Hết giờ học, Hạng Văn Hải lại cầm rất nhiều đề thi tới, đưa cho Sở Từ.
“Hả?” Sở Từ đen mặt lại.
Hạng Văn Hạo gian trá nói: “Sở Từ à, em biết coi bói, thì hãy tính toán xem chúng ta thi đại học vào đề nào đi! Thầy giao cho em nhiệm vụ, đoán đề thi.”
“…” Sở Từ không còn gì để nói.
Ai ngờ các bạn cùng lớp nhao nhao cười nói: “Chúng tớ đồng ý.”
“Đúng, cái này được đó! Đoán đề thi, rồi nói cho chúng tớ biết với!”
“Sở đại sư phải giúp đỡ đi!”
Sở Từ cười nói: “Thầy giáo à, sao em có thể đoán ra được chứ? Nhiều nhất chỉ có thể cảm nhận được chính mình, xem xem những đề nào có thể thi vào.”
Hạng Văn Hải kích động nói: “Cảm giác của em rất chuẩn! Cho nên yên tâm mà đoán đề đi!”
“…” là một đại sư huyền học thật sự áp lực rất lớn!
Sở Từ nhận đề thi, mỗi bộ đề thi có khoảng ba ngàn đề, đều là Hạng Văn Hải đã tổng kết ra, Sở Từ phải tìm ra loại hình đề thi từ những bộ đề đó, cô vô thức nhìn Hạng Văn Hải, rồi bật cười:
“Thầy Hạng, chúc mừng thầy!”
Hạng Văn Hải sững sờ: “Sao lại vui vẻ thế?”
Sở Từ bật cười: “Vầng trán của thầy hồng hào, lại khoáng đạt, có thể thấy là người có tướng mạo cung phúc đức, có thể thấy dạo này thầy có tài vận, hoặc có thể thăng chức, em bấm ngón tay nhẩm tính, tài vận của thầy đều bình bình, không quá giàu có nhưng cũng không thiếu tiền, có thể thấy thầy sắp thăng chức, với thân phận là thầy giáo Hạng, sau này có thể thăng chức lên phó hiệu trưởng đó!”
Hạng Văn Hải nghe cô nói chuyện mà sững sờ cả người, chuyện thăng chức ông đang tính toán, nhưng chuyện này rất khó nói, không hề chuẩn xác, Sở Từ lại tính được ra? Cho nên ông sẽ thăng chức thật sao?
Ông vui vẻ hỏi lại: “Thật sao?”
Sở Từ cố tình mở thiên nhãn.
Lần này, cô nhìn thấy Hạng Văn Hải đang ăn cùng hiệu trưởng, rồi cám ơn ông ta đã giúp đỡ, mà trong bữa tiệc cũng có rất nhiều người gọi Hạng Văn Hải là hiệu trưởng Hạng.
Có lẽ là phó hiệu trưởng cũng đúng.
“Vâng, có lẽ sẽ được thăng chức lên phó hiệu trưởng.”
Hạng Văn Hải đang mong muốn được là hiệu trưởng, trên thực tế ông ta không làm được, đừng nghĩ đây là trường học địa phương, dù gì cũng là trường danh tiếng, muốn là hiệu trưởng không phải là dễ dàng gì? không chỉ cần có quan hệ hữu ích, còn phải có hiểu biết với phòng giáo dục huyện, tóm lại liên quan rất nhiều, mà phó hiệu trưởng thì lại dễ dàng hơn, đương nhiên phó hiệu trưởng cũng hơi chán… rất khó để lên hiệu trưởng, sau này muốn trèo cao hơn có lẽ sẽ rất khó.
Nhưng được làm phó hiệu trưởng cũng đã rất khá rồi, Hạng Văn Hải kích động vô cùng, tiết ngữ văn sau đó cứ cười tủm tỉm mãi, khiến cho đám học sinh cười như điên, cứ trêu ông, khi gọi lên trả lời bài, còn nói: “Vâng, hiệu trưởng Hạng, em biết rồi.”
Sau đó cả lớp cười vang.
Hạng Văn Hải suýt nữa thì muốn đánh người.
Hết giờ học, Hạng Văn Hải lại bị gọi qua phòng làm việc của hiệu trưởng, trở về mặt mũi tràn đầy vui vẻ, tối hôm đó hiệu trưởng đã công bố quyết định thăng chức Hạng Văn Hạo lên làm quyền phó hiệu trưởng trong cuộc họp toàn trường, nói là quyền nhưng chức phó hiệu trưởng không còn nghi ngờ gì nữa.
Hạng Văn Hải sau khi về nhà đã nói với vợ mình cần phải cảm ơn Sở Từ, mà bụng của vợ của ông cũng rất to, cũng rất xúc động, khi bà sờ bụng mình còn nghĩ, nếu như không có Sở Từ nhắc nhở bà không được uống thuốc linh tinh, thì có khi đứa con của bà đã không còn giữ nổi nữa.
Trong lúc đó hai người đều cảm phục, Sở Từ đúng là quý nhân bên cạnh, ai ở gần cũng đều may mắn.
Sau đó, Hạng Văn Hải lại tiếp tục hỏi: “Sở Từ, em thất đời thầy còn có cơ hội thăng tiến nữa không?”
Thực ra ngày hôm qua khi nhìn gương mặt ông, cô đã cong môi cười gian.
“Thầy Hạng muốn em trả lời cũng được.”
Hạng Văn Hải giật mình, vẫn luôn cảm thấy trong lời nói của cô csos hàm ý gì đó.
“Hả?”
“Ngày kia em muốn xin nghỉ phép.”
Hang Văn Hải tuy muốn xem trước tương lại nhưng không muốn ảnh hưởng đến thành tích của Sở Từ, nếu quang minh chính đại xin nghỉ, có thể gọi phụ huynh xin nghỉ, nhưng tự ý xin nghỉ có nghĩa là lý do không chính đáng.
Ông ta nói đầy phòng bị: “Sở Từ à, em có chuyện gì có thể nói với thầy!”
Sở Từ bật cười, thực ra ngày kia là sinh nhật của Lục Cảnh Hành, từ trước tới giờ Lục Cảnh Hành luôn quan tâm chăm sóc cô, lần trước tặng dây truyền giá trị không hề nhỏ, cô cũng không biết phải cảm ơn thế nào, cũng muốn quay về, làm sinh nhật cho anh.
Nhưng không thể nói với thầy như vậy được.
“Thầy ơi, thầy hãy tin em, em thực sự có việc.”
Hạng Văn Hải biết cô rất biết suy nghĩ, nghĩ lại rồi dặn dò: “Được, xin nghỉ phép cũng được, nhưng không được làm loạn, phải nhớ xin phép phụ huynh.”
“Vâng.” Sở Từ cười cười, thấy ông định đi, lại gọi lại: “Thầy Hạng.”
Hạng Văn Hải quay đầu lại.
“Yên tâm đi, bản mệnh của thầy còn một thời cơ thăng chức nữa!”
Hạng Văn Hải kích động đến nỗi suýt nữa nhảy dựng lên. nhìn thấy học sinh trong lớp đều đang cười thầm, ông đành nghiêm chỉnh lại.
-----
Thứ năm, Sở Từ chạy bộ cùng Lục Bích Ao, nửa đường lại nhìn thấy Tô TĨnh Ý và Hàn Tuệ Mẫn, Hàn Tuệ Mẫn nhìn thấy cô, vui vẻ cười nói:
“Sở Từ, sao dạo này không qua nhà chơi thế?”
Sở Từ còn chưa kịp lên tiếng, Lục Bích Ao đã xông lên phía trước, sủa gâu gâu, còn chạy vòng quang người Tô Tĩnh Ý.
“Gần đây em bận học quá, hôm nào rảnh sẽ đến thăm dì.”
Hàn Tuệ Mẫn cười nhìn cô, thấy sao mà mãn nguyện như vật! Trời ơi, cô thật ngốc, còn muốn giới thiệu người yêu cho Sở Từ, còn đang suy nghĩ xem chàng trai tuấn tú nào có thể hợp với Sở Từ, để ý giúp Sở Từ, sợ người đàn ông tốt sẽ bị người khác cướp mất, ai ngờ cô bé lại yêu tiểu tam nhà cô ta.
Tuy nói gia đình Sở Từ bình thường, nhưng người đó là người rất có điều kiện, vừa trẻ đẹp lại vừa là đại sư xem bói, thật sự muốn lấy cô bé, có lẽ cả đời sẽ không sợ tai họa ập tới, cả nhà sẽ được Sở Từ che chở, như vậy còn cầu gì hơn nữa? Không phải là cầu cả nhà bình an sao? Nếu như có con dâu như vậy, thực sự như thỉnh được kim phật về nhà.
Hơn nữa Sở Từ rất xinh lại còn tốt bụng như vậy.
Khi nghe nói Sở Từ còn lên sóng trong chương trình “Huyền học đại chiến” Hàn Tuệ Mẫn vô cùng kinh ngạc, với thân phận của cô bé chắc chắn rất nhiều người đàn ông xếp hàng, đàn ông thời này khủng khiếp cỡ nào! Cô ta thực sự sợ hãi Sở Từ sẽ bị người ta cướp mất!
Nghĩ tới đây, Hàn Tuệ Mẫn lại lo lắng không nguôi.
“Nhất định phải thường xuyên qua thăm dì nha, dì không có rất nhiều đồ trang sức không dùng tới, đều của hãng Chanel, rất phù hợp với người trẻ các cháu, rảnh thì qua chỗ dì lựa đi nha.”
Sở Từ cười gật đầu.
Tô Tĩnh Ý trong lòng cũng đã thầm để ý, Sở Từ cười nói: “Vận động nhiều một chút sẽ dễ sinh hơn đó ạ.”
“Ái chà!” Tô Tĩnh Ý vui sướng khôn nguôi, khó khăn lắm mới mang thai, mẹ vẫn luôn làm đồ ăn ngon cho vợ mình để cho mập lên chút.
Đang định nói, Sở Từ lại nhìn đồng hồ, cười nói: “Hôm nay cháy muốn đến thăm dò lớp của Cảnh Hành, mọi người có đi không?”
Hàn Tuệ Mẫn nghe thấy vậy, đôi mắt sáng lấp lánh, cô vẫn cảm thấy quan hệ của hai người rất nhạt nhòa, cũng ít khi gặp mặt, Sở Từ lại muốn có niềm vui bất ngờ cho Tiểu Tam, cô vui vẻ nói:
“Không đi, không đi! Cháu mau đi đi! Nhớ chơi vui vẻ vào nha! Chút nữa dì bảo tài xế đưa cháu đi!”
Sở Từ không từ chối, đoàn làm phim thường rất hay lệch giờ, cô cũng chưa chắc đã tìm được, hơn nữa cô muốn tạo niềm vui bất ngờ cho Lục Cảnh Hành.
“Vậy dì đừng nói với anh ấy nhé!”
“Được.”