Trời ấm dần lên, cấy cối trên núi đâm chồi nảy lộc, nhìn một màn xanh mướt, mùa xuân luôn khiến người ta dễ chịu, làm cho người ta có những hi vọng vô hạn, Sở Từ đã cởi áo, chỉ mặc một bộ đồ len đơn giản.
Cô cùng Lục Bích Ao để tập thể dục sáng, đi ngang qua sạp báo bỗng nhiên nhìn thấy quyển truyện manga bìa màu xanh lam.
“Ông ơi, quyển này bán thế nào?”
Ông già nhìn cô rồi cười: “Đây là “Thần toán nữ thiên tài” bản mới nhất, chín mươi chín đồng!”
“…” Đắt vậy.
Sở Từ nhớ mang máng, Hàn Lôi đã từng nói, đúng là đã xuất bản, chỉ với số lượng rất ít, cả nước khoảng hai ngàn quyển, cho nên giá không hề rẻ.
Nhưng quyển sách này cũng vô cùng tinh xảo, khổ giấy A4 lớn như vậy mà bên trong cũng rất đẹp, chất lượng giấy tốt, giá ghi là chín mươi chín đồng.
“Ông ơi, trên mạng đang giảm giá còn sáu mươi à?”
“Cháu cũng đang nói trên mạng mà.” Ông già nhìn cô khẽ nói: “Truyện manga của Sở Sở này có bao nhiêu cũng không đủ bán, đây là vừa mới tới, một lát nữa sẽ có người mua hết.”
Nói xong, ông không thèm để ý tới cô, Sở Từ thấy thế đành lấy tờ một trăm tệ ra đưa cho ông! Trời ơi, ai bảo trong tay cô không có truyện, muốn mua một bản xem xem chất lượng ra sao!
Truyện rất nặng, một tay cầm không nổi, Sở Từ đành ôm quyển truyện vào lòng, thấy bìa tạp chí có ảnh của một người rất quen thuộc.
“Ông à, nữ minh tinh này…”
“Không phải ngôi sao, mà là một người hot trên mạng, tên là Cảnh Nhiên.” Ông già vô cung hiểu chuyện nói: “Cũng là do đại sư đó coi bói cho, sẽ gả vào nhà phú hào, hôm nay vừa ra báo, đã bị mấy paparazzi chụp trộm, nói là hai người đang yêu, bởi vì trên mạng có rất nhiều người chú ý tới họ, nên hôm nay đã lên trang nhất rồi!”
Ông già lắc đầu, còn bình luận: “Bây giờ con gái ấy mà, hot rồi sẽ lại lấy chồng đại gia!”
Sở Từ bật cười, ông già thật sự hiểu biết.
Cô không có tiền mua tạp chí, đành lên mạng tìm hiểu, thấy hot search trên weibo mấy ngày hôm nay chính là #Cảnh Nhiên và #Cảnh nhiên yêu đại gia.
Đề tài vô cùng nóng, ngoại trừ tin tức của bản thân khiến mọi người chú ý, điều mọi người kinh ngạc hơn là Sở đại sư trong “huyền học đại chiến” đã dự đoán điều này, lúc ấy Cảnh Nhiên còn chưa có bạn trai, kết quả là weibo chương trình đã bị bùng nổ, suýt nữa tê liệt hệ thống, weibo của Sở Từ cũng bị mọi người đưa lên top, trong đó fan hâm mộ của cô tăng lên hơn năm trăm ngàn, kể từ đó @Sở đại sư đã được hơn một trăm năm mươi triệu fan hâm mộ.
… Sở thần! Sở thần! Tôi không phục ai chỉ phục mỗi cô!
… Cô thực sự là thần, cô tự tính được sao? Đúng là lợi hại!
… Đại sư, cô thật lợi hại, thật sự muốn nhìn thấy mặt cô.
… Đại sư, cô thực sự là thần! Cô nói trước sẽ lấy đại gia, mà sau lại yêu đại gia luôn, mệnh của cô ấy tốt vậy!!!
Sở Từ trả lời: “Thật đó! Cô ấy tốt số, không bị ghen ghét, chắc chắn là kiếp trước đã làm nhiều điều thiện.”
Fan hâm mộ được Sở Từ giải đáp kích động nói:
“Thật sao? Cám ơn đại sư! Tôi cũng phải làm nhiều việc tốt, tranh thủ kiếp sau sẽ tốt hơn!”
Sở Từ cười đóng weibo, ngồi xe bus đi học.
Thời gian cách ngày thi đại học càng ngày càng gần, bầu không khí học tập của mọi người vô cùng khẩn tưởng, Sở Từ vẫn như vậy, không hề để việc học tập trong lòng, nhưng lại học tập rất nghiêm túc, nên làm gì thì làm, cô cũng không ảnh hưởng tới mọi người, cho nên mọi người không khỏi an tâm, kết quả là mọi người đều ổn định tinh thần, thêm nữa Sở Từ đã có tịnh tâm phù, nên bầu không khí của lớp cũng không hề tệ.
Hạng Văn Hải rất hài lòng về chuyện này.
Nhất là khi Sở Từ ra mặt thay ông ta, giành được giải thưởng trong trường, huy chương về thư pháp, khiến danh dự của ông ta được nâng cao!
Hiệu trưởng còn có ý định đề bạt ông ta.
Bởi vậy, gần đây Hạng Văn Hải đều luôn dương dương tự đắc.
-----
Nghỉ giữa tiết, Ngu Đường ôm Sở Từ làm nũng: “Sở Từ, Lục của tớ có khỏe không?”
Sở Từ bật cười, nghĩ tới sự tiếp xúc nóng bỏng ngày đó, cùng sự đụng chạm vào eo của Lục Cảnh Hành, ừm! Tuy hơi gầy nhưng rất săn chắn, sờ rất sướng tay, da thịt trơn bóng, cảm giác vô cùng thích thú!
Cô gật đầu: “Ừ, tốt lắm.”
Ngu Đường kích động: “Bảo cậu đi xin chữ ký có được không?”
“Muốn chữ ký gì?” Sở Từ bật cười: “Lần sau cậu tới nhà tớ, đợi khi anh ấy rảnh bảo anh ấy ký cho cậu.”
“Wow wow wow…” Bạn trai của chị em là đại minh tinh, cảm giác thật sung sướng! Fan của Lục Cảnh Hành sẽ hâm mộ cô chết mất thôi.
Một lát sau, các bạn học đều tới hỏi thăm: “Sở Từ, chúng tớ mua sách lâu rồi, sách manga cũng không mua được, có thể mua từ cậu không?”
“Tớ cũng muốn, nhưng không đặt được!”
“Đúng vậy, rất khó mua được nha! Ngày nào tớ cũng về nhà tranh giành mà không được!”
Mọi người hỏi cô rất nhiều làm Sở Từ cảm thấy ngại ngùng, nhưng không mua được là sự thật, nghĩ tới đây cô thở dài:
“Tớ sẽ hỏi chủ biên xem, nếu có thể mua được thì tớ sẽ đưa cho mỗi người một quyển.”
“A.” Mọi người đều hài lòng.
-----
Sở Từ vội gửi tin hỏi Hàn Lôi, Hàn Lôi lập tức trả lời:
“Lần sau giữ lại cho em một trăm bản? Em cũng biết đó không đủ bán đâu!”
Không giống như truyện của các tác giải khác, bán không được cuối cùng phải đưa vào nhà xuất bản phát hành, truyện của Sở Từ bán rất chạy, hơn nữa độc giả lại vẫn luôn thúc giục đòi mua truyện, Hàn Lôi rất buồn bực bởi cô còn chưa được xem hết bộ, lấy đâu ra nguyện bộ cho chúng chứ? Nhưng lương tiêu thụ nguyên bộ rất tốt, bởi vậy Hàn Lôi mới thừa cơ thúc giục bản thảo.
Sở Từ cười: “Dạo này có lẽ không thể nhanh hơn được.”
Tuy kịch bản có rất nhiều, cô chỉ cần thay đổi một chút những sự việc có thật xảy ra trong cuộc sống là được, nhưng cô lại đang còn phải thi tốt nghiệp, làm gì có thời gian để vẽ manga chứ? Nếu như thi không đậu thì Sở Châu sẽ băm cô ra mất, Sở Từ không dám thi rớt.
“Dạo này học hành rất bận bịu.”
“Vâng, đúng vậy.” Sở Từ cười, cũng không nói căn kẽ.
Hàn Lôi nghĩ, cô đang chuẩn bị thi cuối kỳ, dù sao ôn thi đại học cũng vô cùng bận rộn, mà Sở Từ lại thường xuyên vẽ manga thì thành tích không thể tốt được, nên cần phải có thời gian ôn thi là điều đương nhiên.
Cô gửi một mặt cười tới: “Cố lên! Đừng đặt áp lực quá lớn cho bản thân.”
Sở Từ cười không nói gì.
Hàn Lôi luôn làm việc rất thận trọng, cũng không biết từ đó đem tới hơn một trăm quyển, đều là manga, bạn cùng lớp của Sở Từ muốn phát điên, Sở Từ lén lút đem truyện tranh phát cho mọi người, dặn học không được đọc trong giờ học, tất cả mọi người đều nhìn nội dung bên trong chứ chưa xem truyện.
“Yên tâm, chúng tớ biết nghĩ mà, chúng ta muốn mua về nhà cất.”
Có thể sở hữu được một quyển truyện tranh do Sở Sở vẽ, đúng là điều đáng để khoe khoang!
Đám bạn cùng trường chắc chắn sẽ ghen tỵ chết thôi!
Wow, wow, wow… có bạn học là người vẽ truyện tranh nổi tiếng, cảm giác vô cùng thích thú!