Lục Cảnh Hành cau mày: "Cái gì?"
"Như tôi đã nói với cậu ngày hôm qua, có người nói Sở đại sư sao chép truyện tranh, chỉ trong một ngày, sự tình liền huyên náo rất lớn."
Lục Cảnh Hành đang ở Đông Nam Á đóng phim, vài ngày sau còn phải đi Ấn Độ, mấy ngày gần đây không về nước, xung quanh cũng không có mạng, anh lại rất ít quan tâm mấy chuyện trên internet, chỉ chăm chỉ làm việc, giờ Sở Từ lại đang gặp chuyện, đúng lúc cần anh.
Anh lau khô tay, lông mày cau lại: "Có tổ chức hay không?"
"Người bên kia nói, đối phương là một công ty quảng cáo mờ ám, còn có Chư Chính Phi."
Lục Cảnh Hành lúc này cầm điện thoại lên gọi cho người bên kia dặn dò vài câu.
"Ừm! Không có gì để lo lắng! Nói về Chư Chính Phi, anh ta gây chuyện cũng không ít, cho anh ta một con số!"
Đêm đó, Sở Từ liền nhận được email từ Lục Cảnh Hành.
Đọc nội dung, cô kinh ngạc ra mặt, mặc dù biết Lục Cảnh Hành là đại minh tinh, tài nguyên cùng giao thiệp rất rộng, nhưng cũng không biết hành động lại nhanh như vậy.
Đang suy nghĩ thì điện thoại vang lên, Lục Cảnh Hành gọi đến.
"Nhận được chưa?"
"Rồi."
Sở Từ cười nói: "Anh ra tay rất nhanh."
"Đương nhiên là nhanh, em có biết thân phận của tác giả Hạo Miểu kia là ai không?"
Sở Từ ngẩn ra, tuy rằng cô bị Hạo Miểu gây rối, nhưng cũng không nghĩ đến việc điều tra quá khứ của cô ta, liền nghi hoặc:
"Chẳng lẽ có gì đặc biệt sao?"
"Đúng vậy, anh đã cho người ta điều tra, cô ta là em gái của Sầm Lâm, lúc trước Triệu Thiên Nhất đoán mệnh cho Sầm Lâm, nói Chư Chính Phi sẽ làm hỏng chuyện, khi đó Sầm Lâm bị paparazi theo dõi, Sầm Lâm dùng tiền cũng không khống chế được dư luận, trước tiên, phân tán nhiều tin về Chư Chính Phi, lại phái người theo dõi Chư Chính Phi chụp ảnh anh ta cùng những cô gái khác ở Ma Cao đánh bạc, ý đồ là biến Chư Chính Phi thành một kẻ cặn bã, như vậy một khi chuyện của cô ta bị phơi bày ra ánh sáng, thì sẽ có rất nhiều cư dân mạng không biết chuyện mà đồng tình với cô ta, cảm thấy là Chư Chính Phi đúng là không ra gì, mê bài bạc nên làm hỏng chuyện, ngờ đâu Triệu Thiên Nhất mới đăng weibo, liền bị em phản bác, em đoán mệnh cho Chư Chính Phi, nói Sầm Lâm mới là người gây chuyện, Chư Chính Phi không phải là kẻ trăng hoa, điều này liền chọc giận Sầm Lâm, làm nhiều nhà quảng cáo ngưng hợp tác với cô ta, phim truyền hình hay điện ảnh cũng đều thất bại, hơn nữa Chư Chính Phi kia cũng thủ đoạn, mọi chuyện với Sầm Lâm đều không khả quan, vụ kiện ly hôn cũng thua, dư luận đối với cô ta càng cay nghiệt, nên cô ta đem hết thảy mọi cái sai đều quy là do em mà ra cả, cô ta muốn gây chuyện với em, chỉ là không tự mình làm, liền cho em gái mình ra tay."
Sở Từ nghe vậy, mới biết mình bị cuốn vào một vở kịch lớn, cái này là âm mưu của Sầm Lâm sao? Làm mất uy tín của người khác, càng không để người ta có thể giải oan? Từ tướng mạo xem ra, cô ta là kẻ lẳng lơ, mà Sầm Lâm không chỉ quá trớn một hai chuyện, mà cô ta lại là dạng đứng trên đầu nam nhân, nhưng vì hai người đều là phụ nữ như nhau, Sở Từ không đem chuyện như vậy nói ra.
"Chẳng trách rồi! Dùng truyện tranh để gây chuyện với em, vừa báo thù, cũng có thể để cho em gái cô ta nhân cơ hội tạo nhiệt, còn có thể làm xấu mặt app của em nữa, thực sự là một mũi tên trúng nhiều con chim nha!"
Sở Từ giọng nói nhẹ nhàng, hiển nhiên không để bụng, nếu như sợ người đời như thế, cô liền đã đem sự thật trực tiếp nói ra rồi.
Việc tranh chấp với người khác mà nói, cô không có hứng thú, cô chỉ là không ưa sự xảo quyệt của Triệu Thiên Nhất!
Dùng huyền học để hại người, cô không thể chịu được!
Lục Cảnh Hành hừ lạnh: "Sầm Lâm nên biết sợ, cô ta đã đắc tội với người phụ nữ của Lục Cảnh Hành, lại nghĩ rằng anh sẽ bỏ qua sao?"
Sở Từ bị câu "Người phụ nữ của Lục Cảnh Hành" khiến cho vô cùng thích thú, lập tức nở nụ cười:
"Vâng, em đúng là đang ôm một Kim Đại chân nha!"
Lục Cảnh Hành bật cười, Sở Từ nghe giọng anh có chút mệt mỏi, liền lo lắng: "Có phải là quá mệt mỏi không?"
Lục Cảnh Hành gửi cho cô vài video ngắn, môi trường bên kia thật sự ác liệt, chỉ vì cảnh này, Lục Cảnh Hành phải luyện tập suốt mấy tháng, đen đi không nói, cũng chịu khổ không ít, người đầy vết thương.
"Chuyện nhỏ thôi, mai lại phải dậy sớm."
"Có đem theo bùa mà em đưa cho anh không? Bùa này có thể bảo đảm anh an toàn, hóa giải sát khí đó!"
"Mang theo đây nè."
Lục Cảnh Hành móc bùa từ trong túi, tấm này là hoàng phù được Sở Từ xếp thành hính trái tim, trước khi đi đã kín đáo đưa cho anh, anh vẫn luôn mang theo, mỗi lần giặt quần áo đều lấy ra ngoài, lo bị dính nước sẽ hỏng đi.
Trong lòng anh ấm áp nghĩ đến cô, dù có khổ cũng không ngại.
Cũng có mục tiêu phấn đấu.
Anh thậm chí muốn mua tất cả những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới đem đến cho cô, đặt ở trước mặt cô, để mặc cô tự chọn.
"Sở Từ à." Lục Cảnh Hành cười nhẹ một tiếng: "Anh yêu em!"
Sở Từ không chút ngại ngùng, nói rất mau: "Em biết! Em cũng yêu anh, anh biết không?"
"Anh cũng biết."
Giọng nói Lục Cảnh Hành trầm trầm mang theo niềm vui không nói ra được, hai người cách nhau một cái điện thoại, đều nở nụ cười, đây là lần đầu anh thú nhận, tim Sở Từ đập rất nhanh, trước đây cô cũng từng được những người thương thầm bày tỏ, khi đó, một chút cảm giác cô cũng không có, luôn cảm thấy trên ti vi chỉ là diễn, được người yêu bày tỏ thì tim đập nhanh hơn, mặt đỏ lên, đều diễn đến quá mức rồi, chỉ là thông báo mà thôi mà? Cô vẫn là nghĩ như vậy, mãi đến tận vừa nãy, Lục Cảnh Hành dùng ngữ khí bình tĩnh mà nói ra câu nói kia, cô cũng dùng ngữ khí bình tĩnh mà đáp trả, cảm giác không quá khích, nhưng tim lại càng lúc đập càng nhanh.
Đúng là không giống nhau.
Người mình thích và không thích, cảm giác không giống nhau.
Đây là lần đầu Sở Từ biết được điều đó.
-
Sở Từ mỉm cười cúp điện thoại, xem kỹ những gì Lục Cảnh Hành gửi tới.
Lục Cảnh Hành thật là tàn nhẫn, chiêu này quả thực là rút củi dưới đáy nồi!
Nhưng mà, những chứng cớ này còn chưa đủ!
Sở Từ nhanh chóng cho Hàn Lôi đăng tin, Hàn Lôi nhìn thấy Wechat của cô sửng sốt hồi lâu, rồi sau đó quay đầu lại nhìn về phía mọi người trong phòng làm việc, sắc mặt lạnh trầm.
Ngày sau đó, chuyện Sở Từ sao chép trở thành hot search.
Ghê thật! Mọi người tìm kiếm nhiều như thế, miễn phí giúp Sở Từ trở nên rất hot đây!
Sở Từ thật sự biết ơn mọi người!
Cô gọi cho Hàn Lôi, Hàn Lôi bắt máy liền nói: "Sở Sở, tôi tìm được rồi, giờ lập tức gửi cho cô."
"Cảm ơn nha."
"Không cần cảm ơn, việc này suy cho cùng là trách nhiệm của tôi, may là cô phát hiện đúng lúc!"
Sở Từ cười cười: "Không có gì mà, cũng chỉ là ngoài ý muốn."
Hàn Lôi rất xin lỗi, vạn lần không nghĩ tới bản thảo bị cuỗm mất từ chỗ bà, trước đó bà còn đang suy nghĩ, bản thảo của Sở Từ là mấy tháng trước vẽ ra, khẳng định không tồn tại hành vi sao chép, cuối cùng là chỗ nào có vấn đề?
Chỉ là không nghĩ tới, nội gián lại từ bên phía của bà.
Giọng Hàn Lôi đột nhiên lạnh lùng, hừ nói: "Tôi đưa cho cô một cái búa rất cứng đó! Cô cứ bình thường, đừng ra mặt! Phía bên tôi, tôi sẽ trực tiếp báo cảnh sát, sau đó sẽ gửi ảnh trực tiếp cho cô!"
"Được, tôi chờ tin từ phía bà!"
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com