Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 227 - Chương 227 - Vấn Đề Phong Thủy

Chương 227 - Vấn Đề Phong Thủy
Chương 227 - Vấn Đề Phong Thủy

Tống Bảo Quý tự nhiên đem chuyện con gái kể ra hoàn toàn, sau khi con gái đi học, trường học đã đưa ra điều kiện bảo hiểm, muốn Tống gia không gây rắc rối.

Tống Bảo Quý có biện pháp gì, ông là dân quê, dù xã hội đã cởi mở ra rất nhiều, nhưng có thể làm gì được nếu không ai nói về nó, thậm chí còn không quan tâm một tiểu nữ sinh?

Con gái vẫn còn nhỏ, ông chỉ có thể chấp nhận điều kiện của nhà trường, để con gái tiếp tục đi học, ông là một tên nông dân, không có cách nào trả lời con gái, vận mệnh tại sao đối xử bất công với em như vậy, hi vọng em tìm được đáp án trong sách.

Con gái thành ra như thế này, Tống Bảo Quý rất tuyệt vọng, ai ngờ sau khi về nhà lại phát hiện, đứa con trai vô dụng, vay hàng trăm triệu tài khoản trực tuyến, tiền đều tiêu hết, nhưng con trai ông không giống loại người sẽ làm chuyện như vậy, dù thế nào, Tống Bảo Quý đều không hiểu được, một đứa con luôn hiểu chuyện, luôn ngoan ngoãn lại làm chuyện như vậy!

Nếu chảy máu não thì đưa tới bệnh viện, nếu như nói chuyện của con trai có thể giải thích được, thì với chuyện của con gái, lại là chuyện không phải có thể giải thích được, nghĩ đến gia đình lão thái thái tuyệt hậu, người trong thôn đồn thổi nhà này bị nguyền rủa, Tống Bảo Quý lúc này mới hoài nghi.

Ông nói xong chuyện trong nhà, mang theo vẻ hoảng sợ hỏi: "Các vị đại sư, các vị nói xem, nhà này có phải là bị nguyền rủa rồi không?"

Bao gồm cả Sở Từ, tất cả mọi người đều ngẩn ra, sau đó mới hiểu được, người bình thường, đối những chuyện không thể nào hiểu được, luôn thích dùng từ "nguyền rủa" để khái quát, nào là nhà bị nguyền rủa, khăn quàng cổ bị nguyền rủa, áo cưới bị nguyền rủa. . .

Nhan Thiên Tâm giành nói trước: "Cái gì mà nguyền rủa với không nguyền rủa! Nhà này rõ ràng là phong thuỷ có vấn đề."

"Phong thuỷ vấn đề sao?" Tống Bảo Quý sửng sốt một chút, không thể tin được nói.

"Ngài nói là chỉ vì phong thuỷ có vấn đề thôi sao? Phong thuỷ có vấn đề liền khiến ba nhà chúng tôi thảm như vậy?"

"Ba nhà?" Nhan Thiên Tâm bây giờ mới nhớ tới đến, đứng bên cạnh hai vợ chồng Tống Bảo Quý, còn một đôi phu thê, cô ấy mím cặp môi đỏ, hỏi: "Nhà các ông cũng bị nguyền rủa sao?"

Đối phương sửng sốt một chút, suýt chút nữa quên Nhan Thiên Tâm cũng là thiên sư.

Nhan Thiên Tâm này, mặc dù là gia nhập nhóm thiên sư sau, nhưng bởi vì ngực, mông đều lớn, vóc dáng rất đẹp, khuôn mặt lại cũng xinh đẹp, trừ Sở đại sư ra, thì được nhắc đến nhiều nhất trong số các thiên sư, rất nhiều trạch nam càng xem cô ấy là nữ thần, bởi vì Nhan Thiên Tâm xinh đẹp, danh tiếng trên internet rất cao, mơ hồ có phần hơn cả Sở Từ, bởi vì mọi người đều nói, sắc đẹp là chính nghĩa!

Sở đại sư lợi hại đến đâu có ích lợi gì? Còn không lộ mặt, có thể thấy được là dung mạo khó coi, so sánh cô và Nhan Thiên Tâm, đương nhiên chẳng bao nhiêu người yêu thích.

Người đàn ông nọ nghe cô hỏi bèn vội đáp: "Tôi tên Phú An Quốc, đây là vợ tôi Phùng Mai."

Nữ nhân bên cạnh da dẻ rất thô, đen, tóc bạc trắng hết một nửa, xem ra có chút già nua, bà có chút thẹn thùng, rất không tự nhiên trước máy quay, lúc chồng nói chuyện bà vẫn cười, phần lớn phụ nữ nông thôn đều như thế.

Tướng mạo Phú An Quốc rất cao to, mặc dù là một ông nông dân, nhưng cao hơn mét tám, vóc người khỏe mạnh, khí chất rất xuất chúng, ông nói chuyện cực kỳ chậm rãi, khiến người ta không nhịn được phải nghiêng tai lắng nghe.

Ông thở dài, kể lại: "Các vị đại sư, nhà tôi tuy rằng không giống nhà của Bảo Quý gặp phải chuyện lớn, nhưng nhà chúng tôi cũng có chuyện phiền toái riêng, nhà này trước kia là cha mẹ tôi xây, tôi cùng em thứ hai và thứ ba ở đây, ai ngờ vận mệnh trêu người, vào ngày cưới em trai thứ hai của tôi, cậu ấy uống nhiều rượu, trên đường về phòng tân hôn, thì ngã chổng vó, vậy mà không tỉnh lại nữa, người đáng thương là vợ cậu ấy, vừa mới được gả về liền thủ tiết, trước khi cưới thì cô ấy đã có thai, vào tháng thứ mười, cô khổ cực sinh được đứa bé, đứa nhỏ này xếp với con của tôi, cũng ở vị trí thứ hai, đứa nhỏ này được mọi người giúp đỡ nên lớn lên khỏe mạnh, ai ngờ vào ngày sinh nhật thứ ba mươi, vì phải tăng ca, nửa đêm đột tử, khi được phát hiện thì cơ thể đã lạnh, chúng tôi nhận ra, nhà chúng tôi rất không thuận lợi, cứ như là bị nguyền rủa, nếu là đứa con thứ hai đều không sống hơn ba mươi tuổi!"

Nghe xong lời này, dù là mấy vị thiên sư cũng không nhịn được cau mày.

Không sống hơn ba mươi tuổi, điều này thực sự bí ẩn! Giống như bị nguyền rủa vậy!

Sở Từ cũng không tránh khỏi khẽ nhíu lông mày, cô nhìn gương mặt của vài người, bấm tay tính toán, trong lòng có chút suy đoán.

Gia đình Phú An Quốc dường như hơi khác, từ tướng mạo mà nói, ai trong nhà này cũng có thể chịu được cực khổ, đối với một người nông dân mà nói, chỉ cần có thể chịu được cực khổ, coi như không thể đại phú đại quý, thì ít nhất cũng có thể nuôi sống bản thân, nhưng tình trạng kinh tế nhà họ Phú lại không tốt, rất bần hàn.

Phú An Quốc thở dài nói: "Tôi cảm thấy Bảo Quý nói đúng, ngôi nhà này của tôi bị nguyền rủa rồi! Nếu không, làm sao lại quỷ quái như thế? Lão thái thái một nhà tuyệt hậu, con gái Tống Bảo Quý thì gặp phải chuyện đau lòng, con trai lại không có tiền đồ, phá đại tài! Nhà tôi đây, cứ là con thứ hai, đều không sống được! Những việc này nói ra thật sự không ai tin, nhưng lại là sự thật, tôi đang nghĩ, có phải kiếp trước làm nhiều chuyện xấu, cho nên kiếp này phải bị báo ứng như vậy!"

Nhan Thiên Tâm thở dài, có chút tức giận liền hỏi:

"Các ông đã biết ngôi nhà không tốt, bất lợi cho người ở, vậy sao không sớm chuyển đi! Không thể chuyển đi chỗ khác ở sao?"

Sở Từ liếc nàng một cái, lạnh nhạt nói:

"Vậy Nhan tiểu thư, sao lại không ăn thịt? Nếu là có khả năng chuyển đi, ai còn muốn ở nông thôn chứ? Chắc chắn là có nguyên nhân không đi được rồi!"

Phú An Quốc chỉ thở dài, gương mặt thể hiện sự bất lực:

"Chúng tôi cũng muốn rời khỏi nơi đây, nhưng nuôi sống bọn nhỏ đã không dễ dàng, trong nhà lại trải qua tháng ngày căng thẳng, không có tiền, sao có thể mua đất xây nhà chứ? Lại nói, chúng tôi đã nhận lời chăm sóc lão thái thái, phải nuôi bà, giúp đỡ bà chứ, chúng tôi cũng không thể nói mà không giữ lời."

Cũng là người có tình có nghĩa, Sở Từ thầm đánh giá.

Cô đi quanh nhà một vòng, trong lòng đã có kết luận, Sở Từ chuẩn bị lên tiếng, liền bị Nhan Thiên Tâm giành trước.

"Nhà của các vị phong thủy vốn rất không tốt!"

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người tập trung chờ đợi những lời tiếp theo, lão thái thái cũng bất giác quay đầu hướng về cô ấy "xem", Tống Bảo Quý cùng Phú An Quốc càng không dám thở mạnh, ước gì cô ấy nói hết vấn đề.

Tả Thiên kích động nói: "Nhan đại sư! Chẳng lẽ ngài nhìn ra rồi?"

"Đúng vậy!" Nhan Thiên Tâm tự tin hất cằm lên, cười đáp: "Hiển nhiên thấy, vấn đề phong thủy trong nhà lão thái thái là nghiêm trọng nhất, toà nhà và bao gồm cả mảnh đất này, sát khí đều rất nặng, trước tiên chúng ta nói về ngôi nhà đi!"

Cô ấy dẫn mọi người đến cửa, chỉ vào cửa lớn nói:

"Mọi người vào cửa thì hẳn là cảm giác được một luồng khí lạnh, điều này là bởi khi xây nhà, cửa thường và cửa lớn không ngay hàng, không có sự tuần hoàn, trong nhà tài vận đến rồi liền đi, cửa lớn sát khí cũng rất dễ dàng đi vào, bởi vậy, đây là điều kiêng kỵ nhất!"

Nghe nói chuyện như vậy, mấy người có mặt ở đây đều rất hồi hộp, mọi người đều đứng sau lưng Nhan Thiên Tâm, chờ cô ấy nói tiếp.

Nhan Thiên Tâm lại chỉ vào nhà đối diện, đó là một ngôi nhà gỗ, tầng cao nhất bị vây lên, biến thành một cái đài nhỏ, nhưng góc tường lại đối diện cửa lớn, nàng hừ lạnh rồi nói:

"Khi ngôi nhà hoàn thành, vị thế bao quanh là các ngọn núi, trước và sau đều có những ngọn núi nhọn, điều này hình thành những ngọn giáo sắc nhọn."

"Nhiều sát khí vậy sao?" Tả Thiên kinh ngạc.

"Vâng." Lưu Văn Khiên cũng nói bổ sung: "Chúng ta sinh hoạt hàng ngày bên trong nên sẽ thường gặp phải những chuyện như vậy, chúng ta không thay đổi ngọn núi được nên chỉ có thể thay đổi bố cục trong nhà, ở nơi như vậy, lúc xây dựng phòng ốc càng phải cẩn thận, nếu không gia đình sẽ gặp họa."

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment