Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 161 - Chương 161 - Tháp

Chương 161 - Tháp
Chương 161 - Tháp

Sở Từ lắc đầu: “Hoàn toàn tương phản, từ tướng mạo của ngài xem thì ngài có mệnh này nhưng tôi không yên tâm mới cho ngài tính một quẻ, như ngài chứng kiến, kết quả của quẻ tượng cũng không tốt, có thứ gì ngăn trở ngài thượng vị, nếu không đem phong thủy làm tốt thì ngài đời này lại càng vô vọng.”

Chung thư ký hiểu ra, Sở Từ là không có khả năng lừa ông, nói cách khác cô nói là lời thật, bản thân mình thật sự có mệnh này nhưng lại có thứ gì cản trở ông tiếp tục đi lên: “Rốt cuộc là cái gì?”

Sở Từ lắc đầu nói: “Hiện tại còn không rõ ràng lắm, có lẽ tôi phải đến văn phòng của ngài một chuyến.”

Chung thư ký đương nhiên là sẽ không ngăn cản cô, lập tức khiến tài xế lái xe mang Sở Từ đến văn phòng của ông, lấy thân phận của ông thì trên đường đương nhiên là sẽ có rất nhiều người chào hỏi, những người đó thấy Sở Từ đứng bên cạnh ông đều cảm thấy nghi hoặc, không biết cô bé này là ai mà có thể làm Chung thư ký cẩn thận hầu hạ như vậy. Sở Từ đi ở phía trước, một đường vừa đi vừa xem, cô nhanh chóng vào văn phòng của Chung thư ký, vừa vào cửa liền cảm giác được trong phòng có rất nhiều pháp khí.

Tì Hưu, kính bát quái, kiếm gỗ đào các thứ đều có, Sở Từ lập tức nhíu mày: “Trong nhà không nên để nhiều đồ vật như vậy, mấy thứ này tranh đấu lên cũng rất lợi hại, dễ dàng khiến cho từ trường hỗn loạn, văn phòng không an ổn, thử nghĩ mà xem, chỗ này của ông còn không an ổn thì còn thượng vị kiểu gì?”

Văn phòng của Chung thư ký ở tầng cao, đối diện cửa sổ có thể thấy được một góc của một dòng sông, nước là thứ tốt lại cũng là thứ không tốt, dùng tốt có thể khiến người ta chiêu tài hưởng phúc, dùng không tốt là có thể dễ dàng mang đến sát khí, một góc sông này có sát khí không hề nhẹ, văn phòng lại còn ở ngay góc cua của khúc sông, sát khí lại càng nặng hơn, bởi vậy tòa nhà chỗ của Chung thư ký có sát khí rất nặng.

“Sát khí quá nặng.” Sở Từ trầm giọng nói.

“Cho nên tôi mới dùng pháp khí đến chắn sát khí.”

“Vô dụng mà thôi.” Sở Từ bấm tay tính toán, lại biến hóa vị trí, kết hợp với sao trời để tính toán, cuối cùng nhìn về bờ bên kia sông, trầm giọng nói: “Bên kia có một tòa nhà sắp xây đúng không?”

“Tòa nhà?” Chung thư ký hỏi bí thư, bí thư nói: “Có hai hạng mục đang chờ phó thị trưởng phê chuẩn, có một cái là tòa nhà của đài truyền hình, một cái khác là tòa nhà văn phòng, phó thị trưởng còn không có phê, nghe nói là còn không có thảo luận xong, bây giờ còn đang tranh luận.”

Chung thư ký nhíu mày: “Hắn nghĩ như thế nào?”

“Hắn muốn xây một tòa nhà văn phòng, đây là chuyện liên quan đến ích lợi, nhưng dân chúng lại cho rằng nên xây một cái tháp truyền hình để làm công trình kiến trúc tượng trưng cho thành phố.”

Tới vị trí của Chung thư ký thì ích lợi gì đó đều có vẻ không quan trọng, trước khi làm việc ông đều sẽ suy xét vì dân chúng, cố gắng khiến mọi quyết định của mình đều có lợi cho dân sinh, không phải là bởi vì ông vĩ đại cỡ nào mà là làm một người có quyền chức cao, điều mà ông theo đuổi đã không còn là tiền đơn giản như vậy. Nếu đã như vậy thì trong phạm vi cho phép có thể làm cho dân chúng sống thoải mái hơn một chút chẳng phải là càng tốt?

“Sở đại sư?” Chung thư ký nghi hoặc hỏi.

Sở Từ véo tay tính toán sau, trầm giọng nói: “Cần xây tòa tháp truyền hình, còn phải là là tòa tháp có hình bảo tháp, đỉnh nhọn, cứ như vậy thì tòa tháp mới có thể ngăn chặn sát khí của con sông, không chỉ mang lại điều tốt đối với ngài mà còn đối với tất cả dân chúng của thành phố nữa.”

“Như vậy…” Chung thư ký nhíu mày lại , cuối cùng trầm giọng nói: “Được, vậy tôi sẽ hoạt động một chút, nếu mang lại chỗ tốt cho toàn bộ thành phố thì chúng tôi không có lý do gì mà lại không thông qua cả.”

Sở Từ gật đầu, chỉ cần có thể trấn trụ sát khí của dòng sông này thì không có gì có thể ảnh hưởng đến con đường làm quan của Chung thư ký nữa cả, mà dân chúng của thành phố cũng sẽ được lợi, một hòn đá ném trúng mấy con chim: “Tháp thành, ngài sẽ nhanh chóng đứng ở đỉnh.”

Chung thư ký nghe vậy kích động không được, không có ai mà không nghĩ đứng ở vị trí kia, nếu ông thật sự có thể đứng lên, ông nhất định sẽ cố gắng cầu phúc lợi cho nhân dân.

Thực ra ban đầu Sở Từ cũng không muốn giúp Chung thư ký, nhưng cô xem tin tức thường thấy được mấy người đang muốn bò lên trên, trong số đó thì Chung thư ký là đáng tin cậy nhất, cũng là người có năng lực khiến quốc gia tốt lên nhất. Tuy rằng ông không phải là không có ích kỉ nhưng cũng là có tâm với con dân, là thật sự muốn làm việc tốt cho nhân dân, bởi vậy Sở Từ mới đồng ý giúp ông một lần, cũng thuận tiện hóa giải sát khí của dòng sông cho dân chúng hai bên bờ, giúp thành phố phát triển tốt hơn.

Chung thư ký nhờ người đoán mệnh tất nhiên là phải trả tiền, nhưng trả như thế nào cũng phải chú ý, phí dụng đoán mệnh của Sở Từ không ít, một quẻ 100 vạn, mà thân phận của ông ở đó, đương nhiên là không thể lấy ra quá nhiều tiền.

Cuối cùng ông lấy ra một chuỗi phỉ thúy đưa cho Sở Từ: “Tôi thấy cô đeo vòng cổ phỉ thúy và nhẫn, đoán là cô thích, chuỗi phỉ thúy này tôi đã mua vài thập niên, lúc đó không đáng giá tiền nhưng bây giờ hẳn là còn có giá, tính đây là thù lao tôi đưa cho cô đi.”

Sở Từ gật đầu nhận lấy: “Cảm ơn.”

……………………….

Ban đêm, Sở Từ về nhà liền thấy người làm công tác giải tỏa lại đây liên hệ, hôm nay nhân viên công tác đến lại thấy xe của Chung thư ký dừng ngay trước cửa nhà cô, sợ đến mức chạy về báo cáo với lãnh đạo, muốn biết nhà Sở Từ có quan hệ đặc biệt gì với Chung thư ký hay không.

Thấy Sở Từ, ngôn ngữ của cô ta rất cẩn thận, vẫn luôn thám thính việc này, Sở Từ nhận ra liền nói thẳng: “Yên tâm đi, Chung thư ký không có quan hệ gì với nhà chúng tôi cả, các cô không cần bận tâm điều này, cứ ấn quy định mà làm là được.”

“Tốt…” Nhân viên công tác lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Chúng tôi vốn là muốn ấn quy định đến, căn nhà này của cô có thể hủy đi thành 5 cái chung cư, nếu nhà cô đồng ý thì đến lúc đó chúng tôi sẽ ưu tiên cho nhà cô chọn nhà trước.”

Sở Từ đã sớm mua nhà, cũng không quan tâm lắm đến chuyện này, chỉ là căn biệt thự kia gần đây cô đang cho người thiết kế trang hoàng, nếu bây giờ giải tỏa thì nhà cô cũng chưa có chỗ ở.

“Bây giờ kí tên là phải dọn đi sao? Nhà mới chúng tôi chưa chuẩn bị tốt nữa.”

“Không có gấp như vậy, cả một mảnh này cũng chưa bàn bạc xong xuôi đâu, nếu gặp được nhà nào bị cưỡng chế thì có khi mấy năm đều không thể hủy được ấy chứ.”

Lúc này Sở Từ mới gật đầu đồng ý người trong nhà kí tên, đổi thành 5 căn nhà. Gần đây cô đang lo vụ trang hoàng, Lục Cảnh Hành tìm cho cô một nhà thiết kế nước ngoài, phong cách am hiểu là ngắn gọn lại xa hoa, Sở Từ xem qua thấy rất thích liền chọn hắn, bởi vì thời gian cấp bách nên Sở Từ cũng chỉ đem yêu cầu của người trong nhà nói cho hắn, khiến hắn nhanh chóng thi công, cũng không sửa chữa bản thiết kế, đối phương biết cô sốt ruột cũng suốt đêm tăng ca hoàn thành thiết kế, lại khiến cho đoàn đội của mình đem tường nào có thể đập thì đập, cố gắng hoàn thành sớm.

Sở Từ chỉ bỏ tiền ra, những chuyện khác đều không lo đến, Sở Trạch Vũ mấy người biết Sở Từ mua biệt thự, kinh dị rớt cả tròng mắt: “Em gái à, em phát tài à?” Sở Trạch Vũ vuốt tóc Sở Từ, kêu lên.

Sở Từ bật cười chụp tay hắn ra, hừ nói: “Anh, sau này nói chuyện cẩn thận đấy, không thôi em đuổi anh ra khỏi nhà.”

Sở Trạch Vũ kêu một tiếng: “Ghê ta, em gái! Em mua biệt thự mắc như vậy, còn câu được một người đàn ông có tiền, sự nghiệp thành công học tập ưu tú, đây là muốn đi lên đỉnh cao nhân sinh nha!”

Sở Từ nhìn qua tướng mạo của hắn, hừ lạnh: “Anh, anh lo bản thân anh đi. Anh không nghe lời khuyên của em, đám hoa đào nát này có ngày khiến anh chịu.”

“Nói bậy nói bậy! Anh và cô ấy còn đang hòa hợp đâu, không cần em phải quản.” Sở Trạch Vũ nói xong liền chạy đi xem biệt thự như thế nào, thấy Sở Từ mua biệt thự diện tích lớn như vậy, sân cũng lớn, xanh hóa tốt, mọi thứ đều phi thường tinh tế, lại nghĩ đến em mình 18 tuổi đã có thể mua biệt thự, còn mình một bó tuổi mà tiết kiệm ngân hàng còn không có, cảm thấy phi thường mất mát, buổi tối ăn cơm còn phải ăn nhiều hơn 2 cái chân gà để an ủi.

…………………………

Weibo của Sở Từ nhanh chóng xin xong, Sở Từ đổ bộ vào Weibo thì thấy @Sở đại sư đã chứng thực xong, Weibo của Đại chiến huyền học còn giúp cô chia sẻ thông tin, đã có hơn 5 vạn người follow tài khoản của cô.

Tuy rằng so với tài khoản của Sở Sở, 5 vạn thật sự không coi là gì, nhưng ban đầu tài khoản của Sở Sở cũng không có nhiều người follow như vậy, có thể thấy được tiềm năng của Weibo @Sở đại sư này. Ngày mai phải quay Đại chiến huyền học, Sở Từ phải lo thu thập đạo cụ ngày mai cần dùng đến, nghe nói ngày mai vẫn là nhiệm vụ về pháp thuật và linh lực, khả năng phải dùng pháp khí rất nhiều, mà thực lực của Lưu Văn Khiên lại rất mạnh, Sở Từ cũng không thể để mình lạc hậu, ném mặt mũi của một Đại sư huyền học.

Sau khi chuẩn bị xong, Lục Cảnh Hành cũng vừa đến đây, anh mặc một bộ đồ như là mới đi làm về, Lục Bích Trì thấy anh cũng không thèm có chút phản ứng nào, chỉ nhìn thoáng qua lại tiếp tục cúi đầu ngủ. Lục Cảnh Hành nhíu mày, nhìn Lục Bích Trì, hừ lạnh: “Lục Bích Trì, mày còn nhớ mày họ gì không?”

Lục Bích Trì lại lộ ra khuôn mặt khinh bỉ, đôi mắt hình tam giác nhìn anh căm tức, hừ hừ vài tiếng như là đang lên án, Lục Cảnh Hành tức giận lấy quả cầu ném nó.

Bình Luận (0)
Comment