Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 185 - Chương 185 - Xem Bói Miễn Phí

Chương 185 - Xem bói miễn phí
Chương 185 - Xem bói miễn phí

Sở Từ tò mò nhìn sang, chỉ thấy một người phụ nữ trẻ, có lẽ còn chưa tới ba mươi tuổi, cô giận dữ quát to: "Anh còn dám đánh tôi à? Tôi không thể nào tiếp tục sống nổi với anh nữa."

Sắc mặt người đàn ông đột nhiên tối đi, hắn cau mày đáp: "Cô nói vậy là ý gì đây? Sao không tiếp tục nổi nữa? Khoảng thời gian này cô phải tiếp tục cho tôi."

Mí mắt người đàn ông rũ xuống, lát sau, giọng nói đột nhiên lạnh lẽo hẳn: "Tôi là ai, tôi là người đàn ông của cô. Đàn ông với đàn bà sống chung với nhau, đánh cô vài cái nhẹ thì có sao, chúng ta có giấy hôn thú rồi còn gì, cô phải theo tôi trở về. Nếu như không trở về, tôi sẽ gọi điện cho từng đứa bạn của cô, xem ai dám giữ cô lại."

Người phụ nữ tức giận đến bật khóc: "Anh có bệnh không đó? Anh cút đi cho tôi, quay về với anh à, không có khả năng đâu."

"Cô phải đi. Có chết cũng phải chết ở nhà." Người đàn ông nói xong, cầm cục gạch giơ lên, hung hăng đập về phía người phụ nữ nọ khiến cô bị thương không nhẹ, cô ôm đầu ngã ngửa xuống đất, khóc đến tê tâm liệt phế.

Mọi người nhìn thấy tình huống ấy đều giật mình.

Thế mà người đàn ông vẫn không ngừng lại, anh ta cầm cục gạch quơ quơ trên tay, tiếp tục gầm lên: "Cô nói đi, có trở về hay không? Nếu không trở về với ông đây thì ông đây sẽ đánh chết cô."

Nói xong lại đập cục gạch xuống, lần này cũng không nhẹ. Người phụ nữ bị đánh đến tối tăm mặt mày, lung la lung lay nằm trên mặt đất, máu lập tức tràn ra, tóc sau ót cô ta bị máu dính bết lại thành từng mảng, máu theo khuôn mặt cô ta chảy xuống, khiến thoạt nhìn trông cô ta rất đáng sợ.

Sở Từ nhíu mày, móc điện thoại ra nói: "Dừng tay. Nếu không tôi lập tức báo cảnh sát."

Mặt người đàn ông đỏ lên, thấy người nói chuyện là một cô bé bèn cầm cục gạch hung hăng sấn sổ tới, hùng hùng hổ hổ nói:

"Cô cút đi cho tôi. Việc nhà của ông không cần người khác xen vào. Cô ta là người đàn bà của tôi, tôi muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng, bọn tôi cãi nhau không cần người ngoài như cô xía vào."

Đôi mắt Sở Từ rét run, giọng nói lạnh băng: "Giờ là thời đại nào, đàn ông còn tưởng rằng cầm một tờ giấy hôn thú là có thể đánh chửi phụ nữ sao? Bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát, anh muốn đánh mắng thì đến thẳng đồn cảnh sát đi."

Sở Từ vừa móc điện thoại di động ra thì thấy người phụ nữ kia đột nhiên run rẩy đứng dậy, Sở Từ quan tâm hỏi: "Cô không sao chứ?"

Ai ngờ sau khi người phụ nữ đứng vững liền chỉ vào Sở Từ mắng: "Cô đang làm cái gì vậy? Bắt chó đi cày, xen vào chuyện của người khác à? Hai vợ chồng chúng tôi cãi nhau cô cũng xen vào làm gì? Tôi cảnh cáo cô không được báo cảnh sát. Nếu không tôi sẽ không để yên cho cô."

Người đàn ông thấy cô ta bảo vệ hắn thì thái độ liền kiêu ngạo hẳn.

Sở Từ liếc nhìn tướng mạo của người phụ nữ nọ, bất giác lắc đầu: "Cô biết không, cô bảo vệ hắn như vậy, sớm muộn gì cũng chết trong tay hắn."

"Cô nói bậy bạ cái gì đó." Người phụ nữ liếc nhìn Sở Từ, tức giận quát: "Chúng tôi chỉ đang cãi nhau nhỏ thôi, làm sao có thể xảy ra chuyện gì không may. Hơn nữa tuy anh ta không nhiều tiền nhưng rất thương tôi, anh ta không cho tôi rời khỏi nhà là bởi vì yêu tôi, muốn độc chiếm tôi nên mới hung dữ với tôi như vậy thôi, tính khí anh ta đúng là hay đánh người, chỉ cần nghe lời theo anh ta là được, lần này là bởi vì tôi không nghe lời anh ta nên mới thế. Tôi tin rằng sau này anh ấy sẽ thay đổi, cô không biết thì đừng nói nhảm, chồng tôi không phải loại đàn ông đó."

Nói xong cô ta hầm hầm kéo người đàn ông rời đi.

-

Người hiếu kỳ xung quanh dần dần tản đi, thấy bóng lưng bọn họ đi xa, Sở Từ bất giác lắc đầu, thở dài một tiếng: "Đều là mệnh."

Có một người phụ nữ đứng bên cạnh thấy vậy liền an ủi: "Cô gái, cháu thật tốt bụng, thế nhưng cô ta lại không cảm kích, cháu chớ để trong lòng."

Sở Từ chỉ mỉm cười mà không nói gì.

Đại thẩm nọ tò mò hỏi: "Cháu vừa nói đều là mệnh là có ý gì? Chẳng lẽ sau này cô ta sẽ gặp chuyện gì sao?"

Sở Từ ngồi dưới bóng cây, nhìn bóng lưng người phụ nữ đi vào nơi không có ánh mặt trời, thở dài đáp: "Từ tướng mạo nhìn thì người đàn ông ban nãy có khuynh hướng bạo lực, lại đã từng giết người, đối phương là vợ của hắn, cháu thấy sau khi hắn giết người từng có mấy năm tai ương lao ngục, nhưng không biết sau khi hắn ra ngục lại có người chịu lấy hắn, người phụ nữ này cũng ghê gớm thật. Lời khuyên của cháu cũng không phải không có lý, không ngoài hai năm cô ta cũng sẽ bị hắn đánh chết, chỉ tiếc cô ta không có ý muốn tránh thoát điều đấy."

Đại thẩm ngẩn ra, vẻ mặt đầy vẻ không tin được nhìn Sở Từ, thoạt nhìn cô bé trước mắt tuổi hãy còn trẻ, chắc cũng đang thi tốt nghiệp đợt này, thế mà còn biết coi số mạng sao? Lại còn nói chuyện xui xẻo, gì gì mà người kia bị chồng đánh chết nữa chứ? Đây chính là mệnh cách cực kỳ kém, người phụ nữ đó thoạt nhìn có vẻ mập mạp, khuôn mặt tròn vo, không phải người ta nói người như thế đều có mệnh tốt sao? Sao cô bé này lại phán người nọ mệnh cách kém như vậy?

Đại thẩm đang đợi con của mình, cũng không có chuyện làm bèn trò chuyện phiếm với cô: "Cô bé, chẳng lẽ nhà cháu hành nghề coi bói à? Vậy cháu tính cho đại thẩm một chút, xem con thẩm có thi lên đại học được không?"

Sở Từ hữu duyên xem cho bà ấy một quẻ cũng không tính là gì, chỉ là có khi đối phương chẳng muốn nghe kết quả ấy chứ.

"Đại thẩm, cháu là thầy tướng số chưa bao giờ nói dối lấy lời hay, chỉ nói sự thật, thẩm muốn nghe thì phải chấp nhận đấy."

Đại thẩm nghe vậy kinh ngạc trong chốc lát, thường thường thầy tướng số sẽ toàn nói tốt để kéo khách, cô bé này cũng quá thẳng thắn rồi. Thế nhưng bà ấy nghe xong cũng không tức giận, chỉ mỉm cười vui vẻ bảo: "Thi không nổi thẩm cũng không thấy lạ. Con thẩm gần đây ham mê chơi game, thành tích tụt rất nhanh, trước thẩm đi làm bên ngoài không có thời gian quan tâm đến nó, vốn dĩ thẩm dự định nếu năm nay nó thi không đậu thì thẩm sẽ ở nhà chuyên tâm chăm sóc nó, để nó học lại một năm."

Vị đại thẩm này tính cách khoan dung, từ tướng mạo nhìn lên cũng thấy người lương thiện, thích làm người khác vui vẻ, tích cho con cái không ít phúc, vì vậy con trai phải đi đường vòng nhưng cũng sẽ không xảy ra sai lầm lớn.

Sở Từ cười bảo: "Ừm, quả là phải học lại một năm, chỉ có điều năm sau con trai đại thẩm sẽ thi tương đối khá, quyết định này rất đúng."

Đại thẩm nghe vậy thì kích động cực kỳ, mặc dù phải học lại nhưng sau này sẽ thi đại học đậu, chỉ cần kết quả tốt là được.

Bà ấy không nhịn được hỏi: "Đúng rồi, cô bé, gần đây thẩm hay mơ thấy con gái mình sanh con, còn mơ thấy một cái cây lê có đầy quả, quả lê đó vừa lớn lại vừa nhiều nước, từng quả đều nứt ra, con gái thẩm cũng mơ thấy nó và con rể chia lê ăn. Người Trung Quốc chúng ta thường nói không thể chia lê ăn, nếu không vợ chồng sẽ chia li, cháu nói xem, có phải hôn nhân con gái thẩm có biến động gì không?”

Con gái bà ấy đang ở bên cạnh chờ em trai thi xong cùng với mẹ, nghe mẹ hỏi như vậy thì liền trông ngóng nhìn Sở Từ, Sờ Từ nhìn thoáng qua khuôn mặt cô ấy, khẽ cười một tiếng: "Chia lê nghĩa là chia ly sao? Không ai dám khẳng định điều đấy là đúng cả. Nhưng người Trung Quốc thường nói thấy lê nứt là thấy con, cung con cái của con gái thẩm đỏ lên, hiển nhiên là có con nối dòng rồi, là thai bé trai, cho nên nhà thẩm mới có giấc mơ như thế."

Hai người kinh ngạc, nhất thời nhìn về phía đối phương, đại thẩm ngạc nhiên hổi: "Con đang mang thai sao?"

Cô con gái lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt: "Con mang thai à? Sao con không biết?"

Sở Từ bật cười, vừa lúc một chiếc xe thể thao màu vàng dừng lại ngay trước cửa trường học, cô đứng lên cáo biệt: "Hai người đến bệnh viện kiểm tra một chút nhé. Được rồi, không cần cho cháu tiền quẻ, nhưng cần làm một chuyện tốt hoàn lại."

Bình Luận (0)
Comment