Sở Từ đóng cửa xe lại, Lục Cảnh Hành hiểu tính tình của cô, bất giác thở dài: "Em không thể qua đó, axit sunfuric không phải chuyện đùa đâu."
"Anh nghĩ em ngốc sao? Em biết chừng mực mà." Sở Từ mỉm cười trấn an anh.
Lục Cảnh Hành đành phải đi cùng, anh kéo tay cô, bất đắc dĩ nói: "Ai bảo anh tìm được một cô gái có tố chất Conan chứ, đi đến đâu đều có thể gặp chuyện."
Sở Từ cười vui vẻ: "Anh nên cảm ơn em! Những việc này gặp nhiều rồi sẽ giúp nâng cao diễn xuất của anh!"
Trần Bân bên kia đang rất kích động, hắn nhác thấy hai người đến gần bèn tức giận hét to: "Đừng qua đây! Ai qua tôi sẽ hắt axit lên người đó!"
Sở Từ đứng yên không động đậy, lúc này cô cố ý mở Thiên Nhãn, rất nhanh cô đã nhìn thấy Trần Bân. Trần Bân vô cùng kích động, thấy Tiểu Mỹ mãi không đồng ý lời cầu hôn bèn nóng nảy lấy bình axit ra, Tiểu Mỹ rất nhanh chạy trốn, ai ngờ axit vẫn hắt đến mặt cô, axit đục vào nhãn cầu của cô khiến Tiểu Mỹ đau đớn hét lên, cả nửa mặt trái của cô đều bị axit làm hỏng rồi, tai, cổ, ngực, vì mùa hè mặc rất ít nên axit đã sớm tạo ra vết thương thành từng mảng lớn, cô hoảng sợ nằm xụi trên mặt đất.
Sau đó cảnh sát nhanh chóng đến chế ngự Trần Bân, mặc dù hung thủ đã bị bắt nhưng gương mặt của Tiểu Mỹ cũng hỏng rồi. Hình ảnh Tiểu Mỹ hét lên đau khổ cứ mãi lặp lại trong đầu Sở Từ, khiến cho sắc mặt của cô đột nhiên lạnh lùng, ánh mắt lạnh đi, cô nhìn chằm chằm Trần Bân.
Trần Bân chửi mắng: "Cút hết cho tao! Nếu không tao sẽ hắt chết mày!"
Sở Từ không chút động đậy, cô lấy ra một tấm bùa vàng, thừa dịp mọi người không nhìn thấy liền lẻn đến sau lưng Trần Bân, nhanh tay dán lá bùa vàng ấy lên người hắn. Trần Bân thấy họ không những không sợ mà còn muốn xán đến gần, hắn bèn căng thẳng giơ cái chai lên quát: "Tôi không phải đang đùa đâu! Mấy người mau cút xa đi, nếu không tôi nhất định sẽ hắt cái chai này lên mặt cô ta!"
Lục Cảnh Hành cau mày, thấp giọng khuyên nhủ: "Đừng xúc động, có gì từ từ nói!"
"Nói? Nói thế nào? Tôi muốn hủy mặt cô ta đấy! Làm cho cô từ nay không còn dám ra ngoài quyến rũ đàn ông nữa!"
Nói xong hắn liền giơ tay lên, ra bộ chuẩn bị hắt xuống. Sở Từ mau chóng niệm chú. Trần Bân đang sắp đổ axit xuống, lại thấy cánh tay của hắn làm cách nào cũng không thể cử động được nữa, cả người hắn giống như bị cái gì đó giữ chặt, việc gì cũng bình thường, chỉ là không thể cử động! Trần Bân đầu đầy mồ hôi lạnh, ban ngày ban mặt thế này mà hắn làm sao vậy? Trúng tà rồi?
Lập tức Lục Cảnh Hành vội vã kéo Tiểu Mỹ ra, Trần Bân thấy cô sắp bỏ chạy, khẩn trương đến mức mồ hôi chảy cả xuống, hắn không ngừng dùng lực, hận không thể đổ hết axit lên người cô, nhưng mà......
Khi hắn đang dùng lực, tay của hắn đột nhiên có thể cử động rồi. Cánh tay Trần Bân giơ lên cao, vì dùng lực quá lớn nên số axit đó bị văng đầy ra ngoài. Chỉ tiếc là Tiểu Mỹ đã được Lục Cảnh hành kéo ra xa, sức lực này không nắm được chắc, cả bình axit nhắm đúng đầu hắn mà đổ xuống, Trần Bân bèn kêu gào thảm thiết vì đau đớn, ngay sau đó ngã xuống đất kêu rên.
Cảnh sát đến rất nhanh, còn chuẩn bị cả xe cứu thương đưa hắn đến bệnh viện trước, Tiểu Mỹ nhìn thấy đỉnh đầu hắn, mặt và tròng mắt đều bị phá hủy hoàn toàn thì sợ tới mức run rẩy không ngừng.
Con người đều có lòng đồng cảm, nhưng cô lại đang nghĩ, nếu như không phải vừa rồi có người cứu cô, vậy hiện tại người bị axit thiêu cháy nghiêm trọng như vậy chính là cô rồi, vậy cả đời này của cô xem như đã bị hủy!
Sau lưng Tiểu Mỹ rét run, chỉ cảm thấy anh chàng bạn trai kia thật đáng sợ! Một lúc sau cô mới lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu lên cảm kích nói: "Cảm ơn anh ân nhân! Cảm ơn anh!"
Lục Cảnh Hành sửng sốt, lúc này mới hiểu là Tiểu Mỹ hiểu nhầm rồi, ân nhân thật sự đâu phải anh. Rõ ràng là Sở Từ mà!
Tiểu Mỹ nhìn chằm chằm anh, đột nhiên hô lớn: "Anh là...... Lục Cảnh Hành! Là anh sao? Trời ơi! Người cứu tôi thật sự là anh!"
"Cái gì? Lục Cảnh Hành?"
"Ngôi sao nào vậy? Đừng nói, thật sự có chút giống! Ai da, đây quả là người tốt!"
Nhất thời, mọi người đều vây quanh, Từ Lập nhanh chóng đến “tách tách tách tách” chụp mấy tấm, còn không quên cười hỏi: "Đại sư à, việc này thì có thể chụp nhỉ? Đây chính là cơ hội tốt để tuyên truyền đó!"
Sở Từ bật cười: "Tùy anh."
Vì thế Lục Cảnh Hành chẳng hiểu sao lại trở thành anh hùng cứu mỹ nhân. Sau đó truyền thông nghe thấy thông tin đều nhanh chóng chạy tới, bọn họ vui tới mức suýt thì nổ tung! Vốn dĩ chỉ là tin tức xã hội bình thường, thế mà lại gặp phải ngôi sao nổi tiếng làm diễn viên chính! Ây da! Quay phim tối này không cần lo rồi!
Nghĩ đến tất cả mọi người sẽ vây quanh phỏng vấn Lục Cảnh Hành, Sở Từ bèn cười cười vẫy tay với anh, sau đó nhanh nhẹn kín đáo chui vào trong xe hơi, còn không quên gọi điện cho Chu Thản, bên Chu Thản vẻ mặt ngơ ngác, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Đi ăn bữa cơm liền lên bài viết, hơn nữa dưới sự giúp đỡ của Từ Lập còn lên thẳng hot search. Khí chất vượng phu của Sở Từ thật sự không ai bằng! Thế này quả thật giảm được bao nhiêu là tiền tuyên truyền đó!
Đây chỉ là khúc nhạc dạo nhỏ, mấy ngày sau, Sở Từ đến công ty bận việc ký hợp đồng với tác giả truyện tranh.
Nhân viên đã hẹn lịch thay cho Sở Từ, còn đăng những yêu cầu bản thảo lên weibo, rất nhiều tác giả truyện tranh gửi bản thảo đến.
Nghe nói Sở Sở sắp ra APP, cần những tác giả truyện tranh có năng lực, mọi người đều rất hăng hái.
Chủ yếu là danh tiếng của Sở Sở, mặc dù cô ra mắt muộn nhưng được coi là tác giả nổi tiếng nhất những năm gần đây, cộng thêm sắp có phim điện ảnh và phim chiếu mạng cải biên từ truyện tranh của cô, lại có tài nguyên của Lục Cảnh Hành hỗ trợ.
Người như vậy sắp ra APP làm sao có thể không nổi!
Vì thế rất nhiều nhân vật cấp đại thần đều đến rồi.
Sở Từ nhìn danh sách tác giả mà kinh ngạc vô cùng, có Đại Đại thậm chí là thần tượng cũ của cô nữa. Sở Từ bảo mọi người đều chuẩn bị phỏng vấn tốt, nói là phỏng vấn bộ phận chuyên nghiệp đều do HR làm, cô chỉ phụ trách xem tướng. Thông qua tướng mạo, cô muốn chọn ra tác giả có tiềm lực phù hợp để đề cử.
Người đầu tiên đi vào là tác giả Tiểu Tửu, cô và weibo Tiểu Biên liên lạc thường xuyên, đối với phòng làm việc truyện tranh của Sở Từ cũng có chút hiểu biết. Thực ra lần này cô sở dĩ đến phỏng vấn, ngoài việc muốn thử vận may, xem bản thân có thể lọt vào số người ký hợp đồng đặc biệt và được công ty đặc biệt đề cử hay không, thì quan trọng hơn là muốn gặp mặt Sở Sở.
Bởi vì sau khi Sở Sở giúp công khai tài khoản wechat của cô đề cử truyện tranh miễn phí xong thì độ phổ biến của cô tăng vọt, người theo dõi trên weibo trong thời gian ngắn đã vượt quá hai trăm nghìn, còn có rất nhiều fans trung thành khác.
So với trước đây cô đăng truyện tranh không ai xem, gửi bản thảo không ai nhận, thì thành quả bây giờ quả là như trong mơ vậy! Cô thật sự muốn đến trước mặt cảm ơn Sở Sở, nghe nói Sở Sở đại nhân muốn đích thân phỏng vấn, cô đã chăm chỉ chuẩn bị hồ sơ rất đầy đủ, hi vọng đại nhân có thể chú ý đến cô.
Tiểu Tửu cầm bản thảo của mình, hít một hơi thật sâu, rồi tự tin mỉm cười đẩy cửa đi vào phòng phỏng vấn.
---------
Người dịch: Xiaoyun
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com