Ban đầu Sở Từ định đăng bộ 'Qủy kêu bắt quỷ', nhưng bộ này là truyện dài, đối với tân nhân không có fan không có cơ sở như Sở Từ thì truyện dài rất khó hấp dẫn fan, người mới nếu không đọc nội dung trước đó liền theo không kịp tiến độ, không dễ hút fan, Sở Từ nghĩ liền đăng bộ phong thủy đoán mệnh cô vẽ trước đó lên.
Những chuyện này đều là chân thật, gần sát với sinh hoạt, người hiện đại rất có hứng thú với phong thủy đoán mệnh, chỉ là có quá nhiều kẻ lừa đảo khiến cho mọi người không có thiện cảm với ngành này, Sở Từ là huyền học Đại sư chân chính, không có ai so với cô hiểu đoán mệnh và phong thủy hơn, truyện tranh của cô không chỉ có nội dung li kì mà còn có tri thức về huyền học rất uyên bác. Bộ truyện bây giờ cô định đăng là bộ “Thiên tài nữ thần tính”, vai chính là một cô gái tên Sở Sở, một Đại sư huyền học trẻ tuổi chuyên giải quyết phiền não của mọi người, xem phong thủy, bắt quỷ, đoán mệnh, những chuyện xưa đều rất li kì, thỏa mãn tâm lý tìm kiếm cái lạ của mọi người còn mang theo một chút nội dung huyền học và sắc thái khủng bố, trước đó chưa có người nào vẽ thể loại này cả.
Đăng một câu chuyện ngắn như vậy thì một cái Weibo là đủ, những fan đến sau cũng dễ hiểu dễ hút fan. Nghĩ vậy cô liền phát Weibo.
@Sở Sở vẽ truyện tranh: “Thiên tài nữ thần tính” 001: Một ngày nọ, Sở Sở gặp được một bà lão, bà đang tìm cháu gái bị mất tích của mình, Sở Sở nhìn ra cháu trai cháu gái của bà luôn tử vong một cách li kì…
Sở Từ lần đầu dùng Weibo còn không quen thuộc, chỉ đơn giản nói một chút nội dung truyện tranh, phía dưới là 9 tấm hình. Câu chuyện này là cô cùng Ngưu đại sư xem phong thủy cho nhà Tôn đại nương xong vẽ ra. Đăng xong cô liền làm bài tập, hôm sau tan học cô mở Weibo ra thì thấy có hơn 400 fan.
Sở Từ không có khái niệm gì về số fan này, nhưng một đêm có hơn 400 chắc là không ít nhỉ? Phía dưới còn có rất nhiều người nhắn lại cho cô.
-Lâu chủ rất có tài, lâu chủ hiểu đoán mệnh sao? Nói có vẻ rất chuyên nghiệp nha.
-Vậy là hồ nước trước cửa nhà Tôn đại nương có quan tài sao? Trời ạ hơn nửa đêm đọc bị dọa tới rồi.
-Nước lặng tử lộ? Cũng không biết chuyện này là thật hay giả nữa. Nếu thật như tác giả nói thì kế bên hồ nước đều không thể ở sao?
-Nửa đêm đọc có vẻ hơi sợ, nhưng tác giả vẽ rất tốt nha, chỉ là camera hơi kì quái, tại sao không dùng máy scan? Di động chụp hình nhìn không rõ, mong bác chủ cải tiến một chút.
@ Sở Sở vẽ truyện tranh : Cám ơn, tác giả sẽ tiếp tục cố gắng.
Weibo này có 99 người chuyển phát, 123 bình luận, Sở Từ cảm thấy thành tích này khá tốt, phía dưới còn có một đống người giục cô tiếp tục, Sở Từ nghĩ nghĩ liền chọn thêm một truyện đoán mệnh nữa phát lên. Cô vừa đăng liền có người kêu cô đi mua tablet hoặc máy scan, mấy thứ này trước nay cô chưa từng nghe qua cũng chưa từng dùng. Khi nào phải tìm hiểu một chút mới được.
………
Hôm sau là cuối tuần, sáng sớm Sở Từ vào núi tu luyện, lúc trở về đi ngang qua tiểu khu dưới chân núi thì thấy có một nhà trong đó đang làm đám tang. Cô đang định đi thì một bà lão tóc ngắn đuổi theo “Cô bé! Cô bé!”
“Là bà ạ?” Sở Từ cười.
“Cô bé, cuối cũng cũng tìm được con!” Bà lão nóng nảy chỉ vào căn nhà đang làm tang lễ trong tiểu khu nói “Con biết người chết là ai không? Chính là lão Từ! Lão Từ chết, chết ngay ngày thứ 3 sau khi con đoán mệnh cho ông ấy!”
Bà lúc ấy vừa biết việc này liền sợ, người khác không biết nhưng bà còn nhớ rõ, ngày đó cô bé này nói lão Từ trong vòng ba ngày sẽ chết, lúc ấy bà còn không tin, ai ngờ người thật sự đã chết!
Sở Từ cười “Từ lão cũng coi như là sống thọ và chết tại nhà.”
Bà lão kéo cô đến một bên nói “Bà tìm con không phải vì việc này, là nhà ông ấy có việc lạ, con nhất định phải qua nhìn xem mới được.”
“Việc lạ?” Sở Từ nhíu mày.
Bà lão nhanh chóng kéo cô vào Từ gia.
Từ lão vừa chết, thi thể bày ở phòng khách còn chưa đi hỏa táng, theo phong tục của địa phương thì người chết cần để ở nhà ba ngày, chân quay ra hướng cửa chính, cửa phải mở ra, để hết ba ngày mới có thể đem đi hỏa táng.
Thật ra tập tục này là từ xưa đã có, chủ yếu là vì điều kiện chữa bệnh ở cổ đại không tốt, người chết giả khá nhiều nên thường phải đặt ở phòng khách mở cửa cho không khí lưu thông, người chết giả có khả năng còn sống.
Không nghĩ tới người hiện đại lại đem đây xem như tập tục.
Bốn người con và đời cháu của Từ gia đều đang tránh trong góc phòng không dám tiến lên như là kiêng kị Từ lão.
Sở Từ vào nhà, Từ lão đại nhìn về phía bà lão kia hỏi nhỏ:
“Dì Vương, sao dì lại tới đây?”
Bà lão nói “Lão đại, lúc trước con nói chuyện đó dì cũng thấy kì quặc nên đem Đại sư lần trước đoán mệnh cho lão Từ mời tới, nhờ Đại sư giải thích một chút giúp con.”
Bà vừa nói xong người Từ gia liền kích động đi ra cửa nhìn quanh “Dì Vương, Đại sư đâu? Hiện tại Đại sư ở đâu? Có phải ở dưới lầu không? Cần chúng ta xuống thỉnh sao?”
Bà lão lúc này mới ý thức được bọn họ hiểu lầm liền vội nói “Lão đại, con hiểu lầm, Đại sư đã đến rồi.”
Lúc này mọi người mới nhìn về phía Sở Từ, biểu tình của mọi người đều viết trên mặt, Từ lão đại cũng nhìn Sở Từ, chau mày nói “Dì Vương, con luôn kính trọng dì là trưởng bối, ngài vẫn chơi thân với cha mẹ con nên con cũng xem ngài là thân dì, bây giờ cha con mới chết còn chưa xuống mồ, nhà con không chịu được vui đùa như vậy.”
Từ lão đại đầy mặt tức giận, hiển nhiên cảm thấy bà lừa mình, những người khác cũng là như vậy, mọi người đều phẫn nộ nhìn bà lão và Sở Từ với ánh mắt tràn đầy chỉ trích.
Bà lão biết mọi người cũng trông mặt mà bắt hình dong giống mình, lúc trước bà cũng không phải là không đem cô bé này để vào mắt sao?
Bà sợ mọi người đắc tội với Đại sư bèn vội la lên “Tôi nói thật với mọi người, lúc trước chính là cô bé này tính ra lão Từ sống không qua ba ngày, định nhắc nhở nhưng lão Từ không tin lời cô nói, còn tức giận bỏ đi rồi, người ta là thật sự lợi hại! Mọi người phải tin tôi!”
Bà vừa nói vậy mọi người liền kinh ngạc một chút, Từ lão đại còn không thả lỏng cảnh giác, hắn nhìn Sở Từ, nhíu mày hỏi “Cô bé, cô bao nhiêu tuổi rồi?”
Sở Từ mỉm cười “17.”
“17?” Mọi người càng tức, Từ lão đại giận dữ “Mới 17 liền dám nói mình biết đoán mệnh? Cô bé, tôi mặc kệ cô có tâm tư gì, tóm lại cha tôi vừa từ trần, đây không phải là chỗ cho cô nghịch ngợm! Cô đi nhanh đi!”
Sở Từ giật giật khóe môi, như cười như không nhìn hắn, cô không phải là không có tính tình, nếu là trước kia cô đã sớm đi rồi, không cần thiết phải đoán mệnh cho người như vậy. Nhưng trước mắt Từ lão có tâm nguyện chưa xong, cô không đành lòng rời đi.
Nghĩ vậy, cô nhìn chằm chằm mặt của Từ lão đại một hồi rồi nói “Ông là người có tài, thực lực cũng mạnh nhưng luôn ở thời điểm quyết định đập nát thế bài, làm việc luôn chịu nhục không thành công, vẫn luôn xui xẻo đến hơn 30 tuổi mới được cải thiện, hai vợ chồng ông có hai đứa bé, tiếc là đứa đầu tiên không thể sinh ra. Con gái ông khi trẻ xuất ngoại, rời nhà ít nhất 5 năm, mặt cô ấy mang đào hoa có thể thấy là đang yêu đương nhưng cũng không gặp phải hoa đào thực sự, hoa đào thực sự phải ở 2 năm sau mới xuất hiện, người nam nhỏ hơn con gái ông hai tuổi, con gái ông chỉ có thể ở cùng hắn mới không ly hôn, nếu không mặc kệ là ở với ai đều không thể ở đến già.”
Cô vừa nói xong, Từ lão đại và các anh em đều kinh ngạc, những việc này nói quá chuẩn, chuẩn đến khiến da đầu tê dại.
Đặc biệt là chuyện con gái của Từ lão đại yêu đương, bọn họ cũng mới chỉ biết tối qua, cô bé này rõ ràng không thể hỏi thăm ra việc này được, chẳng lẽ thật là tính đến?
Tới lúc này mọi người đều lôi kéo Từ lão đại bảo hắn đừng bày thái độ không tốt với người ta.
Từ lão đại cũng ngẩn ra hồi lâu, Sở Từ tính toán hoàn toàn chính xác, thực lực của hắn không yếu nhưng trước 30 tuổi vẫn luôn xui xẻo, mỗi lần thi cử đều phát huy không tốt, thi đại học lẽ ra có thể đi được trường học đứng đầu nhưng do phát huy không ổn định nên chỉ đậu trường hạng hai, đi làm thì vào công ty nào công ty nấy đóng cửa, cho đến qua 30 tuổi mới vượng lên, công ty hắn đang làm đột nhiên được đưa ra thị trường, hắn là công nhân cũ, có cổ phiếu, đột nhiên có hơn 400 vạn tài sản, lúc sau công ty phân nhà ở cho cán bộ kĩ thuật hắn lại được nhà, tiệc cuối năm năm đó lại bốc thăm được một chiếc ô tô. Tóm lại thật sự là hoàn toàn khác với trước 30 tuổi, vận thế tốt đến không được. Mà vợ của hắn trước đó mang thai ngoài tử cung phải bỏ, con gái là con thứ hai, cũng thật sự xuất ngoại 5 năm, gần đây có một người nam đang theo đuổi.
Từ lão đại không thể không tin, hắn lập tức cung kính xin lỗi “Đại sư, thật xin lỗi! Ngài tha thứ mắt tôi vụng về! Dì Vương, con hiểu lầm dì, dì và Đại sư mau tiến vào.”
Sở Từ xua tay “Không cần phải nói lời khách sáo, ông tìm tôi tới làm gì?”
Lúc này Từ lão đại mới nói “Đại sư, không dám nói dối ngài, trong thời gian ba tôi chết trong nhà vẫn luôn rất kì quái, đầu tiên là cháu gái của lão tam luôn khóc nói ông cố đang ở nhà, sau đó con gái của tôi nửa đêm ra cửa cũng thấy cha tôi đi qua đi lại ở thư phòng, càng kì quái là nhang ở trong nhà.”
Sở Từ nhìn về phía lư hương, trang hoàng trong phòng khách Từ gia rất bình thường, vừa thấy liền biết là phòng ở của người già, hiện tại giữa phòng khách bày một cái bàn, trên bàn có hoa quả và một lư hương có ba cây nhang đang cháy, bên cạnh có người đốt tiền giấy.
Từ lão đại khẩn trương nói: “Đại sư, ngài xem cây nhang kia, mặc kệ là người nhà tôi đốt bao nhiêu cây đều sẽ bị bẻ gãy, cứ như là cha tôi bẻ vậy, tôi cảm thấy là ông ấy có chuyện muốn nói với chúng tôi.”
Đang nói thì cây nhang lại bị bẻ gãy, thật sự rất kì quặc.
Sở Từ nghe vậy trầm mặc một chút, bỗng cô rút cây trâm ra niệm chú ngữ, lúc này đột nhiên giấy trên mặt đất bay lên đầy trời, Sở Từ niệm càng ngày càng nhanh, đến khi cô ngẩng đầu liền thấy một hồn ma đang đứng giữa nhà.
Cô nhìn Từ lão một lúc rồi nói “Từ lão, chúng ta lại gặp mặt.”
Từ lão cảm thán nói: “Biết như vậy tôi liền nên nghe cô một câu, nếu biết đại nạn sắp buông xuống tôi nhất định sẽ đi gặp con thứ hai của tôi một mặt."
Sở Từ nói: “Từ lão, tôi biết ngài còn có tâm nguyện chưa xong, nhưng cháu gái ngài còn nhỏ, ngài đừng dọa bọn họ.”
Từ lão đứng ở kia, không biết nghĩ đến cái gì liền khóc lên “Đời này tôi xin lỗi nhất là đứa con thứ hai kia của tôi, tôi rất muốn gặp nó một lần, xin nó tha lỗi cho người cha không xứng chức này.”
Đối với những quỷ hồn như vậy, phong thủy sư thường sẽ cố gắng thỏa mãn nguyện vọng của họ, rốt cuộc người sống đến lúc này liền như ngọn nến cháy hết, cho dù lại đầu thai chuyển kiếp cũng sẽ không có những gặp gỡ như vậy.
Sở Từ đồng ý “Được, tôi sẽ giúp ngài hoàn thành tâm nguyện, nhưng ngài đừng ra dọa người nữa, quỷ khí của ngài lây dính đến trẻ con sẽ làm bọn họ bị kinh sợ.”
Từ lão nghe vậy liền gật đầu “Tôi không muốn dọa Nam Nam, cũng không muốn dọa đứa bé kia, tôi chỉ muốn nói cho bọn họ là tôi muốn gặp lão nhị mà thôi.”
Người Từ gia thấy Sở Từ luôn nhìn về một vị trí nói chuyện, còn không ngừng kêu tên cha của họ, mà chỗ cô nhìn hình như thật sự có cái gì mơ mơ hồ hồ ở đó, tình cảnh quỷ dị khiến họ sợ đổ mồ hôi lạnh.
......................
Nhóm dịch: Dịch gia
Người dịch: Lạc Yên
Beta: Lạc Yên
Truyện được đăng tải độc quyền tại Truyenyy.com