- Trời ạ, nhìn qua có vẻ rất hấp hẫn, đây là tiết mục do Orange Video làm sao? Có vẻ hơi giống tiết mục của Mango nha.
-Ta còn tưởng tiết mục mang chủ đề huyền học là chừng mực sẽ không lớn chứ, nghe tin tức từ nội bộ truyền ra thì kì sau còn có liên quan đến quỷ quái và pháp thuật nữa đó.
-Trên lầu nói có thật không? Làm sao mà được duyệt hay vậy?
-Nếu mà là thật thì ta cũng sẽ đi xem, ta luôn cảm thấy tiết mục trong nước chỉ có một khuôn mẫu chung. Mà có ai bới ra được Sở đại sư này chưa? Qúa lợi hại!
-Thì ra vị Đại sư che mặt chính là Sở đại sư, trời ạ, Khang Quốc An đã xuất hiện.
-Mấy vị Đại sư khác thiệt là buồn cười, còn nói Sở đại sư không có lòng đồng tình, Sở đại sư thật là đẹp trai ngây người, quả thực là đánh mặt cuồng ma nha.
-Quá trâu bò, Sở đại sư cũng quá lợi hại đi? Chỉ nhìn tướng mạo là có thể biết người kia là lừa đảo sao? Qủa thực là bán tiên nha.
-Thật sự là thật lợi hại, Sở đại sư, tay ngài sẽ không đau sao? Vả mặt liên tục như vậy.
Đến đoạn sau, mọi người thấy Sở Từ tính ra đứa trẻ kia là bị lừa bán lại cảm thấy nghi ngờ, không thể nào trùng hợp như vậy đi? Cuối cùng kết quả ra tới khiến tất cả mọi người hoảng sợ, còn có quá trình Sở Từ tìm được quả cầu thủy tinh cũng được rất nhiều người đăng lên mạng.
-Có người nào cảm thấy tiết mục này rất ảo không? Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy? Chơi trò chơi cũng có thể phát hiện đứa trẻ kia bị người ta lừa bán? Còn bị Đại sư nhìn ra tới nữa. Nhìn kiểu nào cũng cảm thấy là giả.
-Là thật đó. Chuyện này xảy ra ở thôn của ta, mẹ của đứa nhỏ này tìm con mình rất nhiều năm, ai ngờ lại ở ngay thôn kế bên.
-Chuyện này là thật đó, quay ở ngay thôn của tôi, chúng ta cũng đã bị dọa đến, người Đại sư che mặt kia quả thực là rất lợi hại.
-Trước đó ta cũng nghĩ là giả, nhưng nếu là giả thì chuyện của Khang Quốc An giải thích như thế nào? Cảnh sát không có khả năng phối hợp diễn trò, nhưng mà quá trình tìm quả cầu thủy tinh thì có thể là làm giả.
-Sở đại sư quá tuyệt.
-Sở thần uy vũ.
………………………
Không ít người đang tìm kiếm thân phận chân thật của Sở Từ, còn may mà cô mang mặt nạ, tổ tiết mục cũng có xử lý âm thanh cho cô, hơn nữa phong cách mặc quần áo cũng khác, người quen cũng không có khả năng nhận ra cô.
Ngày tiếp theo, Điền Tam Thải cũng đang xem tiết mục này, Sở Từ âm thầm quan sát nét mặt của bà, phát hiện Điền Tam Thải hoàn toàn không phát hiện ra người kia là cô, nhưng nghe nói vị Đại sư che mặt họ Sở thì vẫn nhìn thoáng qua cô.
Cũng còn may là tiết mục này không có ảnh hưởng quá lớn đối với sinh hoạt của cô thì cô cũng đã thỏa mãn rồi. Hôm sau tiểu Duy kích động nói với cô: “Sở thần, cô quá tuyệt vời! Tối hôm qua là tiết mục phát sóng lần đầu tiên mà đã có hơn 5000 vạn lượt click. Đây mới chỉ là thành tích của ngày đầu tiên, về sau nhất định có thể vượt qua 2 tỷ.”
5000 vạn? Hẳn là một thành tích không tồi chứ nhỉ? Dù sao cả nước cũng chỉ có bằng đấy người: “Chúc mừng nha.” Sở Từ cười nói.
“Cũng chúc mừng cô, không ít người có quyền thế đều gọi điện đến tổ tiết mục hỏi thăm thân phận của cô.”
Sở Từ cười cười: “Tôi còn không muốn công khai.”
“Tôi biết. Chỉ là hiện tại có một người, thân phận của người đó chúng tôi vẫn không thể cự tuyệt được, người kia cho bí thư liên hệ tới nói muốn đến cửa bái phỏng.” Tiểu Duy nói rất khắc chế, Sở Từ tưởng tượng liền có thể đại khái đoán ra thân phận của người kia.
Biết rằng mình không thể cự tuyệt, lại nói dựa vào đại thụ dễ thừa lương, cô cũng muốn có một chỗ dựa cho mình và người nhà liền nói: “Được, để cho người kia liên hệ ta đi.”
Thấy cô đồng ý, tiểu Duy thở phào nhẹ nhõm, còn may mà Sở Từ đáp ứng, nếu không cô thật sự không biết phải từ chối như thế nào: “Đại đại, hiện tại trên mạng rất nhiều người sùng bái cô, ý tứ của tiết mục là hy vọng cô đăng kí một cái Weibo, chúng tôi hỗ trợ chứng thực.”
Sở Từ đồng ý nói: “Được, chờ lát nữa ta sẽ đi xin.”
Sở Từ không muốn mọi người biết cô chính là Sở Sở, sợ đưa tới phiền toái nên ngẫm lại vẫn là đăng kí một tài khoản @Sở Đại sư, tên này còn không có người đăng kí, Sở Từ điền xong liền chờ Sina chứng thực.
……………………..
Tuần này tiết mục quyết định quay vào chủ nhật, thứ bảy Sở Từ nhận được điện thoại từ bí thư của vị đại nhân vật kia, hẹn người kia gặp mặt tại nhà.
Đại nhân vật có tài xế đưa đến, chạy xe là Audi, xe rất tầm thường, trong thành phố này siêu xe cũng chạy đầy đất chứ đừng nói đến xe Audi màu đen. Xe tuy tầm thường nhưng biển số xe lại rất đặc biệt, đẹp đến mức chạy trên đường tất cả mọi người đều sẽ quay đầu lại nhìn. Diện mạo của người kia cũng không quá đặc biệt nhưng khí chất lại rất tốt, hơn nữa vóc dáng cũng cao, tuy tuổi không nhỏ nhưng nhìn vẫn tiêu sái, trên người có loại khí thế không giận tự uy, tuy rằng khóe miệng mang theo nụ cười nhưng vẫn khiến người không thể quá thân cận.
Sở Từ duy trì nụ cười của mình, khắc chế có lễ, không lãnh đạm cũng không quá nhiệt tình. Tư thái của cô khiến người kia nhìn với cặp mắt khác, tuy rằng trước khi tới ông đã cho người điều tra qua, biết vị Sở đại sư này tuổi nhỏ, chỉ là học sinh cấp ba, cũng biết cô đoán mệnh là thật sự lợi hại, người giàu có ở Thân Thành đều khen ngợi cô nhưng khi thật sự gặp mặt thì ngay cả ông cũng cảm thấy ngoài ý muốn, quá tuổi trẻ quá xinh đẹp, một cô bé như vật thật sự là không giống Đại sư huyền học, nhưng sống nửa đời người, ông biết không thể trông mặt mà bắt hình dong, người lợi hại chân chính thường là không lộ sơn thủy nhưng những kẻ lừa đảo bên ngoài thì lại so với Đại sư lại càng giống Đại sư.
Thái độ của cô bé kia đối với ông cũng rất tầm thường, tầm thường như là đối mặt người thường, loại khí độ này khiến ông bất giác xem nặng hơn vài phần.
“Mời Chung thư ký vào.” Sở Từ mời ông vào phòng khách, Điền Tam Thải thấy mấy người đàn ông vào nhà mình, bà cho rằng lại là người phú thương nào, mãi cho đến khi cô nhìn đến biển số xe mới biết không phải đơn giản chỉ là phú thương. Bà chụp hình chiếc xe lại gửi cho Sở Châu: “Con trai, mẹ nên chiêu đãi như thế nào đây?”
Sở Châu nhanh chóng trả lời: “Chiêu đãi giống như người thường là được.”
Điền Tam Thải nghĩ liền đem trà hoa do mình phơi khô lấy ra cho người kia uống, đối phương uống một ngụm cảm thấy không tồi, kinh ngạc nói: “Đây là do nhà mình làm sao?”
“Đúng vậy.” Điền Tam Thải cười nói: “Hái ở quê quán của tôi, người ở quê tôi đều dùng cái này để pha trà, nghe nói có thể đề phòng cảm mạo, mùa đông tôi thường pha cho đám trẻ uống.”
Chung thư ký lại uống một ngụm, khen: “Rất ngon.”
Điền Tam Thải nên làm gì liền làm gì, bà thấy nhiều nhân vật lớn, tuy rằng người này có thân phận đặc thù, nhưng ngẫm lại, nhiều người lợi hại như vậy cần nhờ con bà giúp đỡ bà còn cần câu thúc cái gì? Càng đừng nói giờ bà đang ở nhà mình, muốn câu thúc cũng phải là đối phương câu thúc mới đúng. Nghĩ vậy Điền Tam Thải lại bắt đầu tưới hoa nấu cơm.
Sở Từ liếc mắt nhìn Chung thư ký cười hỏi: “Chung thư ký tìm tôi có chuyện gì sao?”
Tất cả mọi người cho rằng phú thương là người tin mệnh, không ai nghĩ tới những người ở địa vị cao mới là những người tin thứ này nhất, kiếp trước Sở Từ phục vụ phần lớn là quan to quý nhân, biết những người này nghĩ cái gì, cũng biết những người này sợ nhất là gặp được biến cố.
Chung thư ký uống trà xong mới nói: “Vậy thì tôi cứ nói thẳng đi vậy, Sở đại sư.”
Thấy ông nói chuyện khách khí, nụ cười của Sở Từ cũng chân thành vài phần.
“Tôi nghĩ là cô cũng đã sớm đoán được tôi tới nơi đây làm gì, cô cũng biết Thân Thành có vị trí đặc thù, mấy người trước tôi hoặc là bị người kéo xuống ngựa, hoặc là nhảy đến vị trí cao, cho nên tôi muốn hỏi một chút, tôi thuộc loại người nào? Nói rõ ra là tôi muốn nhờ cô tính tính giúp tôi xem tôi có tướng đế vương hay không?” Cách nói chuyện của ông trắng ra làm Sở Từ vô cùng nghi hoặc, người như Chung thư ký tại sao lại không giấu diếm gì đối với một người mới gặp như vậy?
Lát sau mới hiểu được là người kia đã sớm tìm người hỏi thăm cô, biết cô là người như thế nào cho nên không cần thiết phải giấu diếm, trực tiếp sảng khoái, dù sao cô cũng không có khả năng thoát khỏi lòng bàn tay của ông.
Sở Từ nhấp một ngụm trà, lát sau mới cười xem ông: “Kì thực tướng đế vương không có tiêu chuẩn chính xác, có người nói tướng đế vương đều có diện mạo đặc biệt, còn có người nói chỉ có hậu duệ của quý tộc mới có thể làm hoàng đế, nhưng theo kinh nghiệm của tôi đến nói thì những người làm hoàng đế thì tướng mạo đều không có đặc điểm nào giống nhau cả.”
“Cô hẳn là phải hiểu ý tứ của tôi chứ?”
Khóe môi của Sở Từ hơi câu lên: “Tôi nói thẳng đi, cái trán của ngài no đủ trơn bóng, phong long rộng lớn, điều này chứng minh ngài trời sinh có vận làm quan, vừa sinh ra là có mệnh phú quý, cũng chú định có thể lấy được vị trí chính trị nhất định, nhưng là nếu muốn đạt tới vị trí tối cao thì con đường này sẽ không dễ đi.”
Chung thư ký trầm giọng nói: “Đại sư, tôi đương nhiên biết là không dễ đi, tôi chỉ muốn biết là phía trước có đường hay không, con đường không dễ đi như vậy tôi có thể đi đến được hay không?”
Sở Từ không lên tiếng mà cười lấy hai mảnh mai rùa từ trong túi ra, cô đem mai rùa ném trên mặt đất rồi nhìn kết quả đoán mệnh, sau đó lập tức nhíu mày.
Thấy sắc mặt của cô không tốt, sắc mặt của Chung thư ký cũng trầm trầm: “Sao thế? Không lẽ tôi không có cái mệnh này?”