Sở Từ lắc đầu, liếc Tống Nhất Mạn một chút, ánh mắt ghét bỏ như là nhìn một đống phân. Cô chậm rãi nói một câu:
"À? Tại sao lại phải giải thích ở đây? Chỉ là dọa người mà thôi, tôi thực sự là chờ mong kết quả từ bạn bè cư dân mạng của cô đó!"
Tống Nhất Mạn cuống lên, thái độ của Sở Từ làm cô ta hoang mang trong lòng, một dự cảm không tốt lành gì.
"Sở Từ cô chờ xem! Trên internet người ta sẽ tra ra biển số xe của chiếc xe đó thôi! Cô chờ xem mọi người dọa. . ."
"Mắc mớ gì tới cô chứ!" Sở Từ đơn giản thô bạo chặn họng cô ta.
"Cái gì chứ?" Tống Nhất Mạn bị mắng nên bối rối, mất một lúc không nói được gì.
Sở Từ cười lạnh một tiếng, dùng khẩu hình miệng lặng lẽ nói: "Đừng! Đánh Rắm! Nữa! Nha!"
Nói xong, bưng chậu đi rửa mặt, không có hứng thú xem phản ứng của Tống Nhất Mạn chút nào.
Tống Nhất Mạn tức bực giậm chân, suýt chút đạp sập cả giường!
Thấy cô ta như vậy, các bạn cùng phòng đều rất hả giận, Tống Nhất Mạn thấy các cô ấy vẻ mặt tươi vui, liền nói:
"Các cô thấy chưa? Cô ta thái độ như vậy! Bây giờ tất cả các cô phải biết cô ta là người thế nào chứ? Cô ta được đàn ông bao nuôi! Các cô còn chơi cùng cô ta sao?"
Mọi người, một câu, cũng không nói, bưng bồn rửa mặt đuổi theo.
Quan Tĩnh mắt lạnh lùng, nhìn Tống Nhất Mạn, tức giận nói: "Cô cho rằng bôi đen Sở Từ, thì chúng tôi sẽ nhìn tới cô sao? Cô so với Sở Từ kém xa!"
Tống Nhất Mạn tức giận đến suýt chút nữa chửi “m’ nó”.
Các bạn cùng phòng đuổi tới Sở Từ, mọi người cười nói: "Sở Từ, khá lắm, chúng tớ tin tưởng cậu!"
Miệng Sở Từ hơi cười, dọc theo đường đi mọi người đều nhìn chằm chằm Sở Từ chỉ chỉ chỏ chỏ, còn có người đang bàn luận, Sở Từ cũng không tránh né, trái lại nhìn thẳng mấy người đó, cười híp mắt gật đầu chào hỏi, thái độ của Sở Từ làm cho mọi người đều không tiện nói cái gì, trái lại còn cảm thấy, Sở Từ không giống kiểu người bị nói trên internet!
-
Kỳ thực, Lục Cảnh Hành lại biết chuyện này sớm hơn so với Sở Từ, ở phòng làm việc của Lục Cảnh Hành nhân viên cũng không phải ngồi không, Lục Cảnh Hành có tai tiếng gì, bọn họ đều biết đầu tiên.
Việc này vẫn là do Từ Lập nói. Từ Lập đã theo dõi Lục Cảnh Hành nhiều lần, biết đây là xe của Lục Cảnh Hành, liền hỏi chỗ phòng làm việc của Lục, liền biết được, lần này, ông chủ không xem tin tức người ta nói về xe của anh rồi!
Mà lại, từ một gã trai trẻ, anh tuấn, nhất nhất chung tình cũng “vợ”, qua miệng người khác, lại biến thành một lão đàn ông trung niên đi bao nuôi nữ sinh viên!
Chu Thản biết mấy chuyện này, thật sự mắc cười, lập tức báo cho Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Hành nheo mắt, liếc mắt nhìn anh ta.
"Cậu muốn ăn cơm trắng thôi sao?"
". . . " Chu Thản tức giận đến muốn đạp anh một cái.
"Trực tiếp liên hệ diễn đàn nói xóa đi, nói đó là tin tức sai sự thật, rồi liên hệ với luật sư."
Chu Thản cười: "Đại ca, tin đồn lần này là về anh! Lần này là xe của anh đó! Xe của anh đó biết không hả? Xe của anh bị người ta chụp lại, mọi người đều nói Sở Từ được bao nuôi, do đó, việc này anh nên lên kế hoạch một chút đi?"
Lục Cảnh Hành đang xem truyện trên app Sở Sở truyện tranh, chương mới nhất của “Bạn trai minh tinh của tôi”, anh hừ nói:
"Kế hoạch? Kế hoạch gì chứ?"
"Mặc cho sự tình phát triển như vậy thì sao?"
Lục Cảnh Hành cứ như là mới lần đầu biết anh ta vậy, thở dài một tiếng: "Chu Thản à."
"Hả?" Chu Thản hoàn toàn không hiểu ý của anh.
Lục Cảnh Hành mặc một chiếc áo len cổ thấp màu đen, và một chiếc quần dài mặc ở nhà, trông rất lười biếng, ánh mặt trời chiếu từ cửa sổ vào trên nền đất, làm cho khuôn mặt sắc lạnh của hắn mềm mại đôi chút, hắn tựa hồ đang cười, những tựa hồ không phải, Chu Thản từ góc độ này nhìn không quá rõ.
Lục Cảnh Hành ngồi trên sô pha màu xám, tiếp tục xem truyện tranh, một lát sau mới cười: "Người bình thường sợ bị người khác đàm tiếu, Sở Từ sợ sao?"
Chu Thản sững sờ, nhất thời hiểu rõ ý của anh, Sở Từ làm sao lại sợ người ta bàn tán! Ai sợ, Sở Từ cũng không thể sợ! Bởi vì cô là thủ khoa đại học năm vừa rồi, nhiều phụ huynh rất tâm đắc chia sẻ cách học của cô, sách truyện của cô trong khuôn khổ bạn bè cũng rất nổi tiếng, bài đăng lên tới mấy triệu, tuy rằng Chu Thản nghe nói mấy cái bài báo kia với cô không có quan hệ gì, nhưng ảnh của Sở Từ trên internet cũng không có gì thanh tẩy được, có thể tên tuổi Sở Từ rất vang dội, ngược lại, sau khi thi đại học kết thúc, Lục Cảnh Hành còn từng đăng weibo @ Sở Sở, đã nói việc này, do đó, mọi người đều biết Sở Sở chính là Sở Từ, chính là thủ khoa đại học năm rồi.
Như vậy, mọi người đàm tiếu về cô không biết sẽ biến cô thành cái gì? Quá lắm thì cũng là: Sở Từ, sinh viên đại học, thủ khoa đại học, nhà ở biệt thự, có ba cái anh trai, bút danh Sở Sở, bạn trai là Lục Cảnh Hành. . .
Mặc kệ là tin tức gì, Sở Từ hoàn toàn không sợ bị đàm tiếu, ngược lại, nếu đi đàm tiếu mấy chuyện này, sẽ chỉ càng biến cô thành “con nhà người ta”, khiến cô xuất sắc hơn mà thôi.
Vì lẽ đó, ai cũng sợ đàm tiếu, nhưng riêng Sở Từ không sợ.
Thấy anh ta đã hiểu, Lục Cảnh Hành hừ một tiếng:
"Tin tức này là ai truyền tới?"
"Nghe nói là từ bạn cùng phòng ký túc xá của Sở Từ, lúc đang livestream, 'đúng dịp' thấy xe thể thao của anh đang đi vào, cũng ‘đúng dịp’ khiến cư dân mạng phẫn nộ, ‘đúng dịp’ liền vào internet đăng bài!"
Chu Thản bất giác cảm thán, thực sự là lòng dạ đàn bà là độc ác nhất!
Nghĩ đến Sở Từ từng nói, mời mấy bạn ký túc xá tổng cộng là năm bạn cùng phòng, Lục Cảnh Hành liền hiểu rõ, chắc chắn là người kia cùng Sở Từ có mâu thuẫn.
"Thực sự là đúng dịp!" anh nhếch môi, xì cười một tiếng: "Tôi thật nên cảm ơn cô ta."
"Hả?"
Lục Cảnh Hành nói xong, khóe miệng càng nhếch lên, mang theo một chút vui sướng.
Chu Thản run lên một cái, luôn cảm giác như mình là thỏ trắng nhỏ bị sói xám lớn chuẩn bị nuốt chửng.
Chẳng lẽ Lục Cảnh Hành đang vui mừng, vì trải qua chuyện này anh ta và Sở Từ rốt cục có thể công khai sao?
Đệt! Mấy thứ anh vừa nói đều sai rồi, phải là độc ác nhất là lòng dạ đàn ông mới đúng!
-
Sở Từ vốn không muốn để ý tới, ai ngờ chuyện này, so với tưởng tượng của cô, khá nghiêm trọng, ngày sau đó, hiệu trưởng dĩ nhiên tìm cô nói chuyện, nghĩa bóng, muốn cô tự trọng tự ái, không muốn ảnh hưởng đến danh dự của trường học.
"Trước cũng từng có sự kiện tương tự, nữ sinh kia bị đuổi học rồi, tôi hi vọng em tự lo được." Hiệu trưởng Khương Tiểu Quân nói.
Nói thật, Sở Từ cũng rất sợ người như thế, cứ lạnh lùng nói "tự lo lấy" rồi lại kiểu " con ruồi không đốt người, vỏ trứng không kẽ hở ", dường như trên thế giới này không có chuyện gì có thể qua mắt bà, Sở Từ thật sự lười giải thích, mà coi như là cô có giải thích đi chăng nữa, Khương Tiểu Quân cũng sẽ không hoàn toàn tin, chỉ có thể qua loa tin tưởng chút thôi, nhưng trong lòng vốn đã có một suy đoán rất vững chắc rồi, bởi vì nếu như bà tin, thì sẽ không “đóng dấu” cho mấy suy luận đó sớm như vậy.
Sở Từ cười cười: "Giáo sư Khương, từ trong siêu xe thể thao bước xuống lại nhất định là được bao nuôi sao? Không thể là tình yêu chân thành sao?"
Khương Tiểu Quân vừa bị cô nói như thế, sửng sốt một chút.
Đúng vậy, tất cả mọi người theo bản năng cảm thấy nữ sinh nếu như dùng nhiều hàng xa xỉ mà nói, nhất định phát sinh chuyện không tốt!
Tất cả đều nghĩ như vậy, thành kiến áp lên người nữ sinh, nếu nghĩ khác một chút, tại sao nữ sinh và người có tiền lại không thể là tình yêu chân thành chứ? Nói không chừng, Sở Từ lại có hứng thú với đàn ông lớn tuổi thì sao!
"Nói chung, hi vọng em không gây sự, đi học trong trường học cũng chính là như vậy, em nhập học thì thành tích rất tốt, tuyệt đối không nên lầm đường lạc lối."
Sở Từ cười, chào tạm biệt, rồi xoay người rời đi.
Có một số việc càng nói càng vô vị, thời đại này nước cũng là tài nguyên rất quý giá, lãng phí nước bọt là một chuyện rất không có ý nghĩa.
-------------
Người dịch: Chikahiro
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com