Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 181 - Chương 181 - Gương Mặt Của Đổng Đức Tuấn

Chương 181 - Gương mặt của Đổng Đức Tuấn
Chương 181 - Gương mặt của Đổng Đức Tuấn

Các y tá lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ai có thể nghĩ trên thế giới này lại có ma chứ, bọn họ bị hù dọa không ít.

Lúc này, viện trưởng từ bên ngoài đi vào, hắn từ phòng giám sát trông thấy tình cảnh nãy giờ đã sợ đến run chân.

"Cô gái, cô…"

Sở Từ liếc mắt nhìn viện trưởng, không nói gì, đi tới trước bàn mổ. Trên mặt Đổng Đức Tuấn bị che kín một miếng vải, nhìn giống như người chết, nhưng Sở Từ có thể cảm giác được anh ta vẫn chưa chết.

Viện trưởng liếc mắt ra hiệu với các y tá, y tá sợ hãi nhắm hai mắt lại, dùng tay nhấc lên miếng vải trên mặt Đổng Đức Tuấn.

Trong nháy mắt, khuôn mặt Đổng Đức Tuấn đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Sắc mặt tất cả bọn họ liền co giật, ngay sau đó quay mặt đi không dám tiếp tục nhìn.

Mặt Đổng Đức Tuấn bị kéo cắt rách, bộ dạng nhìn thật khủng khiếp. Trên mặt đầy màu đỏ của máu, trên mắt, mũi, cằm, đâu đâu cũng có vết thương! Còn có con mắt của anh ta, bị cắt đến nát bét, cứ như vậy trợn ngược lên mở to, như là chết không nhắm mắt.

Viện trưởng hít một hơi, lập tức khóc nức nở:

"Bác sĩ Đổng! Anh làm sao vậy? Nhanh lên! Mau đi tìm một bác sĩ phẫu thuật đến đây để làm phẫu thuật cho bác sĩ Đổng!"

Các y tá vội vã chạy ra ngoài.

Chuyện tiếp theo không còn liên quan đến cô nữa, Sở Từ cầm khăn giấy lau chùi sạch sẽ thanh đao rồi mới đi ra khỏi cửa.

Viện trưởng chạy theo phía sau Sở Từ, vội hét lên:

"Đại sư, tôi vừa thấy cô thật lợi hại, cô nói xem, bác sĩ của chúng tôi có bị nguy hiểm đến tính mạng không?"

"Sẽ không sao, vẫn có thể sống sót, thế nhưng khuôn mặt có khả năng bị huỷ rồi."

Dù không bị hủy thì sau này cũng sẽ bị ám ảnh chuyện phẫu thuật, muốn tiếp tục làm bác sĩ phẫu thuật thẩm mĩ lại càng khó. Vả lại anh ta còn phải điều trị lâu dài, không phải là chuyện một sớm một chiều được.

Viện trưởng vô cùng lo lắng, trong bệnh viện xuất hiện chuyện như vậy, thật sự rất kì lạ.

"Đại sư, bác sĩ Đổng nếu như không khá lên được được, tôi phải làm sao ăn nói với gia đình anh ấy đây?"

Sở Từ không trả lời, đây không phải chuyện cô có thể giải quyết, hơn nữa trong truyện này, Đổng Đức Tuấn cũng có trách nhiệm. Mỗi một người bác sĩ đều nắm giữ trong tay tính mạng của con người, bác sĩ tuy rằng không thể cứu tất cả mọi người nhưng có thể kiểm soát được rủi ro. Bác sĩ thẩm mĩ cũng như vậy, vì kiếm tiền mà dùng thuốc giả, lại cổ vũ Tưởng Phi làm những phẫu thuật không cần thiết, làm cho Tưởng Phi chỉnh hình thất bại mà nhảy lầu tự sát. Đây rõ ràng là lỗi của hắn.

Chỉ có thể nói, Sở Từ đối với Đổng Đức Tuấn cũng không thể thông cảm.

"Bệnh nhân Tưởng Phi ông biết không? Có phải cô ấy từng làm phẫu thuật ở chỗ ông không?"

Viện trưởng nghe vậy thì giật mình, suy nghĩ một chút mới đáp: "Bác sĩ Đổng là họ hàng xa của tôi, tôi có nghe nói qua về bệnh nhân Tưởng Phi, nghe nói là bệnh nhân của bác sĩ Đổng, nhưng làm phẫu thuật thất bại, sau đó cô bé tội nghiệp ấy đã nhảy lầu tự sát. Khi đó tôi còn chưa mở bệnh viện này, bác sĩ Đổng còn làm ở bệnh viện tư nhân khác, bệnh viện đó sau đã bị đóng cửa rồi."

Sở Từ tiếp tục lau thanh đao mà không nói gì, viện trưởng sợ cô không tin, vội vã giải thích:

"Đại sư, tuy rằng bệnh viện chúng tôi cũng kiếm tiền, nhưng chúng tôi chí ít cũng có thể bảo đảm sử dụng thuốc thật! Dựa vào tiền viện phí ở đây cũng không cần thiết phải đi làm chuyện lừa đảo đó, ngài yên tâm! Bệnh viện chúng tôi tuyệt không làm như vậy!"

Sở Từ nhếch môi, không lên tiếng, bệnh viện vốn dĩ là nơi luôn xảy ra tranh cãi, đây không phải việc cô có thể xen vào.

Thấy cô vẫn không lên tiếng, viện trưởng vội nói:

"Ngài có thể giúp chúng tôi quan sát được không, bệnh viện này rút cuộc là như thế nào? Rõ ràng khi ban đầu lúc thành lập tôi đã đi tìm một thầy phong thủy đến xem, làm sao nhanh như vậy lại xuất hiện ma quỷ?"

Sở Từ không lên tiếng, cô đi ra khỏi cửa bệnh viện rồi quay đầu nhìn hướng về phía sau tòa nhà. Bệnh viện này kích thước không phải là nhỏ, chiếm toàn bộ một toà nhà 5 tầng. Nhìn vào đường phố tất cả đều là biển quảng cáo khiến người ta vừa xem đã hiểu ngay. Cửa lớn của bệnh viện hướng về đường chính, linh hồn ma quỷ rất nhiều, phía bắc còn đối diện ngã tư đường, nhưng bởi vì tìm người cúng bái phong thuỷ nên sát khí đã được tiêu trừ, theo lý thuyết thì bệnh viện không nên có vấn đề mới đúng chứ.

Sở Từ lại đi đi vài bước, bỗng nhiên nhận ra có điều không đúng, cô tới gần một cây cột, thấy cây cột này âm khí rất nặng, còn có thoang thoảng mùi không khí quỷ dị. Đi về phía tây lại phát hiện ra tình trạng như thế. Thật kì quái! Làm sao các cây cột của bệnh viện lại có mùi của ma quỷ? Âm khí này mạnh như vậy, sẽ rất dễ dàng thu hút ma quỷ.

"Cây cột này phía dưới chôn cái gì?"

Viện trưởng vừa nghe bèn sợ hết hồn, Sở Từ làm sao biết có thứ gì được trôn dưới cây cột của bệnh viện? Chẳng lẽ cô nhìn ra được ư?

Thực sự là không bình thường!

Ông ta thành thật trả lời: "Là Kumathong."

"Kumathong?" Sở Từ cau mày, ba chữ này dạo gần đây xuất hiện rất nhiều, để làm cái gì! Người Trung Quốc hiện nay làm sao có thể đều yêu thích những thứ đến từ nước ngoài như vậy? Trong thực tế Kumathong nói cho cùng chính là nuôi những con quỷ trẻ em. Bọn họ chẳng lẽ cho rằng Kumathong sẽ không mang đến bất kỳ hậu quả xấu nào sao?

"Ông đem Kumathong chôn ở dưới chân cột sao?"

"Đúng vậy! Đây là đại sư ở Bắc Kinh muốn tôi làm như thế! Ông ta nói với tôi đây là con đường có âm khí nặng, nếu muốn làm ăn tốt thì nhất định phải trả giá cao mua Kumathong, chôn ở dưới đáy bốn cái cột của bệnh viện, đối diện bốn hướng đông tay nam bắc. Cứ như vậy, nó có thể cản trở sát khí từ con đường, không chỉ vậy Kumathong còn có thể mang tới cho bệnh viện nhiều chuyện làm ăn tốt."

Viện trưởng nghĩ nghĩ rồi lại bổ sung: "Kumathong này thực ra rất tốt, từ sau khi chôn nó, chuyện làm ăn của bệnh viện tốt hơn rất nhiều, doanh thu hàng năm ngày càng tăng."

Sở Từ nở nụ cười: "Kumathong xác thực tốt! Nuôi hồn ma trẻ em cũng có tác dụng tốt, cũng có thể vì ông mang đến một số lợi ích. Nhưng phúc họa phụ thuộc vào nhau, chỗ xấu cũng rất nhiều. Chẳng lẽ ông không hỏi một chút về tác hại của nó sao?"

"Cái gì?" Viện trưởng bị sốc: "Còn có tác hại sao?"

Sở Từ gật đầu nói: "Kumathong vô cùng nhiều oán khí, khiến cho bệnh viện của ông rất dễ dàng thu hút ma quỷ. Thêm vào đó âm khí nhiều sẽ tạo nên ảnh hưởng không nhỏ đến thân thể. Trong thời gian ngắn không có gì xảy ra, nhưng trong thời gian dài sẽ làm tâm lí con người trở nên tồi tệ, thân thể lạnh, tuổi thọ bị rút ngắn. Bệnh viện của ông còn là bệnh viện thẩm mỹ, đương nhiên sẽ làm cho tỷ lệ phẫu thuật thành công của các bác sĩ giảm xuống, ảnh hưởng đến tâm trạng bệnh nhân, tác hại rất lớn. Nói đi cũng phải nói lại, bệnh viện các ông phong thuỷ không có vấn đề gì, quảng cáo lại nhiều, vốn dĩ chuyện làm ăn đã rất tốt rồi!"

Nhìn qua viện trưởng một chút, Sở Từ lại tiếp tục nhận xét: "Càng khỏi nói mặt ông sắc khí hồng hào, tiền tài cũng chảy vào ngày một nhiều. Đây đều là dấu hiệu sẽ phát tài. Nhìn vào khuôn mặt ông tôi biết được, ông có may mắn phát tài trước 45 tuổi, vì lẽ đó, phát tài chưa chắc là Kumathong mang tới, là chính bản thân ông có tài vận thôi!"

Viện trưởng còn rất trẻ, năm nay mới 38 tuổi. Nói thật, sau khi có tiền lại vẫn thấy không chân thực, chỉ lo tiền này có vấn đề, ngày ngày ngủ không yên, mà bây giờ nghe đại sư nói có thể phát tài trước 45 tuổi. Nếu có thể kiếm lại tiền trong bảy, tám năm nữa, con cái của mình cũng có thể tiêu một đời, như vậy cũng đã đủ thỏa mãn, đâu còn hi vọng có thể giàu có đến già...

Bình Luận (0)
Comment