Lầu hai là phòng cô và phòng cha mẹ, Sở Từ mới vừa đi tới lầu hai, liền thấy Điền Tam Thải kéo cửa, vang lên tiếng cọt kẹt, rồi cửa mở ra, một luồng âm sát khí mạnh mẽ nhào vào, Sở Từ nhanh chóng chạy tới, vừa vào phòng, liền thấy Điền Tam Thải giật tóc rất mạnh.
Bà như phát điên, giật tóc liên tục, còn phát ra âm thanh không giống ngày thường, gào rít:
"Trả lại cho tao! Trả lại cho tao!"
Sở Từ sợ hết hồn, đi về phòng ngủ lấy bùa cra, kề sát trán của Điền Tam Thải, Điền Tam Thải cuối cùng cũng ngưng giật tóc, từ từ tỉnh lại.
Sở Từ mở đèn, Sở ba ba cũng tỉnh dậy, nhìn cô rồi lại nhìn Điền Tam Thải, kinh ngạc nói:
"Tam Thải, tóc bà sao thế?"
Điền Tam Thải sững sờ, chạy đến trước gương, liền thấy trên trán mình dán một tờ bùa, mà kinh dị hơn chính là, trong tay bà là hai nắm tóc, chân tóc còn dính cả máu, có chỗ còn sứt cả da đầu, khiến người ta cô cùng kinh hãi.
Điền Tam Thải sợ hãi, nhìn về Sở Từ, ném tóc xuống: "Con gái! Mẹ làm sao vậy? Mẹ bị điên sao?"
Lông mày Sở Từ cau lại, nhìn chằm chằm số tóc kia, lúc ăn cơm cô cũng cảm thấy tóc này có chút kỳ quái, tựa hồ mang theo âm khí, nhưng vì tóc nhuộm màu, làm cho âm khí không nổi bật, hơn nữa Sở gia đâu đâu cũng có trận pháp, tai hoạ bình thường không thể vào, Sở Từ cũng là không thể hiểu sự việc kỳ quái này làm sao vào được?
Sở Từ quay một vòng, lông mày cau lại: "Mẹ, pháp khí trong phòng mẹ quăng đâu rồi?"
Điền Tam Thải run lên, nói: "Cái gì, con nói gương bát quái kia sao? Mấy ngày trước Lục Bích Trì chạy tới trong phòng chơi, bị nó lấy xuống chơi, cũng không biết sao, lại lăn từ trên gác xuống, mẹ nghĩ loại pháp khí này đều cần nguyên vẹn mới dùng được, liền bán đồng nát rồi."
Chẳng trách, trận pháp của Sở Từ không phải là vô địch thiên hạ, nhưng ngăn cản mấy loại tai hoạ bình thường vẫn có thể làm được, không lý ở gì nhà cô lại gặp chuyện như vậy, Điền Tam Thải thấy cô không nói lời nào, sốt sắng nói:
"Sở Từ, chẳng lẽ là gặp phải quỷ sao?"
Sở Từ nhìn chằm chằm Điền Tam Thải, tóc mới nối của Điền Tam Thải dài đến ngực, hắc khí trên tóc cũng thể hiện trên mặt Điền Tam Thải mấy phần.
"Mẹ, sao vừa nãy mẹ lại giật tóc của mình vậy?"
Điền Tam Thải ui da một tiếng, lúc này mới cảm thấy đau trên da đầu, bà sờ dưới chân tóc, nhìn lại thấy bàn tay dính đầy máu, đỉnh đầu vừa nóng vừa đau.
Bà cố gắng nghĩ lại, bỗng nhiên tỏ rõ vẻ sợ hãi:
"Mẹ mơ thấy ác mộng, thấy một ma nữ đầu trọc bóp lấy cổ của mẹ, bắt mẹ trả tóc lại cho ả!"
Sở Từ nhíu mày, vừa nãy trong nhà âm khí rất nhiều, chỉ là âm sát khí, cũng không thấy có quỷ đi vào, chỉ là, âm sát khí này đến từ tóc của Điền Tam Thả, có thể thấy được tóc này rất kỳ quái.
"Mẹ à, đầu tiên con sẽ niệm pháp cho người, để mẹ ngủ yên một chút, sáng mai, mẹ nhanh đi gỡ số tóc này ra."
Điền Tam Thải trải qua việc này, đời nào còn dám nối tóc nữa? Lập tức gật đầu: "Được! Sáng mai mẹ liền đi gỡ tóc giả ra!"
Sở ba ba thở dài: "Tôi sớm nói mà, đừng dằn vặt lung tung, tóc của bà trước đây thật sự là rất đẹp mà."
Sở Từ niệm pháp đơn giản, lại bày lại trận pháp trong phòng cha mẹ, giúp Điền Tam Thải xử lý sơ qua vết thương, mới yên lòng rời đi.
-
Hôm sau trời vừa sáng, các anh trai thú dậy, nghe xong chuyện tối hôm qua, đều rất lo lắng.
Sở Châu cau mày nói: "Mẹ, con nghe nói tóc là thứ vật riêng tư bí ẩn, tốt nhất không nên dùng tóc của người khác."
"Đúng đấy." Sở Trạch Vũ híp mắt, cười: "Ở Nhật vốn có mấy phim kinh dị liên quan đến tóc."
"Mẹ à, chắc là mẹ rất ít xem xã hội tin tức." Sở Minh Phi thấp giọng nói: "Quần áo hay tóc khởi nguồn đều rất đáng sợ, nếu như mẹ biết, đảm bảo có cho không mẹ cũng không dám nối tóc đâu."
Điền Tam Thải nghe bọn họ nói chuyện, sợ đến cơm nước chưa xong đã vội kéo Sở Từ đi gỡ tóc.
Điền Tam Thải đi qua hiệu tóc nhà A Kim ngay khi dưới chân núi, cửa hiệu cắt tóc có biển số nhà cũ kỹ, nơi này cũng nhỏ, hoàn toàn không phải là cửa hiệu to lớn bài bản gì, là loại cửa hàng có thể thấy bất cứ đâu, căn bản đều chỉ là chỗ làm ăn, chỉ miễn cưỡng sống tạm, nhưng thứ khiến Sở Từ kinh ngạc chính là, bên trong cửa hiệu cắt tóc A Kim, khách cũng không ít, rất nhiều người đến nối tóc.
Sở Từ đi vào, mắt liền thấy đối diện tường, xếp đầy bộ tóc, nhiều bộ tóc khác nhau, có tóc dài, có tóc quăn, tóc thẳng, toàn bộ đều đội vào cái đầu ma nơ canh, mà mấy cái này nhìn rất giống thật, mắt to môi đỏ, khóe miệng cười gằn, mới nhìn, nếu không ai nó là đồ giả, thì mấy người không biết thậm chí sẽ cho rằng, toàn là đầu người.
Bên phải Sở Từ có mấy cái ghế, có mấy người đang ngồi nối tóc, bên trái là chỗ gội đầu, tổng quan thì là một tiệm thông thường.
Thấy có khách tới, chủ quán A Kim đi ra, anh ta tầm hơn ba mươi tuổi, người trẻ tuổi, miệng rất dẻo.
"Chào chị, tôi không nhận ra chị luôn, chị xem chị nối thành tóc dài, phong cách khác rất nhiều! Trẻ lại ít nhất mười tuổi!"
Điền Tam Thải cười cười, nhắm mắt nói: "A Kim, tôi có việc phải nói cho cậu, lại đây một chút.”
Bà không muốn làm rối rắm chuyện làm ăn của anh ta, A Kim thấy sắc mặt bà không bình thường, cùng bà đi vào buồng trong.
Điền Tam Thải nói: "A Kim, mấy bộ tóc này là từ đâu tới hả?"
A Kim sững sờ, rất nhanh, cười nói: "Chị à, ý chị là gì chứ? Tóc đều là thu mua đến."
"A Kim, tôi cũng không dối gạt cậu, sau khi tôi nối tóc xong, tối qua liền gặp phải quỷ, có ma nữ lôi tóc của tôi nói tôi trả lại ả, tôi mặc kệ tóc này cậu lấy ở đâu, nhưng xin cậu giúp tôi gỡ chúng ra."
A Kim sắc mặt trắng bệch, "Chị à, chuyện như vậy không nói đùa được đâu nha!"
"Tôi làm gì có tâm trạng mà đùa với cậu? Tiền, tôi không cần lấy lại, cậu chỉ cần giúp tôi gỡ đi là được."
Da đầu Điền Tam Thải rất đau, khó tránh khỏi giọng nói cứng rắn.
Dường như A Kim nghĩ đến cái gì, sắc mặt trắng bệch, rất nhanh bình tĩnh lại.
"Được, tôi liền cho học viên gỡ tóc cho chị."
Gỡ tóc là cả quá trình dài dằng dặc, tóc thật cùng tóc giả rất khó tách, gỡ tóc vô cùng khó, học viên vừa làm vừa than: "Chị à, em thấy tóc này là hôm qua mới nối đúng không?"
"Đúng vậy."
"Nhưng mấy sợi tóc này đã quấn lấy tóc thật mà thậm chí còn tiến vào da đầu!"
"Cái gì?"
Sở Từ rùng mình, vạch tóc Điền Tam Thải, nhìn vào, cô bất giác nhíu chặt lông mày, người học viên nói không sai, rõ ràng là mới vừa nối tóc, vậy mà toàn bộ tóc giả đã quấn quanh tóc thật, đồng thời ước chừng một phần số tóc đã chui vào da đầu Điền Tam Thải, giống như là tóc thật của bà vậy.
Quá quỷ dị...
Học viên cũng sợ rồi, gào lên chạy đi.
Điền Tam Thải cuống lên, liên tục hỏi: " Sở Từ, tóc mẹ làm sao?"
Chui vào da đầu Điền Tam Thải còn tiếp tục sinh trưởng, trở nên càng ngày càng dài, khi chui vào thì lại không có cảm giác hay âm thanh gì, thật giống như tìm tới ký chủ vậy, không thể chờ đợi được nữa.
Sở Từ sợ nói ra lại dọa bà sợ, không lên tiếng, chỉ trầm mặc suy nghĩ đối sách, tóc đã chui vào, chỉ tháo ra thông thường sẽ rất khó trừ tận gốc, vì những sợi tóc này mang theo oán niệm rất mạnh, nếu như không tìm chủ nhân của nó, không đem trừ tận gốc, không cách nào giải quyết triệt để được.
Sở Từ chau mày, trong nhà khắp nơi đều bày trận pháp, mỗi người nhà cũng mang theo bùa bình an cô cho, quỷ căn bản là không có cách gì tới gần, nhưng mấu chốt chính là, Điền Tam Thải chủ động đi rước tóc về, mà tóc vốn thuộc về âm vật, nếu không còn thuộc về Quỷ Sát nữa, thực sự là khó lòng phòng bị!
"Sở Từ?" Điền Tam Thải vội la lên: "Cuối cùng là mẹ bị làm sao? Con đừng nói là! Tóc của mẹ, tóc mẹ đến cuối…."
Bà vạch da đầu soi gương, vừa nhìn, liền sợ hãi liên tục gào lên: "A! A!"
Một ít tóc dài liên tục chui vào da đầu của bà! "Sở Từ! Cứu, cứu mẹ!"
Điền Tam Thải vội vàng kéo tay Sở Từ. Vẻ mặt Sở Từ đột nhiên lạnh lùng, cô kéo tay Điền Tam Thải ra, động viên nói: "Mẹ à, mẹ yên tâm, con sẽ không để cho bất kỳ người nào thương tổn mẹ, thương tổn người nhà của con đâu!"
Cô hứa hẹn với người nhà, cũng là hứa hẹn với chính tiểu Sở Từ!
Người chung quanh đều nghe rõ ràng, sợ đến nhảy lên.
"Tóc giả này có vấn đề sao? Chúng sẽ tự sinh trưởng sao? Trời ơi! Tôi không nối tiếp đâu! Mau mau gỡ ra cho tôi đi!"
"Tôi cũng phải gỡ!"
"Bị hù chết mất! Nhanh gỡ xuống cho tôi! Tôi không làm nữa!" tất cả mọi người đều cuống lên, la hét muốn gỡ bỏ tóc.
Sở Từ nhìn chung quanh cửa hiệu cắt tóc, cửa hiệu nhà này người đến cắt tóc thì ít, đều đến mua tóc giả, nối tóc, theo khách hàng nói thì, vì tiệm tóc nhà A Kim chất lượng tốt vô cùng, đặc biệt là tóc giả, hoàn toàn như là thật, chất tóc có ánh sáng lộng lẫy, đen thui nhưng vẫn toả sáng, đội lên đầu sẽ làm cho người ta trở nên rất đẹp, nhà anh ta nối tóc cũng rất tốt, nguồn cung cấp tóc cũng dồi dào, lúc nào đến đều có tóc thích hợp, lâu dần, nơi này cũng có tên tuổi, nếu cắt tóc thì mọi người đều có thể đến mấy chỗ khác, nhưng cần tóc giả thì đều sẽ nghĩ tới A Kim.
Ngay sau đó, một người phụ nữ cao đi vào, sắc mặt cô không tốt, ôm đầu kêu lên:
"A Kim, dầu gội bên anh có tốt không vậy? Không biết tại sao, từ lúc cắt tóc ở chỗ anh về, da đầu tôi vừa ngứa vừa đau."
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com