Cuộc Sống Sảng Khoái Của Thần Tính Nổi Tiếng Trên Mạng ( Dịch Full )

Chương 25 - Chương 25 - Truyện Tranh

Chương 25 - Truyện tranh
Chương 25 - Truyện tranh

Bộ đề thi này là đề thi năm ngoái của Ngũ Trung, độ khó rất cao, lúc ấy cả khối đều bị làm khó, thế nhưng Sở Từ lại thi được thành tích rất cao, điểm này đủ để vào top 3 của cả khối.

Ngũ Trung là trường học tốt nhất cả thành phố, thậm chí cả tỉnh, top 3 của Ngũ Trung đó là khái niệm gì? Đó chính là mầm của Thanh Hoa Bắc Đại nha! Một học sinh chuyển trường ở nông thôn thế nhưng lại thi được cao như vậy! Hạng Văn Hải kinh ngạc đi tới đi lui.

Sáng sớm hôm sau, tất cả lão sư đều đến đông đủ, Tào Nhữ chủ nhiệm lớp 2 mới hỏi.

“Hạng chủ nhiệm, tôi nhớ hôm qua có một học sinh chuyển trường đến kiểm tra đúng không? Cuối cùng thi được bao nhiêu điểm, xếp vào lớp nào?”

Hiện tại Ngũ Trung đã tiến hành khảo hạch với các lão sư, thành tích thi cử mỗi tháng là nội dung khảo hạch chủ yếu, lớp 1 và lớp 2 là lớp chọn vẫn luôn cạnh tranh với nhau, nếu thành tích của học sinh mới tới tốt thì có thể kéo cao điểm của cả lớp lên, nếu không tốt thì tuyệt đối không thể nhận, bởi vậy Tào Nhữ mới phải hỏi.

Hạng Văn Hải nghe liền cười “Cô bé kia hả? Thành tích cũng tàm tạm thôi, tôi quyết định cho trò ấy học ở lớp tôi, dù sao thư pháp trò ấy rất tốt, tôi tự mình hướng dẫn cũng cảm thấy yên tâm hơn.”

Mọi người nghe vậy liền nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, nếu thành tích không tốt sẽ kéo thấp điểm cả lớp lại, thà để trò ấy lấp đầy lớp của Hạng Văn Hải đi, ai bảo ông ta là chủ nhiệm khối đâu?

Mà bên này Hạng Văn Hải cũng đang âm thầm thở phào. Lớp 8 của ông là lớp có điểm cao nhất trừ hai lớp chọn, mặc dù ông không tranh thủ được tài nguyên như hai lớp kia cho học sinh nhưng ông vẫn không chịu thua, luôn muốn dạy ra một lớp còn tốt hơn hai lớp đó, nhưng kết quả top 100 của khối phần lớn luôn nằm trong lớp chọn, ông cũng không làm được gì.

Bây giờ thì tốt rồi, Sở Từ đến khiến ông thấy được hy vọng, có học sinh như vậy bầu không khí học tập của cả lớp nhất định sẽ rất tốt, lúc đó mọi người thúc đẩy lẫn nhau, điểm chắc chắn cũng sẽ tăng lên.

……….

Sở Từ mặc đồng phục học sinh vào cổng trường Ngũ Trung.

Ngũ Trung là một trường học lâu đời, đồng phục rất đẹp chứ không phải là đồ thể dục lỏng lẻo xấu xí giống ở nông thôn. Đồng phục mùa hè là áo trắng ngắn tay cổ đeo cà vạt màu hồng, bên dưới là váy ca rô kèm giày da màu đen, nhìn vô cùng tươi mát. Sở Từ rất thích.

“Sở Từ, con nhớ phải cư xử thân thiện với các bạn học, tạo cho mọi người một ấn tượng tốt nghe chưa?” Điền Tam Thải dặn dò.

“Con biết rồi mẹ. Mẹ có thấy đó giờ con có mâu thuẫn với ai chưa?” Sở Từ chớp mắt nói.

Điền Tam Thải cười, cũng đúng, từ tiểu học Sở Từ liền có nhân duyên rất tốt, các bạn học đều thích đến nhà cô chơi, bà chỉ lo là Sở Từ đến từ nông thôn nên không chơi được với các bạn thành phố mà thôi.

Tới trường học, Sở Từ đi theo Hạng Văn Hải đến lớp 8, trên đường cô hỏi “Hạng lão sư, thành tích của con không đủ vào lớp chọn sao?”

Hạng Văn Hải sửng sốt, ông cười gượng hai tiếng mới nói “Sở Từ nha, lần này trò thi kém một chút nên không vào được, nhưng mà lớp thầy cũng rất tốt nha, bạn học tốt, các lão sư cũng hiền hòa.”

Ông hơi chột dạ nên luôn cúi đầu không dám nhìn cô.

Sở Từ nhìn ông một cái, muốn làm một người thầy bói thì xem mặt đoán ý là bài học đầu tiên cần phải học, Sở Từ liếc mắt một cái liền biết Hạng Văn Hải đang nói dối, bài thi hôm qua cô cảm thấy cô làm không tồi, hẳn là phải đủ điểm để vào lớp chọn. Như vậy là do ông cố ý để mình lại?

Hạng Văn Hải người này có nhân phẩm không tồi, là một người cương trực, có năng lực lãnh đạo cũng rất hiếu thắng, ông ấy cố ý để mình lại lớp này chắc cũng không có ác ý gì, thôi, lớp thường thì lớp thường đi vậy, nãy cô đi qua lớp 1 và lớp 2 thấy hai vị chủ nhiệm của hai lớp kia đều rất lợi hại, không phải là nhân vật tầm thường. Thôi thì Hạng Văn Hải dù sao cũng dễ ở chung hơn.

Thấy Sở Từ, các bạn trong lớp đều ngừng đọc sách.

“Mọi người yên lặng, hôm nay lớp chúng ta có một bạn học chuyển trường tới, mời bạn ấy giới thiệu bản thân mình với mọi người nào.”

Sở Từ đi lên bục giảng, nhìn những gương mặt chân thành xanh miết phía dưới, mọi người nhìn qua đều rất thân thiện. Cô cười nói “Chào mọi người, tớ là Sở Từ, chính là bộ thơ ca tổng hợp mang theo chủ nghĩa lãng mạn của quốc gia chúng ta ‘Sở Từ’, tớ nghĩ mọi người đều học thuộc thơ ‘Sở Từ’ rồi đúng không? Bạn bè trước kia của tớ đều nói tớ rất đáng ghét, vì ‘Sở Từ’ rất khó học."

Mọi người nghe vậy đều cười, Hạng Văn Hải thấy không khí không tồi nên hỏi “Mọi người có muốn hỏi thêm gì với Sở Từ không?”

Một nữ sinh xinh đẹp cao cỡ Sở Từ cười nói “Lão sư, con muốn hỏi.”

“Ngu Đường, trò hỏi đi.”

“Sở Từ cậu có hứng thú yêu thích gì không?”

Sở Từ trầm ngâm rồi trả lời: “Có thư pháp, vẽ tranh, đoán mệnh.”

Mọi người lại cười, Ngu Đường nói “Không ngờ cậu còn rất hài hước nha, đoán mệnh? Sao cậu không nói cậu còn biết bắt quỷ nữa?”

Sở Từ nhướn mày “Tớ đang định nói vậy đấy.”

“Ha ha ha.”

…………..

Sở Từ cũng cười, ấn tượng gặp mặt lần đầu với lớp khá tốt, Hạng Văn Hải sắp xếp Sở Từ ngồi cạnh Ngu Đường, Ngu Đường là một người hoạt bát, luôn giúp Sở Từ sắp xếp cặp sách.

Đột nhiên cô cầm một tập tranh hỏi “Sở Từ, đây là do cậu vẽ hả? Cậu học thể loại gì vậy?”

“Trước kia học quốc họa, bây giờ tớ thích vẽ truyện tranh.”

Cô nói xong mãi không thấy Ngu Đường trả lời, nhìn lại thì thấy Ngu Đường đang cầm tập tranh của cô xem mê mẩn. Ngu Đường lật từng trang từng trang, hoàn toàn biến thành một nữ thần kinh, một hồi cười ha ha, một hồi lại sợ hãi.

Ngu Đường đọc mê mẩn, trong giờ học cũng lén đè ở phía dưới sách giáo khoa đọc trộm, Sở Từ nhắc vài lần đều bị đẩy ra, chờ đến tan học Ngu Đường mới kích động hỏi “Sở Từ! Sau đó thế nào?”

“Sau đó?”

“Đúng vậy, cậu thật tài tình! Truyện tranh cậu vẽ mắc cười muốn chết. Tớ rất sợ quỷ nhưng đọc truyện của cậu thì chỉ thấy buồn cười, mấy con quỷ này thật là hài hước, quỷ thắt cổ đầu lưỡi có cần dài như vậy không nha? Còn cột nơ ở đầu lưỡi nữa! quỷ chết đuối là người phát ngôn của sữa rữa mặt bằng rong, diễm quỷ là người phát ngôn của sản phẩm làm đẹp, lại còn sợ ma quỷ, ha ha ha! Còn nhát gan hơn tớ nữa…Mau mau mau, còn có tập tiếp theo không? Gấp muốn chết rồi, tớ muốn nhìn ngay bây giờ!”

Sở Từ dở khóc dở cười, thì ra là chuyện này nha. Cô không có học truyện tranh một cách hệ thống, bình thường chỉ vẽ bậy bạ chơi cũng chưa cho ai đọc qua, cô cảm thấy mình vẽ không tốt, không nghĩ tới Ngu Đường lại thích như vậy.

Sở Từ móc một quyển khác ra cười nói “Ở đây này, cậu đừng đọc trong giờ học, nếu bị lão sư bắt được thì không tốt.”

Ngu Đường kích động đoạt lấy, vội la lên “Mau! Tớ muốn xem mấy con quỷ này bắt quỷ như thế nào! Trời ạ, cặp sinh viên mà cậu vẽ có phải đã chết rồi hay không? Nhưng bọn họ không biết mình đã chết, họ nghĩ rằng người khác đều sợ quỷ nhưng thật ra chính họ mới là quỷ?”

Sở Từ cười “Cốt truyện cũng gần như thế đấy.”

“Trời ạ! Thật là kích thích, truyện cậu vẽ rất hay, rất ngoài dự đoán! Không nói nữa, tớ đọc trước đã.”

Hết một tiết học, Ngu Đường đã đọc hết rồi, nhân duyên của cô trong lớp vẫn rất tốt, ra chơi có rất hiều nữ sinh đến tìm cô chơi, thấy cô vẫn luôn đọc truyện tranh liền vây qua hỏi.

“Ngu Đường, cậu đọc gì vậy?”

“Truyện tranh của Sở Từ!” Ngu Đường trả lời mà không thèm nâng đầu lên.

“Ồ, truyện tranh về quỷ? Hay không? Tớ đọc với…”

10 phút sau.

“Ôi chao? Nhanh như vậy đã đến giờ học rồi? Tớ còn chưa đọc xong nữa, cho tớ mượn đi.”

“Tớ cũng muốn đọc! Sao mới tí đã đến giờ học rồi?”

“Tớ cũng muốn, con quỷ thắt cổ này cũng quá buồn cười! Lần đầu tiên tớ thấy truyện tranh mới lạ như vậy, Sở Từ cậu thật có tài.”

Cứ như vậy ngoài dự kiến của Sở Từ, chỉ qua một ngày, truyện tranh của cô đã đi trước cô một bước giành được sự yêu thích của bạn học cả lớp. Giữa trưa có rất nhiều người không về nhà ăn cơm vì đọc truyện, tới chiều đã có hơn 30 người đọc truyện của cô, tất cả mọi người đều mê muội, không ít người còn dự định mượn về nhà đọc.

“Sở Từ, còn có không? Còn có tập sau không? Tớ vội muốn chết rồi.”

Sở Từ bật cười xin lỗi “Không có, còn lại đều để ở nhà cả.”

“Ngày mai nhất định phải mang đến nha.”

“Thật sự rất hay sao? Sao tớ cảm thấy thật tệ nha.”

“Tệ? Vậy mà kêu tệ? Lần đầu tớ đọc một quyển truyện hay như vậy! Đúng rồi, nhà cậu ở đâu? Tớ đến nhà cậu lấy.”

“…”

………….

Thấy ngày đầu đi học Sở Từ liền dẫn bạn về nhà, Điền Tam Thải rất nhiệt tình chiêu đãi Ngu Đường, Ngu Đường chào hỏi xong liền chui vào phòng Sở Từ.

Sở Từ lấy toàn bộ truyện tranh ra, đây là những tác phẩm cô vẽ khi rảnh rỗi, tổng cộng có cỡ 10 quyển, đều là truyện tranh đơn giản về quỷ. Những khi thay người đoán mệnh bắt quỷ, cô sẽ vẽ xuống, bất tri bất giác liền tích cóp được nhiều như vậy.

Ngu Đường cầm lấy một quyển “Đây là tập 3 sao? Để tớ đọc…”

2 tiếng đồng hồ sau.

Sở Từ dở khóc dở cười lắc lắc cô “Ngu Đường, cậu không về nhà sao? Trời tối rồi. Còn phải làm bài tập nữa đó.”

Ngu Đường đọc mê mẩn không thể thoát ra, đã rất nhiều năm cô không đọc truyện tranh, trước kia đọc truyện tranh Nhật Bản đều là chờ cuối tuần lên mạng đọc, lên cấp 3 nhiệt tình giảm bớt liền gom vài tháng mới đọc một lần, ai biết bây giờ thế nhưng lại rớt vào hố truyện của Sở Từ.

Cô một hơi xem hết truyện tranh mới thòm thèm hỏi “Còn có không?”

Sở Từ bật cười nói “Hết rồi, mau đi ăn cơm!”

“Sở Từ, trên mạng rất lưu hành loại truyện tranh như thế này, hay cậu đem truyện đăng lên Weibo đi, nói không chừng sẽ có người xem đấy.”

“Đăng lên mạng?”

“Đúng vậy. Douban, Renren linh tinh đều được, bây giờ người ta còn chơi Weibo nữa, cậu có thể thử xem.”

Chờ Ngu Đường về Sở Từ mới nghĩ đến chuyện cô ấy nói, ban đầu cô nghĩ là Ngu Đường an ủi mình mới luôn khen truyện của cô, cho đến khi trong lớp có rất nhiều người đều giành xem cô mới ý thức được có lẽ truyện của mình thật sự rất thú vị.

Nếu vậy, không bằng đăng lên mạng cho những người khác cũng xem đi.

Nghĩ vậy Sở Từ lấy máy tính ra nhìn, mấy trang Ngu Đường nói cô đều xem qua, thao tác của Douban không khó nhưng giao diện không đủ đơn giản dễ xài, Renren cũng vậy. Weibo thì đơn giản hơn, dù sao cô chỉ cần đăng hình lên là được, không cần viết quá nhiều chữ nên việc hạn chế số từ không ảnh hưởng gì đến cô, Weibo còn rất dễ chia sẻ và bình luận. Nghĩ vậy cô liền cầm di động của Sở Châu, chụp hình đăng Weibo, ừm, muốn đăng hình thì phải đăng ký tài khoản, nên lấy tên là gì đây? Tên Sở Từ rất dễ bị nhận ra, không thôi kêu Sở Sở đi?

Nghĩ vậy cô liền đăng ký tên là Sở Sở, ai ngờ tên này đã có người lấy, Sở Từ nghĩ một hồi rồi lấy tên @'Sở Sở vẽ truyện tranh', tên này chưa có người dùng, cô mất chút thời gian mới đăng ký xong.

Giao diện Weibo rất đơn giản, đăng ký xong cô liền nhanh chóng chọn mấy tấm hình phát Weibo.

...............................

Nhóm dịch: Dịch gia

Người dịch: Lạc Yên

Beta: Lạc Yên

Truyện được đăng tải độc quyền tại Truyenyy.com

Bình Luận (0)
Comment