Hai người đã lâu không gặp, máu nóng sục sôi khiến bọn họ ôm ấp nhau không rời, hơi thở của Lục Cảnh Hành phả vào bên tai, Sở Từ nghe anh thở rất mạnh, thân thể bất giác nóng lên, Lục Cảnh Hành lần mò bàn tay dưới lớp áo Sở Từ, cơ thể Sở Từ run rẩy, không nhịn được rên nhẹ một tiếng.
Lục Cảnh Hành bế Sở Từ, đặt cô xuống giường, đã rất lâu không gặp, anh thật sự trưởng thành hơn rất nhiều, Sở Từ đặt tay nơi ngực anh, cảm giác được từng bắp thịt của Lục Cảnh Hành, vô cùng rắn chắc, cô bất giác nắn bóp bắp thịt của anh, hàng động trông có vẻ vô tâm nhưng với Lục Cảnh Hành quả thực như là đang khiêu khích.
Lục Cảnh Hành đè lên người Sở Từ, thân dưới anh chống đỡ, hai chân của cô ở giữa, Sở Từ cảm giác được nơi đó của anh, thật là khiến người ta khó có thể vờ như không, mặc dù cách một lớp quần áo đều có thể cảm nhận rõ ràng được.
Ưm. . .
Lục Cảnh Hành nắm chặt tay của cô luồn vào nơi đó, Sở Từ ho khan một cái, mắt nhìn chỗ khác, nhưng tay không thể không di chuyển.
Ưm. . .
Đúng là anh, rất có phong thái Lục Cảnh Hành, khiến người ta cảm thấy sạch sẽ lại thoải mái, không khiến người ta cảm giác ghê tởm chút nào, so với lần đầu Sở Từ tiếp xúc trực tiếp với đàn ông mà nói, lần này cảm giác của cô rất tốt, Sở Từ cảm thấy không thể dừng lại.
Lục Cảnh Hành chuyển động lúc tới lúc lui, lúc gần lúc xa, anh tới gần bên tai Sở Từ thở mạnh, rít nhẹ: "Sở Từ, em phải chịu trách nhiệm!"
Sở Từ trả lời qua loa: "Không!"
"Em chưa từng xem mấy loại phim này sao?"
"Chưa từng." Sở Từ trả lời rất thành thực.
Thế nhưng cô đã xem qua mấy loại hoàng sắc truyện rồi, chuyện như vậy cô sẽ nói sao? Không, cô là dạng rất biết điều, luôn luôn thể hiện sự khiêm tốn và sống nội tâm, chuyện như vậy chẳng phải là không cần chính miệng nói ra sao?
Sở Từ không nhịn được vùng vẫy hai lần, Lục Cảnh Hành mồ hôi ướt trán, dùng một tay giữ hai tay cô, cưỡng hôn cô, nụ hôn này không giống lúc trước, mạnh bạo hơn và mang theo hơi hướng thú tính nguyên thủy, đem đến cái cảm giác chinh phục, chiếm đoạt, Lục Cảnh Hành vừa hôn vừa kiềm chặt tay cô.
Sở Từ đơn giản là lặp lại mấy động tác nhàm chán.
Cảm thấy khá tẻ nhạt.
Nhưng hiển nhiên, Lục Cảnh Hành rất hưởng thụ.
Sau sự kích động, Lục Cảnh Hành dùng tay chạm lấy cơ thể mềm mại của Sở Từ, để Sở Từ không nhịn được rên lên, nhìn Sở Từ hơi đỏ mặt, Lục Cảnh Hành thấp giọng nói: "Sở Từ, anh rất nhớ em!"
Sở Từ hơi suy nghĩ, áp vào ngực anh, cảm giác rung động rất nguyên thủy.
Cuối cùng, Lục Cảnh Hành “phóng thích” trong vòng tay cô, Sở Từ nhận thấy cảm xúc của mình đang cận kề một giới hạn nào đó, đó là một trải nghiệm mới mẻ xưa nay chưa từng có, lại khiến người ta chờ mong.
Sau đó, Lục Cảnh Hành “xử lý” hiện trường, khóe miệng nhếch lên, nhìn xuống Sở Từ, Sở Từ nhíu mày:
"Thế nào? Kỹ thuật tốt chứ?"
". . . " Lục Cảnh Hành đưa tay gãi dưới gáy của cô, tay cũng lại lần mò trên người cô, hiển nhiên là muốn cô phải trả giá thật lớn vì sự khiêu khích đó.
Hai người đùa nghịch, bỗng nhiên một trận gió lạnh thổi qua, mấy bóng người từ ngoài cửa sổ bay vào, bọn quỷ này đi ra ngoài đã lâu mới về, bọn chúng thấy có đàn ông, lập tức chấn động, nhìn lại, người đàn ông này là Lục Cảnh Hành, đều hào hứng gào rít.
"Thật đẹp trai nha!" quỷ treo cổ òa lên.
"Ô ô ô! Bắp thịt lớn thật! Ta thật muốn chọt xem sao! A! Cứng quá nha! Ta thích!" diễm quỷ ôm mặt, trong mắt như xuất hiện hai trái tim.
Thủy quỷ khóc thút thít nói: "Làm sao bây giờ? Chị đại bị người ta bắt nạt, các anh em, chúng ta nhanh hỏi tội gã đàn ông kia!"
Mấy tên quỷ khác dùng sức kéo nó về.
"Mày không thấy chị đại rất hưởng thụ sao?"
"Đúng rồi! mặt chị đại rất đỏ kìa, nhìn là thấy rất hài lòng nha, đây chắc chắn là người đàn ông của chị đại, đàn ông đó, biết không hả? chuyện như thế này giữa đàn ông và đàn bà, thủy quỷ, mày còn nhỏ nên không hiểu, thực tế nó chính là như vậy. . ." Quỷ treo cổ hớp hơi như hút thuốc.
"Ừm, lúc ở tiệm bán báo, tao có xem qua bát quái, có người nói Lục Cảnh Hành không thể làm chuyện đó."
"Không thể nào? Mấy ngày trước ta đã chứng thực rồi, tao có ghé nhà Lục Cảnh Hành nhìn trộm anh ta tắm, cơ thể anh rất tuyệt, chỗ kia cũng rất lớn nha, dưới góc nhìn của một người đàn ông, tao thấy là trụ được rất lâu đó, nên làm chị đại có phúc khí rồi!" treo cổ quỷ liên tục nháy mắt.
"Thật sao? Bên dưới của Lục Cảnh Hành hình dáng ra sao vậy? Đẹp không?" diễm quỷ nghệch mặt mong chờ hỏi.
Quỷ treo cổ đang định đáp, liền nghe Sở Từ bỗng nhiên ho khan hai tiếng.
Chúng quỷ đột nhiên yên tĩnh.
Sở Từ lườm một cái, hừ lạnh: "Cút!"
Lục Cảnh Hành đơ người, nhíu mày: "Nói anh hả?"
"Không không!" Sở Từ lôi tay anh, bật cười nói: "Em nói là, chúng mình hãy làm mấy chuyện khác có ý nghĩa hơn, đừng tiếp tục làm mấy chuyện này nữa."
Nói xong, cô đẩy Lục Cảnh Hành ra, rồi xuống giường, Lục Cảnh Hành nhíu mày, dù sao cũng đang ở nhà Sở Từ, anh cũng không dám làm càn, chỉ cắn một cái vào vành tai Sở Từ, ám muội thở: "Lần sau, anh muốn em bù cho anh!"
Sở Từ sợ anh tiếp tục nói sẽ bị chúng quỷ nghe thấy, lập tức gật đầu.
Chúng quỷ hiếm thấy trò vui, làm sao chịu đi?
Suýt chút nữa liền muốn đi mua hạt dưa đến vừa nhâm nhi vừa xem kịch.
Sở Từ thấy thế, lén lút móc vài tờ bùa chú ra, chúng quỷ thấy thế, sợ hết hồn, tranh nhau chen lấn nhảy ra cửa sổ.
Cuối cùng thì trong phòng cũng yên tĩnh.
-
Lục Cảnh Hành ngồi trước máy vi tính, cùng ôm Sở Từ ngồi trên đùi, Sở Từ nghĩ đến chuyện bản quyền trò chơi, nhân tiện nói: " Đằng Sang muốn mua bản quyền “Bạn trai minh tinh của tôi”, ra giá tám triệu."
Lục Cảnh Hành bĩu môi: "Đằng Sang nghĩ hay thật, coi em là dạng tác giả bình thường sao? Em nói cho bọn họ biết, thấp hơn 10 triệu không cần nói chuyện, nếu thực sự không được, anh bỏ tiền cho em tự phát triển."
Sở Từ nghe vậy, khóe môi nhếch lên một cái.
Tên bạn trai Lục Cảnh Hành này đúng là “Max dữ”, kiểu ngồi ôm đùi này cảm giác thực sự không tệ nha!
"Ra ngoài đi dạo một vòng nha." Lục Cảnh Hành đề nghị.
"Đi đâu?"
"Mua sắm."
Sở Từ sửng sốt một chút, hai người nói chuyện yêu đương cũng đã lâu, nhưng ở nơi công cộng rất ít thể hiện, đi ăn cơm cũng đều lựa chỗ vắng người.
"Đi mua sắm, chẳng phải rất dễ dàng bị chụp ảnh sao?"
Lục Cảnh Hành trầm mặc chốc lát, bỗng nhiên nâng mặt Sở Từ lên, thấp giọng nói: "Sở Từ, em cùng Lục Cảnh Hành yêu đương không cần trốn tránh, cho anh thời gian chứng minh chứ? Hãy cân nhắc đến việc công khai đi, để anh có thể ngang nhiên biến từ bạn trai bí ẩn thành người có thể cùng em công khai đi lại dưới ánh mặt trời thì sao?"
Sở Từ bật cười, cô không quá muốn công khai.
Bất quá thì xác thực cũng được.
"Em sợ ảnh hưởng đến anh."
Lục Cảnh Hành bĩu môi: "Em cho rằng anh sẽ quan tâm chuyện mấy như vậy sao? Vì em, đừng nói công khai, anh có phải vướng vào mấy trò đồn thổi vớ vẩn khác, anh đều đồng ý."
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com