Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 162 - Chương 162 - Không Biết Đặt Tựa Chương Như Nào Nữa Rồi...

Chương 162 - Không biết đặt tựa chương như nào nữa rồi...
Chương 162 - Không biết đặt tựa chương như nào nữa rồi...

Lục Bích Trì bị ném trúng cũng không lo tức giận mà là lo nhảy vào trong lòng Sở Từ rầm rì làm nũng, Sở Từ thấy thể dở khóc dở cười, chỉ có thể sờ sờ đầu của nó, bật cười nói: “Lục Bích Trì, ngoan, con tự mình đi chơi đi, mẹ và ba con có việc cần nói.”

Lục Bích Trì không vui, Lục Cảnh Hành trực tiếp đem dây xích của nó xích đến thang lầu, Lục Bích Trì ngao ngao kêu vài tiếng nhưng chủ nhân của nó lại vô nhân tính không thèm để ý đến.

Lục Cảnh Hành thoát khỏi con chó liền vào phòng khóa trái cửa lại, kích động đem Sở Từ đẩy đến trên tường cúi đầu hôn lên môi cô.

Hai người đã có mấy ngày không gặp nhau, gần đây Lục Cảnh Hành lại nhận mấy bộ điện ảnh nên rất bận rộn, cứ mấy ngày mới có thể về một lần, ban ngày anh làm việc còn Sở Từ đi học, hai người rất ít khi liên hệ, nói thật là mấy ngày không gặp Sở Từ cũng nhớ anh.

Hiếm khi cô cũng ỷ lại vào anh như thế này: “Mấy ngày nay anh có ổn không?”

“Ổn. Có Sở thần nắm chắc phương hướng cho anh, anh không ổn sao được.”

Sở Từ cong cong đôi môi, đôi mắt cũng mang theo nụ cười: “Anh đừng chế nhạo em, coi chừng em làm một trận pháp cho anh xui xẻo mấy ngày bây giờ.”

“Em có thể nhẫn tâm sao?” Lục Cảnh Hành gãi gãi eo cô vài cái, buồn cười nói: “Em xác định là em có thể nhẫn tâm để chồng em gặp xui xẻo sao?”

Sở Từ sợ ngứa, trốn tránh liên tục, hai người đùa giỡn một hồi, đột nhiên Sở Từ cảm giác được túi tiền của Lục Cảnh Hành có cái gì cứng cứng, cô nghi hoặc mở ra thì thấy hai quyển truyện tranh của mình đang nằm ở hai bên túi của anh.

Sở Từ kinh ngạc nói: “Anh mua hả?”

“Đúng vậy, sách của Sở Sở thật là khó mua, anh để cho Chu Thản tranh giành mấy ngày cũng chưa được, chỉ có thể mua lại từ người khác với giá cao mà thôi.”

Ngay từ đầu Lục Cảnh Hành còn không có để ở trong lòng, anh chỉ là muốn duy trì cô một chút mà thôi, ai biết đọc qua một lần liền nghiện, gần đây ở đoàn phim anh luôn dựa vào hai quyển truyện tranh này để giết thời gian, cuối cùng cũng hiểu cô có thể nổi tiếng cũng không hoàn toàn là vì số mệnh của cô tốt, thật đúng là còn phải có thực lực nữa. Lục Cảnh Hành để cô ngồi ở trên ghế, đôi môi hơi câu lên, đem trang sách mở ra để trước mặt cô, dựa vào tai cô cười nói: “Sở Sở đại đại, kí cho anh một cái đi.”

Sở Từ khụ khụ, cô biết ngay mà, không nên để lộ bút danh của mình nếu không là sẽ gặp phải trường hợp xấu hổ như vậy: “Viết cái gì đây?”

Lục Cảnh Hành ngừng một lát, sau đó nói với giọng cười rõ ràng: “Viết câu ‘Tặng cho người yêu nhất-Lục Cảnh Hành.”

“…” Sở Từ bật cười, nhưng vẫn viết theo yêu cầu của anh, lúc sau viết quyển kia cô viết: “Tặng cho chồng yêu quý nhất.”

Chữ viết của Sở Từ rất đẹp, dù sao cũng là người đạt được giải nhất cuộc thi thư pháp, chữ viết bằng bút máy của cô cũng không tồi, rồng bay phượng múa lại còn có kết cấu, hoàn toàn là cấp bậc của một nhà thư pháp, chỉ cần viết thêm mấy chữ là Lục Cảnh Hành đã thấy trang giấy trống này trở nên dị thường xinh đẹp. Đặc biệt là mấy chữ “Tặng cho chồng yêu quý nhất”, nhìn thật là thoải mái.

Viết xong, Lục Cảnh Hành đem sách để ở một bên, nhịn không được ôm lấy Sở Từ vào lòng, cái cằm mang theo đám râu chưa cạo cọ cọ trên trán cô, âm thanh trầm thấp ái muội: “Sở Từ, viết tốt lắm, chồng em có thưởng.”

Nói xong anh liền nâng cằm Sở Từ lên, hôn lên đôi môi cô. Hai người đã lâu không gặp, vừa hôn lên liền không tách ra được, cả người Lục Cảnh Hành khô nóng, chỉ cảm thấy trong phòng quá ngộp, đáy lòng sinh ra một loại dục vọng muốn càng nhiều, muốn hết thảy trên người cô, anh nhịn không được đem cô ấn vào trên giường, đè lên người cô, động tác này khiến Sở Từ kinh ngạc vì hai người ở bên nhau lâu như vậy nhưng Lục Cảnh Hành vẫn luôn rất khắc chế, chưa bao giờ làm như vậy với cô, nhưng cô cũng lại rất thản nhiên, như là hết thảy đều là tự nhiên vốn nên phát sinh.

Hai người chưa bao giờ thân mật như thế, Lục Cảnh Hành đem tay vói vào quần áo của Sở Từ, nhịn không được bắt đầu vuốt ve làn da tinh tế của cô, xúc cảm tốt đến không được, Lục Cảnh Hành vuốt bị nghiện, nhịn không được bắt đầu vuốt lên cao hơn, cái vuốt này liền vuốt đến nơi mềm mại nhất của cô, Sở Từ không có cự tuyệt, cô híp mắt thoải mái, loại thoải mái này khiến cả đầu ngón chân cô cuộn tròn, cái mũi hơi ngứa, cả người ấm áp như đang ngâm mình trong nước nóng.

Mà đối với Lục Cảnh Hành mà nói thì cảm giác tắm hơi trong trời đông giá rét này khiến anh không thể không xao động. Nơi mềm mại của cô không lớn không nhỏ, hết thảy đều vừa vặn, lực đạo của anh dần dần tăng lớn, khiến Sở Từ không nhịn được rên rỉ ra tiếng, cô bỗng nhiên cảm thấy kinh ngạc, âm thanh này hoàn toàn không giống cô, lúc cô ở bên Lục Cảnh Hành, cô như là biến thành một người khác, một người phụ nữ, một người phụ nữ đang yêu đương với một người đàn ông.

Hai người còn không đến mức manh động ngay tại chỗ này, nhưng một bước này cũng đã cực kì quan trọng, khiến một đôi nam nữ đang sa vào với tình yêu đều như chết đuối, chờ đợi người kia đến cứu mình. Lục Cảnh Hành khiến cô dùng tay thay mình giải quyết.

Mặt Sở Từ hơi nóng lên, lần đầu tiên cô biết cái vật cứng kia thì ra là dạng này. Nhưng cô cũng nhanh chóng quen thuộc lên và nắm giữ tình huống, lúc này cô mới có phong độ của Đại sư huyền học, làm người bên cạng cô thở dốc, kêu rên, điều này khiến cô cảm thấy rất thỏa mãn.

Sau khi thỏa mãn, Lục Cảnh Hành cắn lỗ tai của Sở Từ, thấp giọng nói: “Sở Từ, lần sau anh lại ăn em, anh muốn để lại kí ức tốt về lần đầu tiên của chúng ta.”

Dù sao đây cũng là nhà của Sở Từ, ở trong nhà người ta ăn con gái người ta, anh cũng không làm ra chuyện như vậy được, lại nói như vậy anh cũng cảm thấy ủy khuất đối với Sở Từ, anh hoàn toàn không muốn ủy khuất cô trong loại chuyện này, anh có thể ủy khuất bản thân mình nhưng không thể như thế với Sở Từ.

Sở Từ cười nhẹ như một con hồ ly nhỏ, Lục Cảnh Hành rất thích cô cười như thế này, nó khiến cô rất khác so với ngày thường, khi cô cười ngũ quan cô càng sinh động cũng càng đẹp. Anh yêu nụ cười của cô cực kì: “Sao rồi? Kiểm duyệt phương tiện của anh xong có hài lòng không?”

Sở Từ cũng không cam lòng chịu thua, trả lời khí phách: “Còn không có kiểm duyệt hoàn toàn, linh kiện là không tồi rồi đó, không biết công năng như thế nào mà thôi.”

Câu trả lời của cô khiến khí huyết cả người Lục Cảnh Hành dâng lên, hận không thể ăn cô ngay lập tức, anh thấp giọng thở dài: “Công năng nhất định có thể khiến em vừa lòng và…thỏa mãn.”

Khuôn mặt Sở Từ nóng lên. Con gái không có kinh nghiệm thật là lỗ, lần sau nhất định là không thể khiến anh nắm giữ tiết tấu mãi như vậy được.

……………………..

Đêm đó, Sở Từ triệu tập một cuộc họp ngắn với nhân viên trong phòng làm việc qua video, mọi người cùng nhau gọi video trong Wechat. Đám người trong phòng làm việc đều không biết Sở Từ còn là học sinh cấp ba, thấy cô gần đây bận rộn như vậy chỉ tưởng là việc học bình thường nên cũng không quá để tâm.

“Cô chủ, bây giờ tài khoản Wechat công khai rất lưu hành, mấy hôm trước có cái tài khoản bán được 300 vạn, chúng ta cũng làm một cái đi.”

Thực ra Sở Từ cũng có nghĩ đến việc tạo một tài khoản công khai, chỉ là cô vẫn luôn không có rảnh, lại còn sắp thi đại học nên cũng không có tâm tư làm những việc này. Nhưng giờ nếu cấp dưới đã nói ra thì cô cũng không có lý do gì mà cự tuyệt cả: “Có thể, nói Trần tỷ tuyển một chuyên viên chuyên môn quản lý tài khoản này, phối hợp với Weibo để cùng nhau tuyên truyền mở rộng.”

“Được.”

“Đúng rồi, số Wechat nhất định phải hoạt động cho tốt, cũng không nhất định là phải dùng toàn bộ là bài viết của tôi, có thể chia sẻ những bài viết của tân nhân khiến phòng làm việc có thêm vài người mới có tiềm lực cũng tốt.”

Đây là gợi ý Sở Từ lấy được từ phòng làm việc của Lục Cảnh Hành, đại minh tinh như Lục Cảnh Hành đều sẽ có phòng làm việc riêng của mình, đồng thời phòng làm việc cũng không chỉ có một mình anh mà còn kí những nghệ sĩ khác, anh phụ trách tìm kiếm tài nguyên cho nghệ sĩ, nghệ sĩ phụ trách kiếm tiền cho anh, đây là chuyện song thắng, bởi vậy Sở Từ nghĩ nếu có khả năng thì cũng có thể trợ giúp những tác giả mới đang khó xuất đầu lộ diện cũng là tốt.

Mọi người không ngờ cô nghĩ thoáng như vậy liền lập tức gật đầu: “Cô chủ, gần đây trên Weibo có không ít người gửi bài, cũng có người gửi bản thảo vào cái email thông báo tuyển dụng, để tôi sàng chọn lại một chút rồi cho cô xem qua.”

“Được.” Sở Từ trầm mặc một lát, lại nói: “Cố gắng hoạt động Weibo và Wechat, nhớ đem số liệu thống kê hàng ngày cho tôi xem nhé.”

“Hiểu rõ.”

Weibo của Sở Từ hiện giờ đã có 500 vạn fan, bây giờ lưu lượng của Wechat cũng rất lớn, nếu có thể làm tốt cũng không tồi. Sở Từ xử lý xong những việc này liền tiếp tục chuẩn bị pháp khí, trước khi ngủ cô lại nghĩ đến chuyện hôm nay của mình và Lục Cảnh Hành, hô hấp lập tức rối loạn.

Haizzz…. Cũng may mà đám quỷ kia không có ở nhà, nếu không thì thật là mất mặt quá sức.

…………………

Hôm nay là chủ nhật, là ngày thu tiết mục, Sở Từ dậy sớm chuẩn bị đến tổ tiết mục hóa trang, vừa ra đến cửa liền thấy tài xế của Lục Cảnh Hành đứng ở chỗ đó chờ: “Sở tiểu thư, Lục tiên sinh kêu tôi đến đưa cô đi quay.”

Sở Từ cười: “Anh ấy không cần dùng xe sao?”

“Cậu chủ tự mình lái xe đi, ai cũng biết đối với cậu chủ mà nói thì Sở tiểu thư mới là quan trọng nhất.”

Người tài xế này thật biết ăn nói, đôi môi Sở Từ mang theo nụ cười, lại hỏi: “Anh ấy có hay ăn sáng trên xe không?”

“Cô cứ việc ăn, tôi nghĩ cho dù cô có ăn sầu riêng đi chăng nữa thì cậu ấy cũng không để ý đâu.”

Sở Từ cười, chờ cô ăn sáng xong thì xe cũng ngừng lại ở vùng ngoại thành, nơi này là chỗ quay phim của “Đại chiến huyền học” kì này, Sở Từ đang muốn đi thì lại nghĩ đến cái gì, nhắc nhở nói: “À anh tài xế này.”

“Vâng?” Tài xế vừa lau xe vừa nghi hoặc hỏi.

“Hôm nay anh không cần đi đường cũ về nhà, đổi một con đường khác đi, nếu không sợ là anh sẽ có huyết quang tai ương.”

Bình Luận (0)
Comment