Lần gần nhất nói chuyện điện thoại với Lục Cảnh Hành, nghe anh nói sắp quay phim xong, đã rất lâu rồi, Sở Từ không gặp anh, nói chứ, lúc trước cũng không nghĩ ngợi nhiều, bây giờ nghe tin anh sắp về, lại luôn nghĩ đến.
"Định ngày trở về chưa?"
"Chưa, phải đợi quay xong hết đã." Lục Cảnh Hành bên kia điện thoại, nói: "Sau khi về, đầu tiên sẽ là đi gặp em."
Bất giác, khóe môi Sở Từ cong lên, đáp: "Tốt! Không tìm đến em thì coi như anh xong đời rồi!"
"Sở đại sư giận sao?"
"Là Sở Sở đại đại giận, đừng có làm Sở Sở đại đại không vui, cẩn thận Sở Sở đại đại đổi luôn nam chính trong truyện đó."
Lục Cảnh Hành hừ lạnh: "Chờ anh về xử em sau!"
Cúp điện thoại, Sở Từ cười từ trên xe buýt đến khi xuống, đi bộ về nhà, trước đây nơi ở cách không xa trạm xe buýt là mấy, bây giờ chuyển biệt thự khác, mỗi lần đều phải đi một đoạn đường, cũng may Thánh địa tự sát đã được Sở Từ sửa lại phong thuỷ, sau đó, biến thành Thánh địa tự sát không chết, hiện tại rất nhiều người tới tham quan, ngược lại, trở nên vô cùng náo nhiệt.
Sở Từ mới vừa đi tới cửa, liền gặp Trần tổng. Lâu không gặp, cái bụng của Trần tổng lại lớn mấy phần, ông ấy cười híp mắt nhìn Sở Từ, rất cung kính, nói:
"Sở đại sư, ngài đã về rồi sao? Thật là khéo, tôi mới vừa mang một ít lựa và hồng qua nhà ngài."
Dân quê đều thích ăn hồng, Sở Minh Giang cùng Điền Tam Thải cũng là như thế, trước đây, ở nông thôn, trong nhà có cây hồng lớn, hai người vẫn thích ăn, đến thành phố không có trồng, chỉ có thể đi mua bên ngoài, hồng rất dễ dàng bảo quản, trái hồng không hái xuống để treo trên cây cũng có thể bảo tồn mấy tháng, bởi vậy, năm rồi trong nhà có rất nhiều hồng.
"Cảm ơn Trần tổng, phiền ngài rồi."
"Làm gì có chứ." Trần tổng được khen, liền hãnh diện, cây hồng vốn là ở trên núi, thuộc tiểu khu phía sau, là năm ấy, ông khai phá mới chuyển tới được, trong tiểu khu thì cây ăn quả nhiều, xem ra phong thuỷ tốt, năm nay cây hồng có trái, cây lựu cũng vậy, ông liền đem cho gia đình Sở Từ đầu tiên, không nghĩ Sở Từ còn rất biết ơn: "Đều là thứ không đáng tiền, tôi còn phải cảm ơn Sở đại sư ngài đây, nếu không nhờ ngài, tôi làm sau có thể bán được nhiều nhà trong khu cư xá này đến vậy chứ?"
Sở Từ liếc nhìn gương mặt ông, cười nói: "Chúc mừng Trần tổng, Trần tổng tiền tài có vẻ phất, trên mặt mang theo hồng quang, ám sắc trước đây đã biến hết, hiển nhiên là phát ra đại tài."
Trần tổng nghe vậy, vui vẻ nói: "Nhờ có ngài! Nếu không phải ngài mua nhà ở khu cư xá này, làm sao có thể có nhiều người đến mua nhà như vậy?"
Sở Từ sửng sốt một chút, cô thừa nhận cổng vào khu cư xá là do cô sửa lại phong thủy, Thánh địa tự sát cũng là vì cô làm pháp mới bị đổi thành Thánh địa tự sát không chết, cũng thành địa điểm du lịch, nhưng việc này cùng với việc cô mua nhà có quan hệ gì chứ?
Trần tổng thấy nàng còn không biết, liền nói ngay:
"Hoá ra ngài không biết sao?"
Sở Từ lắc đầu, thực sự không rõ.
Trần tổng bật cười nói: "Này, bọn họ làm việc còn không cho ngài biết, là Tô Kiện Minh của Tô gia, còn có Tiễn Gia Đống - Tiễn tổng, còn có Nhan Thuật, Tô Đài nữa, cũng không biết là ai tiết lộ tin tức, bọn họ nghe nói ngài mua nhà ở đây xong, mỗi người đều tới mua một căn."
Sở Từ thật sự kinh ngạc, muốn cười lại không cười nổi, bọn họ vì cô liền mua nhà ở khu cư xá này sao? Chỉ có thể nói, mọi người đều thật là có tiền! Cô mở Wechat lên, nhắn tin cho Tô Đài:
"Các bạn đều mua nhà ở khu cư xá nhà tôi sao?"
Tô Đài nhanh chóng nở nụ cười: "Đúng vậy, cha tôi không nói cho bạn sao? Việc này là do tôi cùng Lục tán gẫu, nghe anh ta nói, tôi cũng về nhà nói ra một câu, ai ngờ cha tôi vội vã muốn mua nhà chỗ của bạn, còn nói bạn coi trọng nơi ở, tuyệt đối là phong thuỷ bảo địa, ở cùng một khu với bạn thì, ngày nào đó, có đại nạn gì, bạn cũng có thể đúng lúc nói cho một tiếng, nói chung, liền muốn mua nhà ở cái khu cư xá của bạn để ở! Nhà tôi năm ngoái cũng vừa mua biệt thự liền phải dọn đi, cảnh quang trang trí tốn mấy chục triệu, cha tôi nói không được, liền thôi, giờ biệt thự chỗ bạn cũng đã dàn xếp xong rồi! Bạn nói xem ông ấy có phải là già quá nên hồ đồ rồi không?"
Sở Từ bật cười, cô thật sự không biết chuyện này!
Chẳng trách mấy cái nhà ở đây đều không hẹn mà cùng nhau sửa nhà đồng loạt, trước đây không có ai ở, bỗng nhiên từ một lại thêm nhiều nhà, đều xây dựng và trang trí rất lớn, rất xa hoa, Sở Từ sinh nghi, làm sao trong khu cư xá nhỏ như thế này lại có thêm nhiều người có tiền như vậy, hóa ra là những đại gia này!
"Bạn cũng mua sao?"
"Đương nhiên, tôi có tiền mà, biệt thự rẻ như vậy, không mua là quá ngu rồi!"
"..." Sở Từ cảm thấy mình bị tổn thương sâu sắc bởi đám đại gia này.
Sau khi về nhà, Điền Tam Thải còn nghi ngờ nói:
"Gần đây làm sao lại có thêm nhiều người hàng xóm như vậy chứ? Không ít người còn tặng đồ cho chúng ta, mẹ cũng không biết bọn họ."
Sở Từ cười cười, không lên tiếng.
-
Điền Tam Thải đứng trước gương lớn soi rất lâu, Sở Từ nhìn chằm chằm bà một hồi, lúc này mới nhận ra tạo hình Điền Tam Thải đã thay đổi.
Sở Từ nhớ khi mình còn bé, Điền Tam Thải để tóc dài, sau này, vì vấn đề nghiêm trọng về sức khỏa và tuổi tác, liền cắt, những đứa con nhà họ Sở nhìn thoáng là nhận ra ngay, Điền Tam Thải khá cao, lúc trẻ tuổi hẳn cũng là đại mỹ nhân, chỉ vì sinh bốn đứa bé, vóc dáng khó tránh khỏi thay đổi, có vẻ hơi mập, nhưng thực tế khuôn mặt rất đẹp, tùy tiện mặc đồ bó sát vẫn trông như một mỹ nhân.
Tóc lúc trước ngắn giờ đã dài ra, hiện tại thì là tóc xoăn màu đỏ.
Sở Từ nhìn chằm chằm bà nhìn một hồi, cười nói:
"Mẹ à, mẹ nghĩ như thế nào mà làm tóc như vậy chứ?"
Điền Tam Thải cuốn mấy lọn tóc lớn, dùng ống cuốn định hình lại, mới hừ nói:
"Cha con hiện tại có tiền, mẹ phải đề phòng chứ, ai biết được ngày nào đó lại bị một con hồ ly cướp đi, bốn người các con đều mất cha hết!"
Sở Từ nghẹn một thoáng, bật cười: "Mẹ à, mẹ nghĩ quá rồi, cha con cả đời này cũng không có chuyện như vậy, ông bị mẹ kiểm soát gắt gao quá mà!"
Sở Từ vòng tay ôm lấy eo Điền Tam Thải, còn lấy tay bóp lấy bụng bà một cái: "Mẹ à, mẹ nên đi tập thể thao đi, chỉ dựa vào mấy thứ đồ bó này căn bản là không đủ đâu!"
"Nha đầu thối này! Mẹ đánh con bây giờ! Dám nói mẹ con mập!" dứt lời liền muốn tìm dép, Sở Từ thấy thế vội vã chạy.
Cuối tuần, bốn đứa trẻ đều về nhà, Sở ba ba cũng về nhà sớm, thấy Điền Tam Thải bỗng nhiên đã biến thành tóc dài, kinh ngạc nói:
"Trời ạ! Mỹ nữ nhân này là ai! Là tiên nữ sao?"
Điền Tam Thải đỏ mặt nói to: "Miệng lưỡi trơn tru quá ha!"
Sở ba ba hanh hách cười: "Vợ à, bà bị cái gì kích thích vậy hả?"
"Cái gì mà bị kích thích! Cái này gọi là mốt thời thượng nha!"
Sở ba ba là người đàn ông thẳng thắn, không hiểu biết gì về tóc tai, liền nhìn lên: "Đây là tóc giả sao?"
"Không, là nối tóc, nối từng sợi đó, hơn 500 đồng, không mắc chứ?"
Điền Tam Thải lại còn trang điểm, sờ mấy lon tóc nói: "Xem ra tôi để tóc dài vẫn là đẹp nhất, mắt nhìn của cái tay tạo mẫu tóc cũng không tệ, vẫn nói tôi là nối tóc đi, xem ra tôi không chọn sai."
Sở Từ cười cười, cúi đầu ăn cơm, Sở ba ba thấy vợ bỗng nhiên ăn mặc xinh đẹp, liền nói:
"Khuê nữ nhà ta uốn tóc màu đỏ đẹp thế này, trang điểm như thế, cũng không sợ người ta cười rồi. "
"Khuê nữ nhà ta trời sinh đã không cần làm tóc cũng xinh đẹp rồi, tôi chỉ già tới đây thôi, không già nữa đâu!"
Mọi người cũng không nhịn được cười, Sở Từ liếc nhìn ba người anh trai, các anh thực sự là rất đẹp trai luôn!
Lấy anh hai Sở Châu làm đầu, đặt nền móng về nhan sắc cho con trai Sở gia, anh ba và anh tư đều không thua kém.
Mà người đứng đầu Sở gia, nhan sắc Sở ba ba càng không cần phải nói, Sở ba ba cao một mét tám mấy, lao động nhiều năm, vóc người rất cường tráng, trên người toát ra mùi nam tử hán, loại này, mấy cô gái bình thường không thích, chỉ có thể lọt vào mắt mấy người có mắt nhìn thôi, khẳng định là có người yêu thích, thêm vào Sở ba hiện tại có chút tiền, Điền Tam Thải có tâm tư này cũng là đúng.
Một bữa cơm thật vui vẻ, sau khi ăn xong, Sở Từ vừa ăn lựu vừa xem ti vi, Điền Tam Thải tắm xong đi ra nói: "Mẹ đi ngủ trước, con cũng nghỉ sớm một chút đi."
"Dạ."
-
Sở Từ nằm trên ghế salon, vô thức thiếp đi, nửa đêm, gió lạnh thổi qua, trong phòng khách tối om, Sở Từ đột nhiên mở mắt ra, theo bản năng cô sờ lên đầu lấy trâm gài tóc, siết trong tay, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm hướng cầu thang.
Một trận gió lạnh thổi qua, Sở Từ cảm giác được một luồng ý niệm lạnh, cô ngồi dậy, không mang dép, chân trần giẫm trên sàn nhà, đi lên lầu hai.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com