Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 244 - Chương 244 - Trả Tóc Cho Quỷ

Chương 244 - Trả Tóc Cho Quỷ
Chương 244 - Trả Tóc Cho Quỷ

Cô ấy ngồi ở trên ghế, liên tục gãi đầu, tóc của cô cũng không dài, chỉ tới vai mà thôi, xem ra tóc cũng không dầu, không cần gãi như vậy, cô gái liên tục gãi, càng lúc càng gãi mạnh hơn, miệng còn nói: "Kỳ quái! Vừa ngứa vừa đau! Thật giống như có thứ gì cào trên đầu!"

Sở Từ đang ngồi trên ghế dựa bên cạnh, nhìn xuống cô, từ góc độ này vừa vặn có thể nhìn thấy da đầu cô gái, da đầu bên trái trắng như tuyết mềm mại, cũng giống như người bình thường không gì khác biệt, nhưng da đầu bên phải, phía trên tai bị mất một mảng, đầu của cô ấy như bị thứ gì đó cào rỗng một miếng, để lại một lỗ cỡ bằng nắm tay.

Sở Từ nhíu mày, đang muốn ra tay giúp đỡ, bỗng nhiên, Điền Tam Thải lôi tay cô, vừa khóc vừa nói: "Sở Từ, đầu mẹ đau quá."

Sở Từ không dám trễ nải, đưa Điền Tam Thải ra ngoài đón xe, nhưng dưới chân núi đón xe không dễ, hai người chờ rất lâu, cũng không có chiếc taxi nào qua, lập tức, một chiếc xe ba bánh dừng lại, một người trông có vẻ trẻ tuổi, tầm ba mươi tuổi, quan tâm nói: "Chị ơi, có phải chị có chỗ nào không khỏe không? Muốn tôi đưa hai người đi không?"

Sở Từ vui mừng: "Cảm ơn anh!"

Cô đỡ Điền Tam Thải ngồi vào xe ba bánh, cũng may chỗ này cách nhà Sở Từ cũng không xa, rất nhanh, xe ba bánh dừng ngay cửa nhà, Sở Từ nói cám ơn: "Anh à, cảm tạ anh!"

"Không có gì, anh vào thành bán đồ ăn, bán xong cũng không làm gì, may mà giúp được em."

Sở Từ cảm kích gật đầu, người trẻ tuổi đang muốn đi, Sở Từ bỗng nhiên gọi lại hắn: "Anh à."

Người trẻ tuổi nghi hoặc, quay đầu lại, Sở Từ nhìn anh chốc lát, cười: "Anh à, anh chưa cưới vợ sao?"

Người trẻ tuổi đỏ mặt, gãi đầu nói: "Mẹ anh ở nhà vừa nặng bệnh, mấy chục năm nay cũng không thấy khá hơn, anh kiếm tiền phải chữa bệnh cho mẹ, nhà chỉ là hai gian nhà lá, bước vào nhà đầy mùi thuốc, cô gái nào đồng ý gả cho anh chứ?"

Sở Từ cười, giọng ôn hòa nói: "Anh à, anh nói không sai, chỉ là nhà nghèo một chút thôi, chuyện này không phải chuyện lớn, ở đây có hai tấm bùa, một tấm anh đốt thành tro trộn trong nước, đút cho mẹ anh uống, một tấm thì dán trong nhà, em bảo đảm năm nay anh sẽ kiếm được tiền xây nhà, cưới được vợ."

Người trẻ tuổi sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên, từ lúc nào, đã không còn thấy bóng dáng Sở Từ.

Anh về đến nhà, đem việc này nói cho mẹ, mẹ anh sửng sốt một chút nói: "Mẹ cứ nghĩ là sẽ như thế này đến chết, vẫn không trị hết, cô gái đó cũng thật là người kỳ lạ, hay là thử xem sao, cũng không hại gì."

Bà đem bùa đốt đi, trộn vào nước rồi uống, chưa đến hai ngày, cơ thể tốt hơn thấy rõ, không như trước đây, đi bệnh viện khám cũng không biết nguyên nhân, thân thể lại rất yếu, mỗi ngày chỉ nằm trên giường không dậy nổi, không có tinh thần, giờ đây thì bà vô cùng vui mừng, đem bùa chú dán trong nhà, vận may của người trẻ tuổi liền tốt lên, lúc đầu anh đưa mẹ đi bán đồ ăn, hình ảnh anh tỉ mỉ chăm sóc mẹ được lan truyền trên internet, làm cho mọi người đều rất cảm động, người ta đặt cho anh biệt danh "Anh chàng bán đồ ăn", dựa vào danh tiếng này, anh kiếm được không ít tiền, ngày nào cũng bán sạch đồ ăn, sau đó, một ông chủ hàng mì ở chợ cảm mến anh, muốn đem con gái một gả cho anh, còn cho một căn nhà là của hồi môn.

Hai mẹ con về nhà vẫn thắp hương, nói là gặp phải quý nhân, nhất định sau này sẽ làm thêm nhiều việc thiện, giúp đỡ nhiều người hơn.

Đương nhiên, mấy chuyện này đều là sau này hãy nói.

-

Ngay sau đó, Sở Từ đỡ Điền Tam Thải vào cửa, lấy bùa ra kề sát ở trên đầu bà, Sở Từ lại lấy pháp khí ra cùng làm phép, đem Điền Tam Thải nhốt bên trong một Bát quái trận, Bát quái trận này pháp lực rất mạnh, sát khí trên người Điền Tam Thải bị áp chế, tóc lúc này cũng có phản ứng, từ bốn phía nổ tung, những sợi tóc này càng ngày càng dài, giống như là muốn chui ra khỏi Bát quái trận.

Ngay lập tức, người trong nhà nghe được tiếng đều chạy đến, mặt mọi người đều lộ rõ sự hoang mang, Sở ba gấp đến độ mù quáng.

"Sở Từ, mẹ con làm sao vậy?"

Sở Từ thở dài, số mệnh Điền Tam Thải cũng không có gặp sóng to gió lớn, theo lý thuyết hẳn là thuận buồm xuôi gió mới đúng, nhưng đi nối tóc gặp phải chuyện như vậy, âu cũng là do bản thân bà tìm đến.

"Cha à, yên tâm đi, con sẽ không để cho mẹ xảy ra chuyện gì đâu!"

Sở Từ nói xong, lấy trâm gài tóc ra, làm phép xung quanh Bát quái trận, trong miệng liên tục niệm thần chú, môi cô chuyển động lên xuống, chú niệm vô cùng tà bí, khiến đàn ông Sở gia biến sắc.

Bỗng nhiên, một trận âm gió thổi tới, khiến người khác lạnh gáy.

Sở Từ nhìn chằm chằm về hướng cửa sổ, liên tục niệm chú, bỗng nhiên, một cái bóng trắng nhẹ nhàng bay đến, một ma nữ không tóc, ánh mắt u ám, dưới mí mắt là một khối đen nặng nề, cùng với sắc mặt trắng bệch, thật kinh khủng.

Sở Từ lạnh lùng lên tiếng: "Cô đến rồi sao?"

Mặt ma nữ lạnh lẽo, lướt vào, bóng hình còn chưa đến, sát khí đã đập tới.

Sở Từ âm thầm quan sát ma nữ, cô gái này hiển nhiên mới vừa biến thành quỷ không lâu, sát khí không nặng, pháp khí cũng không lớn, nhưng cô ta có oán niệm rất lớn, oán niệm này thậm chí so với âm sát khí còn nặng hơn, đối với tóc của cô, thì vô cùng cố chấp, căm ghét những người dùng tóc cô ta làm đẹp cho người khác.

"Là mẹ mày đoạt tóc của tao! Nếu bà ta muốn, tao liền để bà ta cố gắng dùng! Nhìn tóc của tao sinh trưởng ở trên đầu bà, cảm giác thế nào hả? Bên trong da đầu của bà, mọc đầy tóc của tao, tao lại xé da đầu của bà ra, đội lên đầu tao, mày nói xem, có phải là rất đẹp không?"

Sở Từ cười gằn: "Nghĩ hay lắm! Cũng không soi gương nhìn lại bản thân mình thế nào, chỉ là cô muốn tổn thương mẹ tôi thôi đúng không?"

Nói xong, Sở Từ lấy sư đao ra, sư đao gặp phải sát khí, liên tục chấn động, tiếng vang lanh lảnh.

Đã lâu Sở Từ không dùng sư đao, khó tránh khỏi cảm thấy tay ngứa ngáy, cô nhếch môi cười gằn: "Sư đao rất lâu không ăn linh hồn tươi, suýt chút nữa đã quên mùi vị đó! Ngày hôm nay, tôi sẽ dùng cô làm đồ ăn cho đao của tôi!"

Nói xong, liền chém tới, không cho quỷ thời gian thở. Phép thuật của ma nữ rất yếu, bị sát khí của sư đao chấn động đến mức đứng cũng không vững, bất giác lùi lại phía sau mấy bước, cô ta bay ra ngoài cửa sổ muốn chạy, lại nghe Sở Từ nhanh chóng niệm thần chú, rất nhanh, xung quanh Sở gia tỏa ra một vệt sáng vàng, hết thảy pháp khí đều có tác dụng, ma nữ bị chặn lại trong sân Sở gia, căn bản không ra được!

Sở Từ cười lạnh một tiếng: "Muốn đi sao? Mang oán niệm của cô đi luôn đi! Tôi sẽ thay cô siêu độ, tóc của cô trả lại cô, nhưng nếu như cô không biết điều, đừng trách tôi không khách khí!"

Ma nữ cuống lên, vạn lần không nghĩ tới chuyện gặp phải người không thể dây vào thế này, cô ta tự biết mình không phải đối thủ của Sở Từ, lập tức xin tha: "Đừng giết tôi, tôi chỉ muốn lấy lại tóc thôi! Nếu như tôi chịu buông tay, cô thật sự có thể làm được chứ?"

"Đương nhiên!"

"Được rồi!" ma nữ nhìn chằm chằm Sở Từ, bỗng nhiên rên lạnh một tiếng: "Trưa mai, hẹn gặp ở nhà hỏa táng!"

Nói xong, cô ta đột nhiên thu hồi oán niệm, cũng thật kỳ quái, tất cả tóc dài nãy giờ xuyên qua miệng Điền Tam Thải, sau khi ma nữ nói xong, hết thảy tóc bỗng nhiên bất động trở nên tóc thông thường không khác biệt gì, Điền Tam Thải sợ đến ngưng tim, người nhà họ Sở cũng bị dọa cho phát sợ, nãy giờ Sở Từ nói chuyện với không khí, rõ ràng là mói chuyện với ma quỷ, nếu vậy, nhà bọn họ vừa nãy thật sự gặp quỷ?

Sở Từ làm phép cho Điền Tam Thải, trừ đi sát khí trên người bà, cũng lười gỡ tóc, trực tiếp cắt tóc luôn, cắt xong tóc rất xấu, nhìn như chó gặm, Điền Tam Thải không những không giận, trái lại vui vẻ nói: "Quá tốt rồi! Rốt cục cũng thoát khỏi tóc kia rồi!"

Sở Từ gật đầu, đi về phòng mình nghỉ ngơi, việc của Điền Tam Thải cũng không phức tạp, cô chỉ cần dùng pháp thuật nhốt oán niệm lại, lại dùng chiêu hồn thuật gặp ma nữ, cùng ma nữ thỏa thuận thành công, xóa oán niệm, làm phép xong coi như đã được giải quyết.

Không biết sao, Sở Từ chợt nhớ tới ngày hôm nay gặp cô gái ở cửa hiệu cắt tóc. Hình ảnh cô ấy gãi tóc xuất hiện trước mắt Sở Từ, tình huống của cô rõ ràng nghiêm trọng hơn.

-------------

Người dịch: Chikahiro

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment