này ở bên nhau, bây giờ chưa được mấy năm người này đã ngoại tình cùng đồng nghiệp của mình, còn muốn đem cô và con đuổi ra khỏi nhà, ngay cả nơi ở cũng không để lại cho cô! Phải biết rằng căn nhà này là do hai vợ chồng bọn họ cùng nhau bỏ tiền ra mua, người kia chỉ ra một phần tiền nhỏ, ngay cả tiền trang hoàng cũng là do cha mẹ cô cho, bây giờ còn muốn đuổi cô và con ra ngoài để kết hôn cùng con hồ ly tinh kia? Không có cửa đâu!

Người nữ kia kích động cầm tay của người đàn ông mặc tây trang, ngay khi Sở Từ cho rằng cô ta sẽ cho người đàn ông kia một cái tát thì cô ta lại đột nhiên mềm xuống, cầu xin nói: “Chồng à, anh đừng như vậy! Anh nhìn em này, lúc trước chúng ta cũng rất ân ái hạnh phúc cơ mà.”

Người đàn ông mặc tây trang không kiên nhẫn muốn tránh thoát tay cô. Một trận gió thổi qua, mùi hương trên người người phụ nữ kia phiêu tán trong không khí, ngay cả ở chỗ của Sở Từ cũng có thể ngửi thấy được, mùi nước hoa này rất nhạt, tựa hồ có mùi cỏ đuôi chuột và muối biển, lại thêm mùi thi du thoang thoảng hỗn hợp ở bên nhau khiến người xung quanh ngửi được đều cảm thấy hoảng hốt.

Mùi hương bay vào mũi của người đàn ông kia khiến biểu tình của hắn trở nên hoảng hốt, hắn giương mắt nhìn liền thấy người phụ nữ trước mắt mình có loại mị lực rất câu nhân, ánh mắt tựa như hồ ly tinh trên phim truyền hình, đẹp nhiếp tâm hồn người, hắn ngẩn ra, hạ thân lập tức có phản ứng, lúc này người nữ kia lại thò qua tới, hắn lại càng cảm thấy kích động, chỉ hận không thể ngay lập tức đem người phụ nữ này đè lên giường hung hăng chà đạp, cũng thật là kì quái, bọn họ rõ ràng đã thật lâu không có quan hệ với nhau, từ khi sinh con xong cô ta liền không có mị lực bằng lúc trước, mỗi ngày đều như một bà thím già, việc trên giường cũng không phối hợp với hắn khiến hắn ngán đến tận cổ, không ngờ mới chỉ mấy ngày không gặp cô ta lại trở nên có mị lực như thế.

Người nữ kia thấp giọng cầu xin: “Chồng à, chúng ta về nhà đi! Về nhà có được không?”

Người đàn ông mặc tây trang nuốt miếng nước miếng, tâm ngứa khó nhịn, tay hắn bất giác vòng qua eo người phụ nữ kia, nói: “Được, bây giờ chúng ta lập tức về nhà…”

Người phụ nữ kia vô cùng kinh hỉ, kích động lôi kéo người đàn ông kia muốn đi.

Sở Từ lại đột nhiên đứng lên ngăn trở đường của hai người, cô liếc nhìn người phụ nữ kia, nhẹ nhàng hỏi: “Bình nước hoa này là ai bán cho cô thế?”

“Nước hoa?” Người nữ kia rõ ràng luống cuống một chút: “Việc này liên quan gì đến cô?”

“Cô có biết nguyên liệu của bình nước hoa này sao?” Sở Từ không trả lời vấn đề của cô ta mà lại hỏi thêm một câu.

“Tôi không hiểu cô đang nói cái gì cả.” Ánh mắt của người nữ kia có vẻ trốn tránh, vội vội vàng vàng muốn rời khỏi.

Sở Từ móc một tờ giấy ra, viết số điện thoại của mình vào rồi đưa cho cô ta: “Tôi không quan tâm cô mua nó từ đâu, nhưng tôi hy vọng cô có thể biết trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả, loại nước hoa này có một loại thành phần rất đặc thù, không phải đến từ trên người người sống, cô lấy đồ vật của người chết dùng, cô cho rằng bọn họ sẽ bỏ qua cho cô sao?”

Nghe thế người phụ nữ kia lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng chồng cô còn đang không kiên nhẫn chờ ở một bên, cô không dám nói cái gì mà chỉ hoang mang rối loạn đi rồi.

…………

Dọc theo đường đi, Sở Từ đều đang nghĩ đến việc nước hoa làm từ thi du này, lấy thi du không phải là một việc dễ dàng, lại dùng thi du đi làm nước hoa, mục đích của người kia tuyệt đối không đơn giản.

Mấy ngày hôm sau, Sở Từ tranh thủ đem truyện đã vẽ tốt giao cho Hàn Lôi, tuy rằng cô chỉ đăng mấy tập truyện trên Mạn Khách nhưng vì fan của cô đông đảo có thể kéo doanh số của tạp chí lên nên được tôn sùng là đại thần, Hàn Lôi thấy cô gửi bài viết liền bỏ qua những chuyện khác ngồi đọc, từng trang từng trang đọc xong, càng đọc càng kích động. Nói thật, cô vẫn luôn lo lắng Sở Từ đồng thời vẽ hai bộ truyện thì chất lượng sẽ không theo kịp, nhưng bây giờ nhìn thì quả là cô đã lo lắng quá nhiều rồi, câu chuyện phía sau một cái so một cái xuất sắc, mà nội dung truyện tranh của Sở Từ đều vẫn luôn mới mẻ độc đáo, Hàn Lôi vừa đọc vừa ảo tưởng, nội dung như vậy nếu có thể quay thành phim truyền hình hay điện ảnh thì chất lượng hẳn là sẽ rất cao!

“Đại đại, bây giờ có không ít truyện tranh bán bản quyền làm thành điện ảnh hay phim truyền hình gì đó, còn có thể bán bản quyền trò chơi, chờ sách của chúng ta ra, nói không chừng cô sẽ nổi tiếng rất nhanh.”

Sở Từ cười cười, cô chưa bao giờ tự đoán mệnh cho bản thân mình, đương nhiên là có những lúc tướng mạo biến hóa thì cô soi gương cũng có thể cảm nhận được, nhưng Đại sư huyền học vốn là đã phải chịu năm tệ tam thiếu, cô không muốn vì sửa mệnh cho bản thân mình mà phải chịu ông trời trách phạt nên gặp chuyện gì cô đều chủ trương thuận theo tự nhiên, cho nên chẳng sợ hiện tại cô chỉ cần bấm tay là có thể tính ra vận thế của mình trong năm tới nhưng cô cũng không muốn làm vậy.

“Thuận theo tự nhiên đi.”

“Ừ.” Hàn Lôi đem cô xem như đại thần mà đối đãi, bất giác cười nói: “Truyện tranh của cô là hạng mục chính của chúng tôi năm nay, cũng là hạng mục chủ yếu mà tạp chí xã tuyên truyền, cho nên nếu không có gì bất ngờ thì đầu xuân là sách sẽ được đưa ra thị trường.”

Những truyện khác xuất bản bình thường là không có nhanh như vậy, có khi tác giả phải đợi nửa năm thậm chí cả năm, nhưng địa vị của Sở Từ không bình thường, tạp chí biết sách của cô cho dù có in bao nhiêu cũng không lo không bán được, một khi đã như vậy thì ai còn do dự nữa chứ? Không biết trên mạng có một đống người chờ mua sách của Sở Từ sao? Còn không mau mà kiếm tiền đi!

“Cảm ơn.” Sở Từ trả lời, sau đó đem thông báo tuyển dụng mà 'Mắt to manh' viết giúp cô đăng lên trên mạng. Cô vừa mới đăng liền thấy Hàn Lôi gửi tin nhắn đến: “Đại đại muốn tìm người sao? Sao cô không nói sớm? Tôi có người có thể giới thiệu cho cô nha.”

“Thật sao?”

“Đương nhiên! Bạn bè của tôi có không ít người ở trong vòng, như vậy đi, để tôi giúp cô chia sẻ đến trong vòng bạn bè của mình, khiến cho những người có nhu cầu liên hệ với cô.”

“Cảm ơn.” Sở Từ gửi một khuôn mặt tươi cười qua.

Thông báo tuyển dụng của 'Mắt to manh' viết nhìn qua có vẻ vô cùng ngưu bức. Không hổ là tác giả, toàn bộ thông báo tuyển dụng được viết như tiểu thuyết võ hiệp vậy, ví dụ như lễ tân công ty, nếu như người bình thường nhất định sẽ chỉ viết là cần tuyển lễ tân, yêu cầu ngoại hình xinh đẹp, chuyên ngành đại học bằng cấp linh tinh, 'Mắt to manh' thì ngược lại, cô ấy viết như thế này: “Dựa mặt để ăn cơm có gì mà không tốt? Ngươi đẹp ngươi có quyền! Quy tắc do ngươi định đoạt! Sở Sở đại thần kêu ngươi đến làm lễ tân, mỗi ngày thêm vào một phù vận may và bùa đào hoa, mau đến trong chén của Sở Sở đại đại, từ đây, đẹp không còn là một cái tội!”

Quả nhiên Weibo vừa đăng ra liền được mọi người nghị luận rộng rãi, rất nhiều người nói chưa bao giờ gặp qua thông báo tuyển dụng nào ngưu như thế này, rất lâu rồi chưa thấy được một cái tin tuyển tươi mát thoát tục như thế. Lúc sau Sở Từ tạo một cái email mới để nhận hồ sơ, nháy mắt bị chen nổ, mới không đến 10 phút liền nhận được hơn 1500 cái CV.

-Sở Sở đại đại chờ ta, ta đang viết lý lịch sơ lược, ta muốn giúp ngươi vẽ phác họa, tiền lương tùy ý, chỉ cần mỗi ngày giúp ta chiêu vận là được.

-Đến làm việc ở phòng làm việc của đại đại là có thể nhìn thấy chân nhân của đại đại sao? Thật là tò mò nha.

-Sở Sở, đến phòng làm việc của ngươi là có thể đọc được tập truyện tranh mới nhất sao?

-Muốn đi quá, đãi ngộ chắc là sẽ không kém nhỉ? Luôn cảm thấy Sở Sở làm việc lợi hại như vậy, lỡ như mình gặp phải mối họa nào, Sở Sở đại đại thấy được cũng sẽ hỗ trợ giải quyết, đây là phúc lợi thêm vào đi?

-Trên lầu nói khiến ta cũng muốn đi quá.

Rất nhiều người nộp CV, Sở Từ không có biện pháp xem một lần, chỉ phải chờ tuyển được HR lại làm cho người ta xử lý việc này.

Sở Từ nhìn một hồi cũng không thấy ra kết quả tới liền tắt máy đi ngủ, sáng sớm hôm sau cô tỉnh lại liền thấy thông báo tuyển dụng của cô đã có hơn 10 vạn chia sẻ, Sở Từ kinh ngạc một chút, click mở liền thấy Lục Cảnh Hành chia sẻ Weibo: “Mọi người xem xem chức vị nào hợp với ta nhỉ?”

Bình Luận (0)
Comment