"Boss à, có người đăng weibo nói cô sao chép đó."
Sở Từ nhíu mày, chuyện sao chép như vậy tất cả các tác giả đều tránh không kịp, một khi bị giội loại nước bẩn ấy, mặc dù sau đó chứng thực được là bạn không sao chép, cũng sẽ có người vẫn đem chiếc mũ sao chép này đội lên đầu bạn.
"Để tôi xem một chút."
Sở Từ mở weibo ra, liền thấy rất nhiều fan @ cô, phần lớn đều lựa chọn tin tưởng cô, nhưng cũng có nhiều người không đồng tình.
- Đại đại, chúng tôi tin tưởng cô, bởi vì chẳng ai ngốc đến nỗi, biết rõ là nếu đi sao chép nhân vật sẽ bị đả kích bởi nhiều người, xong sau đó lại nói nhân vật đó không phải là chính mình sao?
- Đại đại, có thể giải thích một chút không? Tôi rất tin tưởng cô, nhưng không hy vọng bị chuyện như vậy ảnh hưởng đến cảm xúc xem truyện tranh.
- Sở Sở giải thích một câu đi.
- Ha ha, coi chính mình là tác giả “Bạn trai minh tinh của tôi”, có phải là quá trắng trợn, không kiêng dè gì mà vẫn sao chép rồi không hả? Không có Lục Cảnh Hành cô có thể nổi tiếng không? Đúng là mặt dày!
- Ch’ sao chép, cút cho ta!
- Sao chép “Bạn trai minh tinh của tôi” của Hạo Miểu đại đại chúng tôi, thật xấu hổ khi cô còn nói đó là bản gốc, đừng nực cười nữa!
Vì chuyện này, app Sở Sở truyện tranh cũng chịu không ít đánh giá không tốt, mọi người đều ném trứng thối vào truyện của Sở Từ, cả khi Sở Từ mở từng trang ra, trứng thối ngập cả màn hình, hừ. . .
Cô phát minh ra cái này không ngờ lại tự mình chịu thiệt. Phía dưới, nhiều người mắng rất khó nghe.
- Ch’ sao chép, mau cút đi!
- Cho rằng là bản thân là bạn gái minh tinh, thì ghê gớm sao? Bắt nạt Hạo Miểu đại đại của chúng tôi, tưởng rằng vì cô ấy không nổi tiếng bằng cô sao?
- Tức thiệt, dám bắt nạt Hạo Miểu của chúng tôi, cô tưởng cô ấy độc giả không nhiều sao, ch’ sao chép, trả lại đây!
- Thật không biết sao tác giả như vậy mà lại có nhiều fan vây đỡ như thế, không nhìn ra có truyện nào tốt luôn.
- Nghỉ vẽ truyện tranh đi!
Sở Từ xem xong, liền cau mày, cô vào trang chủ của ứng dụng, chỉ trong một ngày, đã có hơn một nghìn bình luận xấu, hột gà thúi cũng vứt không ít, bình luận qua lại cũng chỉ có vài câu, người được đề cập là tác giả Hạo Miểu, khiến những người trong giới tự tranh luận, những người trong thế giới giải trí đều nhìn ra có gì đó sai sai.
Ngay sau đó, Mắt To gửi một liên kết, nói rằng: "Đại đại, ‘thỏ khu’ đang bàn luận chuyện sao chép của cô, nói thời gian cô công bố truyện muộn hơn so với Hạo Miểu một tháng, khẳng định là sao chép không thể nghi ngờ, còn có rất nhiều hình ảnh!"
Sở Từ lần đầu tiên tới ‘thỏ khu’, không nghĩ tới ‘thỏ khu’ khó vào đến vậy, bởi vì nơi này là diễn đàn của mạng văn học Tấn Giang, đối với việc sao chép, mọi người gần như không khoan dung, mà cô lại cập nhật chương muộn hơn với so Hạo Miểu, xem ra, thực sự là bị nghi ngờ là sao chép rồi! Nếu như không phải cô khẳng định nữ chủ là căn cứ từ bản thân mà họa vẽ ra, không chừng, chính cô cũng hoài nghi chính bản thân mình ăn cắp.
Cho nên, cô không để ý lắm đến những bình luận xấu của mọi người.
Mọi người đều ở vị trí như nhau khi phản đối việc sao chép.
"Đại đại, tôi giúp ngươi nói một câu, ai ngờ đâu mấy trăm người phản bác tôi, cứ như thủy quân vậy!"
"Tôi hiểu." Sở Từ không để ý, cười cười: "Yên tâm, việc này tôi sẽ giải quyết được!"
Mắt to vẫn rất lo lắng, gần đây, cô ấy đang chuyển thể truyện tranh Sở Sở, để tạo ra một bộ phim truyền hình trực tuyến siêu cao cấp, cũng đang đọc lại các bộ truyện cũ, cô ấy cảm thấy, trong một khoảng thời gian ngắn liên trở nên ngưỡng mộ Sở Sở đại đại, thật sự rất có thực lực! Cô ấy và Sở Sở quan hệ không sơ không thân cũng lâu rồi, cô coi Sở Sở là bạn bè, không hy vọng Sở Sở bị người khác công kích.
"Nếu cần tôi giúp đỡ, cô chỉ cần la lên một tiếng! Tôi nhất định ra mặt đầu tiên!"
Sở Từ nói không cảm động là giả, rất nhiều người gặp phải chuyện như vậy đều sẽ chọn im lặng, Mắt To lại đồng ý liều lĩnh để người ta mắng, nguy hiểm như vậy vẫn đứng ra, chỉ có thể nói, như vầy thì xem như là bạn bè rồi!
"Cảm ơn!"
Ngay sau đó, Chu Hiểu Tô nói: "Sở Sở, tớ thấy sự kiện kia, những người này đúng là mù, nữ chủ và cậu quả thực là một khuôn mà khắc ra, chắc chắn là cậu mà!"
Sở Từ mỉm cười, sau đó, Nhan Thuật, Tô Đài đều đến an ủi, Sở Từ cảm ơn từng người một.
-
Cô tiến vào công ty, hỏi bộ phận kỹ thuật: "Những người này là thuỷ quân sao?"
"Đúng vậy" nhân viên kỹ thuật quay đầu lại, "Đang muốn nói cho cô, những địa chỉ này tuy rằng thuộc liên kết ngoài, nhưng có thể lần theo lịch sử truy cập, cơ bản có thể xác định đều là thuỷ quân, mà tôi còn phát hiện ra trong danh sách ID đen tài khoản weibo của cô, có một người mà cô không thể ngờ tới!"
"Ai?"
"Chư Chính Phi!" Sở Từ mặt lộ vẻ nghi hoặc, khả năng là trùng hợp, bởi vì minh tinh cũng thường mua những tài khoản đen để quảng cá, nếu như đám người kia cũng dùng tài khoản đen như Chư Chính Phi, liền chứng minh những người này đều là thuỷ quân, việc này ai thu lợi lớn nhất, thật rõ ràng.
"Hạo Miểu kia lai lịch như thế nào?"
Trợ thủ của Sở Từ ngẩng đầu lên nói: "Ra mắt được vài năm, tác phẩm không gây được tiếng vang lắm, giống kiểu người có tiền, mỗi ngày đều mua hàng tá người quảng bá, cả ngày phô trương ảnh đeo vàng, weibo cũng thường thường đăng xe hơi biệt thự, có người nói là ‘Bạch Phú Mỹ’."
Lông mày Sở Từ cau lại, một lát sau, trực tiếp nói với bộ phận kỹ thuật: "Đem hết thảy mấy tài khoản đó chặn lại, xóa hết toàn bộ bình luận!"
Tiểu Hà nghẹn một thoáng: "Việc này có khắc khe quá không? Dù sao cô cũng là chủ app, nếu cô nhất định làm vậy, mọi người đều sẽ nói cô ỷ thế hiếp người!"
Sở Từ nhíu mày nhìn anh:
"Anh có hiểu lầm tôi gì không?"
"?"
"Ỷ thế hiếp người? Tôi là loại người như vậy sao? Tôi phải đổ lỗi cho người khác vì chuyện bắt nạt cá nhân sao? Tôi nói trực tiếp với cô ta, chính là bắt nạt cô ta sao?"
". . ." mọi người đều nói không ra lời, Giang Tâm Ái hai mắt nổi bong bóng, hào hứng hưởng ứng: "Đại đại, cô thật đỉnh!"
Sở Từ hơi khựng lại, lập tức bĩu môi: "Giờ cô mới nhìn ra?"
Cách làm của Sở Từ có vẻ thô bạo, trực tiếp đem những tài khoản thuỷ quân chặn lại, xóa luôn cả những bình luận xấu, ngược lại cô còn là chủ app, độc giả bình thường có thể cho bình luận đánh giá xấu, cái này rất bình thường, củ cải trắng cũng có người thích người không, không thích thì bình luận không tốt cũng không phải cái gì ghê gớm lắm, dù nghi ngờ có người mua bình luận, dù độc giả vẫn cứ bình luận xấu, thì Sở Từ vẫn phải cố ra chương mới đến cuối cùng, đồng thời đảm bảo quyền lợi của độc giả bình thường, đả kích những tài khoản quảng cáo! Lúc này mới có thể bảo đảm quyền lợi cho độc giả tốt hơn.
Bằng không mấy tác giả hắc ám cứ tìm đến những tài khoản đen như vậy, sau này khó kiểm soát!
App Sở Sở truyện tranh là nơi tất cả mọi người xem truyện tranh đúng nghĩa, cô tuyệt không để cái này app bị làm cho bẩn thỉu, xấu xa.
"Cô chủ, có khi nào mọi người nói vậy làm cô chột dạ không?"
"Tôi chột dạ sao?" Sở Từ nhíu mày: "Bất kể có người nói vậy, với tính của tôi cũng không phải ngồi không, dù sao sự thật vẫn hơn lời đồn thổi."
"Cô chủ, cô thật sự không dự định trực tiếp lộ mặt đối đầu sao? Hạo Miểu kia phỏng chừng cũng không nghĩ tới, cô lại thực sự xinh đẹp như vậy, cô ta hẳn rất mất mặt, nghĩ thôi cũng đã thấy sảng khoái rồi!"
Sở Từ trầm mặc chốc lát, việc đó với cô mà nói thì bất cứ lúc nào cũng có thể, chỉ là. . .
Lúc mới đi học, cô thật sự muốn trải qua cuộc sống đại học yên bình một chút, không ai chú ý, không ai quan tâm, không nhiều thị phi, như hồi học cao trung vậy, gặp toàn người tốt.
-
Một nơi khác, người ở văn phòng Lục Cảnh Hành đem việc này nói cho Chu Thản, Chu Thản lật qua lật lại weibo, la một tiếng.
"Lục! Vợ cậu đang gặp rắc rối."
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com